Toàn bộ dấu ấn ba màu, dài, hẹp và chói, hòa vào nhau tạo thành một tổng thể, trông rất đặc biệt! Cùng lúc đó, vạch ba màu do dấu ấn ba màu này nhanh chóng bao phủ trêи mặt Trần Bình, sau đó kéo dài ra toàn thân! Thích quyền! Trần Bình cũng lĩnh ngộ thích quyền, mà là thích quyền tam sắc vương quyên.
“Thắng hay không phải đánh mới biết được.”
Trần Bình nói một câu, sau đó vung tay trái, triệu ra Xích Giao trong tay Diệp Phàm, nói: ‘Mượn dùng một lát.”
Ngay khi giọng nói vừa rơi xuống, anh đã bay vút lên bầu trời, với năng lượng và sức ép giống như đại dương bao la, trực tiếp lao thẳng tới khu vực Tang Chấn Khôn đang đứng.
Tang Chấn Khôn nhìn thấy bóng người lao tới từ phía dưới, khóe miệng giễu cợt khinh thường: “Ha ha, ở đây, tao là vua! Chúng mày không thể đánh lại tao được! Đã đến nhận cái chết thì tao sẽ cho chúng mày được toại nguyện.”
Nói xong, Tang Chấn Khôn vung tay trấn áp xuống! Thanh Long bên người cũng hét lên giận dữ, sau đó bay lên không trung, đổi hướng, vọt về phía bóng người đang đánh tới.
Nhưng mà, sắc mặt của Trần Bình không hề thay đổi, thanh trường kiếm màu đỏ trong tay hắn bộc phát ra ánh sáng đỏ rực, trực tiếp đối mặt với đầu rồng đang gầm thét! Trong nháy mắt, Trần Bình cầm Xích Giao, trực tiếp xuyên vào đầu rồng, từ đầu rồng đâm xuyên toàn bộ Thanh Long, từ đuôi rồng đâm ra! Bùm! Thanh Long trêи bâu trời phát ra tiếng rên rỉ, và sau đó nó trực tiếp vỡ tan thành một chùm sáng.
Tang Chấn Khôn nhìn mà kinh hãi, thấy Trần Bình dùng một đòn giết chết Thanh Long thì khóe mắt lóe lên sát khí, quát: “Mày muốn chết à?”
Nói xong câu này, Tang Chấn Khôn trực tiếp ra tay, đánh thẳng về phía Trần Bình.
Rầm! Một quyên của ông ta hóa thành cú đấm khổng lồ, từ trêи trời giáng xuống.
Tuy nhiên, Trần Bình nhướng mày, giơ tay trái và tung ra cú đấm tương tự, biến thành một nắm đấm sắt vàng cực lớn! bùm! Hai nắm đấm va chạm, bộc phát ra quy luật năng lượng sáng ngời.
Bầu trời vang lên tiếng vù vù.img
——————-