Trần Bình thoáng chốc cảm thấy một dòng khí cực nóng xuất hiện trong người mình, vẫn kéo dài từ ấn đường đến toàn thân, tất cả kinh mạch và dòng máu trong người cũng trở nên sôi sùng sục.
Trần Bình căng thẳng, dấu ấn Hỏa Kỳ Lân trêи ấn đường càng thêm rực rỡ.
“AI”
Trân Bình ngửa mặt lên trời thét dài, bùng nổ dòng khí cực nóng, ánh lửa bốc cháy hừng hực, biến thành ảo ảnh Kỳ Lân, sau đó Kỳ Lân giương đôi cánh bằng lửa sau lưng Trần Bình.
Trần Bình vỗ cánh bay cao, nhanh chóng bay lên trời, giương cánh bay lượn như Hỏa Kỳ Lân đang bay múa trêи trời.
Trần Bình giơ tay lên, từng tia sáng màu đỏ đánh lên mặt biển, gợi ra sóng lớn.
Một lát sau, Trần Bình mới thu hồi khí tức hỏa diễm trêи người, nở nụ cười thản nhiên.
Lúc ấy trong người mình như có một dòng khí chạy ngang qua, vô cùng thoải mái nhẹ nhàng.
Anh giơ tay, một ngọn lửa bừng cháy, trông như có sự sống.
Trần Bình trực tiếp lợi dụng ngọn lửa tạo thành đủ loại hình dáng.
Anh càng thêm thao túng thuộc tính hỏa một cách thành thạo hơn.
Trần Bình không ngừng luyện tập thuộc tính Hỏa.
Trước kia anh chỉ sử dụng trong lúc chiến đấu, rất ít khi học tập như thế này.
Mấy ngày kế tiếp, chung quanh hồ Hóa Rồng tràn đầy khí nóng, trong không khí cũng ánh lên màu đỏ.
Chung quanh Trần Bình như xuất hiện một tấm chắn đỏ rực như vỏ trứng.
Một chiến tướng mặc áo giáp Vương Kỳ vội vã bước vào từ bên ngoài.
Anh ta đứng ngoài ao Hóa Rồng, sốt ruột chờ Trân Bình còn đang đắm chìm trong trạng thái kỳ diệu.
Một lát sau, đội trưởng thủ vệ Kỳ Lân vội chạy tới, nhỏ giọng hỏi chiến tướng Vương Kỳ còn đang đứng chờ: “Thiếu gia chủ còn chưa tỉnh lại hả?”
Chiến tướng Vương Kỳ này gật đầu.
Đội trưởng đích thân đến gần hồ Hóa Rồng, nhìn Trần Bình trong ao rồi lại im lặng lui xuống, nói với chiến tướng Vương Kỳ: “Cậu ở đây canh gác cho thiếu gia chủ, tôi về huy động nhân thủ trước.
”
——————-.