Người Thiếp Bị Bỏ Của Vương Gia Mãnh Tướng

Tóm tắt chương 68 đến 83

Ta xin nói trước là ta chỉ tóm tắt những gì ta hiểu, chắc chắn đúng mà thôi, cho nên có thể lược bỏ một số nhiều, nhưng ta đã rất cố gắng đọc hiểu những ý chính, cũng không tệ ^^

Sau khi phát hiện Hương Thảo chết trong phòng thì cả vương phủ đều kinh ngạc, ai cũng nghĩ là Hương Thảo tự tử ngoại trừ Tử Hàm và Triển Vân. Nhưng cũng nhờ việc này mà Tử Hàm tìm đến Triển Vân nói chuyện và quan hệ của họ tốt hơn chút, thường hay triền miên dây dưa. 


Sau đó, hoàng thượng (ca ca Triển Vân) thấy Triển Vân chưa có con nối dòng và vốn cũng lo sợ Triển Vân có ý đồ mưu phản nên ban hôn hai người con gái con (họ là chị em) của đại quan trong triều, họ hàng của hoàng hậu cho Triển Vân làm trắc phi, một người là Lệ phi, một người là Lệ phi. Vì việc này mà Tử Hàm rất đau lòng, còn Vân Vương phi thì vẫn vui vẻ hoà ái. Triển Vân không thể kháng lệnh cũng không muốn cho hoàng thượng nghi ngờ nên cũng đành tiếp nhận, dù vậy không có động phòng. Hai trắc phi này rất là hống hách ngang ngược thường hay kiếm chuyện với Tử Hàm, nhưng Tử Hàm cũng không xem họ là gì, còn Triển Vân vẫn thường ngủ lại với Tử Hàm. 

Trong một lần nói chuyện với quản gia, Tử Hàm biết được người con chết đi của Triển Vân là con của Triển Vân và một tì thiếp, khi sinh con tì thiếp đã chết, sau đó không lâu đứa nhỏ cũng chết theo, mọi việc khá kỳ lạ, khiến Tử Hàm để tâm suy nghĩ. Rồi Tử Hàm lại được triệu kiến vào cung gặp hoàng thượng vì hoàng thượng tình cờ gặp nàng và mê luyến nàng, muốn nàng thành phi tử của hắn, nhưng nàng một mực từ chối, còn đánh hoàng thượng một cái, bỏ chạy khỏi cung. Triển Vân thì càng lúc càng muốn giữ lấy Tử Hàm muốn nàng có con của mình nhưng lại phát hiện Tử Hàm luôn uống thuốc tránh thai, nên hai người ầm ỹ một trận to. 

Sau đó thì Tử Hàm bị bắt đi. Người bắt cô không ai khác chính là Huyền Dực. Thì ra trong trận hoả hoạn lúc đó Huyền Dực vẫn chưa chết nhưng lại bị phỏng huỷ hết dung mạo. Dù thế, Huyền Dực vẫn nguyện ý bỏ qua cho Tử Hàm, chỉ muốn giữ nàng lại bên người. Nhờ vậy mà Tử Hàm cũng biết được thân phận thật của mình từ miệng Huyền Dực. Trong một lần luống cuống, Huyền Dực đã nói ra nàng quả thật là con gái ruột của Huyên Hoa và một người đàn ông khác. Năm xưa, vì Huyền Dực không thể có con nhưng gia đình cứ đổ lỗi là do Huyên Hoa cho nên Huyên Hoa không chịu nổi mà rời đi. Hơn một năm sau, nàng trở về và ẵm theo một bé gái. Cho dù Huyền Dực có tra hỏi thế nào nàng cũng không nói ra cha đứa bé là ai. Vì tức giận Huyền Dực đã mang đứa bé vào rừng muốn chôn sống nhưng Huyên Hoa liều chết ngă cản. Trong lúc vừa phẫn nộ vừa ghen tỵ, Huyền Dực đã giết chết Huyên Hoa, nhưng sau đó cũng không chịu nổi đả kích, nên cứ luôn gạt mình Huyên Hoa chưa chết.

