Trước đó Trần Bình có nói sẽ tạm thời đấu giá một vài thứ, có điều chuyện này vẫn luôn không có chứng thực, mọi người đương nhiên cũng không có hứng thú.
Mà lúc này, Trần Trác Phi lại thấy Tàng Bảo Lâu mở cửa.
Ông ta lặng lẽ chạy tới, có chút mong đợi nhìn vào phía trong phòng.
- Ông ta nhìn thấy Sư Chấn Thiên đang bận rộn, cùng với Trần Bình đang chi trái trẻ phải.
| Mặc dù ông ta không biết Sự Chấn Thiên, nhưng ông ta nhận ra Trần Bình.
"Ông chủ, cửa hàng của anh bây giờ khai trương lại sao? Tôi thực sự đã chờ quá lâu rồi!" Trần Trác Phi có chút hưng phấn lên tiếng.
Đương nhiên Trần Bình nhận ra người đàn ông này, đối phương là một trong những người đến mua nhẫn trữ đồ.
Anh cẩn thận nhìn thoáng qua Trần Trác Phi, phát hiện khí chất của đối phương đã hoàn toàn biến hóa.
Anh nhớ hồi mới gặp cái người này, dáng vẻ của ông ta là nghèo túng.
Không ngờ lúc này lại trở nên có tinh thần thế.
- Quang trọng hơn là, khí vận của Trần Trác Phi cũng có chút khác biệt.
II
"Đã lâu không gặp, tôi thấy tình hình của ông càng ngày càng tốt." Trần Bình cười híp mắt nói, đáy mắt hiện lên tia vui mừng.
Anh có thể nhìn ra tâm địa đối phương không xấu, coi như là một người không tệ.
- "Đúng vậy, đã lâu không gặp, gần đây tôi khá may, bây giờ anh bán đồ à? Tôi muốn mua một chút?"
Trần Trác Phi nhớ mãi không quên Trần Bình, nhẫn trữ đồ của anh đúng là giúp ông ta rất nhiều.
| Bây giờ người nhà họ Chu đang lật khắp trong phủ lên.
Bọn họ muốn tìm ra tất cả tiền tài trong gia | tộc, đến lúc đó xem có thể vực dậy lần nữa không.
Thế nhưng lật khắp cả gia tộc, bọn họ chỉ tìm được một chút xíu tiền mà thôi.
Chút tiền ấy còn không đủ ăn bữa cơm, nhưng người làm hay vệ si kia đã sớm bị đuổi đi.
Bây giờ chỉ còn lại một vài người nhà họ Chu, cùng hai mẹ con sắc mặt xanh xám.
| Từ khi bọn họ nắm tiền tài trong tay, các loại khoản tiền trong nhà họ Chu luôn biến mất một cách khó hiểu.
Mà Chu Văn Kiệt vẫn luôn lén lấy tiền, cho nên bà mẹ cũng không có khả năng làm sổ sách gì.
Số tiền này bị anh ta tiêu hao vô cùng vô | tận, dù sao với anh ta mà nói, tiền nhà họ Chu xài vĩnh viễn không hết.
Nếu như giả thiết này được thành lập trước kia, thu nhập từ việc làm ăn và chi tiêu của bọn họ hoàn toàn lớn đến kinh người.
Cho dù Chu Văn Kiệt xài thế nào, cũng tuyệt đối không có cách nào tiên xài hết thu nhập một năm của nhà họ Chu.
Nhưng bây giờ đã khác rồi, lúc đầu bọn họ vì chạy nạn đã tiêu hao vô số gia sản, cộng thêm
Trần Trác Phi cầm đi không ít tiền từ đó, cho nên giờ nhà họ Chu đã lâm vào trạng thái nguy hiểm.
| Bây giờ Chu Văn Kiệt còn muốn trộm tiền dùng, việc này liên tiếp là đòn hủy diệt nhà họ Chu.
Thừa dịp Chu Văn Kiệt đi trộm tiền, ông ta là người gây họa lại hoàn toàn không cần lo lắng đến bất kỳ hậu quả gì.
"Đứa con như cậu cũng hiểu chuyện quá, lén dùng hết tiền trong gia tộc của chúng ta!"
"Nhanh nói ra số tiền này dùng như thế nào? Vì sao trong nửa tháng ngắn ngủi mà tiêu nhanh thế?"
"Nếu không giải thích thì đuổi hai mẹ con cậu ra ngoài.
Con | Người nhà họ Chu căm phẫn lên tiếng, chuyện Chu Văn Kiệt trộm đồ cũng đã sớm được | mọi người ngầm thừa nhận trong lòng.
Chu Văn Kiệt thấy dáng vẻ không phân rõ phải trái của đám người, vừa định lên tiếng mắng lại vài câu, một giây sau liền nhớ ra không còn vệ sĩ bên người nữa.
Vì để tiết kiệm chi phí, bọn họ đều đã đuổi | hết vệ sĩ.
- ------------------.