Trần Bình bước vào tỉnh môn, bóng lưng của anh cũng biến mất theo tinh môn.
Trước mắt sáng ngời, Trần Bình nhắm mắt lại.
Một lát sau, khi anh mở mắt ra thì phát hiện mình đã xuất hiện ở một nơi khác.
Chỗ này là một con phố, nhưng không có bất cứ sinh mệnh nào, chỉ có máy móc, cao tầng, phi thuyên thay thế toàn bộ.
Trêи con phố toàn là người máy đang bận rộn, chung quanh chỉ toàn một đống đổ nát, như thể mới trải qua chiến tranh tàn khốc.
Khắp nơi là nhà cao tầng và chiến xa sập xuống, còn có cả những thứ rách nát trông như cơ giáp.
Ngẩng đầu nhìn lên không trung thì cung thấy rất nhiều chiếc xe lửa đang chạy trêи không trung.
Đây là thế giới có nên văn minh vượt qua thế giới của mình, là một thế giới công nghệ cao trong tương lai.
Nơi này chính là thế giới bên kia sao? Nơi xa, thấp thoáng nhìn thấy mấy tòa nhà mái nhọn cao chọc trời, chung quanh còn có mấy thứ lơ lửng như quỹ đạo.
Ngay khi Trần Bình đang liên tục quan sát thế giới này thì bỗng một chiếc cơ giáp từ trêи trời rơi xuống, đứng trước mặt Trân Bình.
Hai khẩu súng lắp trêи tay cơ giáp nhắm ngay vào Trần Bình.
“Dân hạ đẳng, nơi này là đội tuần tra thứ 17 của đại lục Sao Băng.
Bây giờ tao ra lệnh cho mày, cút về ổ chó của mày đi!”
Giọng điện tử vang lên từ cơ giáp hình người cao 2 m này.
Trần Bình mờ mịt nhìn thoáng qua cơ giáp.
Kỹ thuật người máy ở đây vượt quá sức tưởng tượng của mình, cảnh tượng trong phim khoa học viễn tưởng lại xuất hiện ngay trước mắt.
Đại lục Sao Băng? Đây là tên của vùng đất bên kia ư? “Pằng!”
Thấy Trần Bình mãi mà không nhúc nhích, cơ giáp nổ súng, nhưng vẫn chưa bắn trúng Trân Bình.
Trần Bình linh hoạt nhảy một phát, trực tiếp nhảy sang một bên khác.
“Xem ra vẫn là một tên dân hạ đẳng có thiên phú tinh cấp.
Vậy thì để tao xem thử mày có thể chạy trốn dưới nòng súng của tao không!”
Giọng điện tử lại vang lên, ngay sau đó là tiếng cười điên cuồng.
Khẩu súng lại bắn về phía Trần Bình.
Trần Bình vừa trốn tránh chung quanh cơ giáp, vừa suy nghĩ thiên phú tinh cấp mà người lái cơ giáp này nói, chắc là cũng phân chia cảnh giới từ khu vực thứ nhất tới cảnh giới BỈ Ngạn ở thế giới của mình.
Khẩu súng vẫn bản, nhưng mỗi lần Trần Bình đều có thể trốn thoát.
“Tên dân hạ đẳng chết tiện! Tao phải giết mày! Giết mày!”
Bỗng nhiên hai viên đạn pháo nhô lên từ vai cơ giáp, Trần Bình lập tức nhận ra đó là đạn theo dõi.
Trần Bình cũng lạnh mặt, đột nhiên nhảy vọt lên đập mạnh lên đầu cơ giáp.
img
——————-.