Sau khi biết chuyện, Tử Hàm cũng không hận Huyền Dực vì việc giết mẹ mình, ngược lại còn thấy thông cảm và đáng thương hơn cho Huyền Dực. Bắt đầu từ đó nàng thật tình đối đãi Huyền Dực. Nhưng sau đó không lâu lại phải trở về bên cạnh Triển Vân vì nhiệm vụ. Lúc này thì biết tin hai trắc phi của Triển Vân đều có thai. Thì ra trong lúc nàng vắng mặt, Triển Vân đã qua đêm với họ vài lần. Nàng vô cùng đau lòng nhưng cũng không thể làm gì. Trớ trêu thay nàng cũng biết mình mang thai con của Triển Vân, nhưng một mực giữ kín.


Từ sau khi mang thai, hai trắc phi càng vênh váo hơn, càng cố ý xem thường Tử Hàm. Nàng vẫn chọn cách bỏ mặc bọn họ. Lúc này, nàng vẫn hay ra ngoài gặp Vô Ngân, đau lòng vì hắn hay say rượu, đau khổ vì mình. Có một ngày nàng lẻn ra ngoài gặp Vô Ngân, nhưng không may ngày đó Ngọc phi lại bị hại chết, một xác hai mạng, trước khi chết nàng ta đã nói với Triển Vân là do Tử Hàm hại mình, và cũng có nô tỳ thấy Tử Hàm không ở trong phòng vào lúc đó, Lệ phi lại khóc lóc đòi công đạo. Cho nên Triển Vân vừa tức giận Tử Hàm ra khỏi phủ vừa bất đắc dĩ đã nhốt Tử Hàm vào đại lao. 

Sau đó, Vân Vương phi đã sai người bỏ thuốc độc vào cơm để Tử Hàm phải chết, lúc Tử Hàm trúng độc hấp hối, Vân Vương phi rất đắc ý và đã nói ra chân tướng sự việc với Tử Hàm, con của Triển Vân, Hương Thảo, Ngọc phi đều là do nàng ta hại chết vì độc chiếm Triển Vân. Không những thế, nàng ta đã hạ cổ Triển Vân để khiến cho Triển Vân suốt đời chỉ yêu mình. Khiến cho Triển Vân dù yêu Tử Hàm cũng luôn miệng nói yêu nàng ta, nhưng nàng ta biết Triển Vân đã thật sự yêu Tử Hàm nên không để cho Tử Hàm sống. 

Sau khi Triển Vân hạ triều, đang đau đầu vì việc Lệ phi khóc kể với hoàng thượng thì nghe tin Tử Hàm ở đại lao đã xảy ra chuyện. Hắn vội vàng chạy về nhưng chỉ kịp ôm cái xác lạnh như băng của Tử Hàm, lòng đau như cắt, phẫn nộ luống cuống không thôi. Đột nhiên, Tử Hàm lại sống dậy, thì ra nàng vốn không có trúng độc mà chỉ giả vờ. Triển Vân liền mừng như điên còn Vân Vương phi thì thật không ngờ tới. Nhờ vậy, mà Tử Hàm được thả ra địa lao.


Sau đó, nàng nhận được nhiệm vụ phải đi giết hoàng thúc của Triển Vân. Nàng đã định đây là nhiệm vụ cuối cùng của mình vì cục cưng. Nhưng không ngờ, Triển Vân lại xuất hiện lúc nàng sắp giết được hoàng thúc của hắn. Nàng vội bỏ chạy nhưng hắn lại đuổi theo gắt gao không thôi. Cuối cùng, hai người đánh nhau, Tử Hàm bị trúng 1 chưởng của Triển Vân và bị hắn tháo khăn che mặt. Khi nhìn thấy mặt Tử Hàm hắn liền bất động không thể tin. Tử Hàm muốn giải thích nhưng Triển Vân không cho nàng cơ hội, điên cuồng gào thét chất vấn, rất phẫn nộ khi biết nàng là sát thủ, biết mình bị gạt. Nhưng cuối cùng hắn vẫn thả nàng đi, không bao giờ muốn gặp lại. Do đó, Tử Hàm ôm trái tim tan nát trở về tổ chức... và mọi chuyện phức tạp hơn lại bắt đầu...

Phù, xong màn tóm tắt dưới đây là file convert, mọi người muốn hiểu rõ hơn thì down về đọc, nhưng ta báo trước ngoại trừ chương 68 và 83 có sửa chữ, hiểu được 70% thì các chương khác chỉ hiểu được 40% thôi nhé. Tích Giáng, Tích Dịch = Tử Hàm, Mướn Vân = Triển Vân. Đọc rùi mọi người sẽ hiểu vì sao ta không edit =.="


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận