Người Thừa Kế Hào Môn


Trần Bình ở lại Bắc Định Thành trong hai ngày, ở cùng Tiểu Mễ Lạp, anh cũng bàn luận với mấy người Khương Lê về môn đồ của hai bên Nam, Bắc, đồng thời tìm hiểu về sức mạnh của các môn đồ.

Sau hai ngày này, Trần Bình và mấy người Khương Lê đã thảo luận đầy đủ rồi.

“Cậu chủ Trần, đây là danh sách những người sẽ tham gia đại hội môn đồ, cậu xem đi, xem có cần phải thay đổi người nào không.”
Khương Lê bước vào trong phòng, vừa thấy Tiểu Mễ Lạp đang ngồi trêи đùi Trần Bình, đang cười khanh khánh.

Trần Bình gật đầu, xem qua danh sách, vẻ mặt có chút khó coi, hỏi: “Những người này đã là cao thủ và thiên tài hàng đầu của miền Nam sao? Khương Lê có chút xấu hổ, nói: “Cậu chủ Trần, để tôi giải thích, đây là những thiên tài chúng ta có thể lấy ra được ở miên Nam, bởi vì hai miền Nam, Bắc chênh lệch rất lớn, không có nhiều tài nguyên cho môn đồ của miên Nam nâng cao thực lực, cho nên những người này mới chậm trễ thời gian quan trọng nhất, thực lực hiện tại cũng đang từ từ nâng cao, so ra kém rất xa thiên tài của miền Bắc.”
Trần Bình cau mày nhìn danh sách này.

Ở trong này, ngoài chính mình và Diệp Phàm, chỉ có một người là cảnh giới môn đồ vua.

Vương Dã.

Là một lãnh đạo của phân nhánh Võ Đang.

Võ Đang này, không thuộc miền Nam cũng không thuộc miền Bắc, hoàn toàn trung lập.

“Vương Dã, chính là môn đồ vua duy nhất sao?”
Trần Bình cau mày hỏi.

Khương Lê nói: “Đúng vậy, tuy là một đạo sĩ phái Võ Đang, nhưng anh ấy vốn là cậu chủ của nhà họ Vương ở thành phổ Kim Lăng miền nam.

Bởi vì từ xưa đã không thích thương trường cho nên đã gia nhập Võ Đang, đồng thời cũng là ứng cử viên có triển vọng nhất để kế thừa Võ Đang.”









——————-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận