Người Thừa Kế Hào Môn


Dáng vẻ tên lưu manh kia sưng mặt sưng mũi, cười lạnh nói: “Chỉ dựa vào tên rác rưởi nhà mày cũng muốn tìm tổng giám đốc Thái của bọn tao, đi chết đi.”

Rầm! Đáp lại anh ta là một cú đạp của Trần Bình.

Trực tiếp đạp mạnh vào bụng anh ta, đạp anh ta văng ra ngoài mấy mét, sau đó dính vào cột trêи tường, hôn mê bất tỉnh.

Giờ phút này trong đại sảnh bị sự lạnh lẽo và giết chóc khuấy động.

Trịnh Thái đi theo phía sau Trần Bình, chỉ liếc mắt nhìn đã biết bây giờ ngài Trần tức giận ngập đầu, toàn thân kia sục sôi sự giết chóc, giống hệt hồi ở thương hội Địa Hạ.

Trịnh Thái thấy thế cũng hoảng hốt trong lòng, chỉ lo Trần Bình hủy đi nơi này.

Thái Vận à Thái Vận, mẹ kiếp ông tìm đường chết mất rồi.

Sống thật tốt không được sao, nhất định phải trêu chọc ngài Trần Bình, còn bắt bà chủ Trần và em vợ của anh ta.

“Ê, đây không phải anh Trịnh Thái sao, sao rảnh rỗi đến chỗ nhỏ này của em vậy.”


Giờ phút này Thái Vận đứng trêи cầu thang, trêи gương mặt hung tàn nở nụ cười thân thiện, đem theo mấy tên đàn em đi xuống.

Trần Bình nhấc hàng mi, gương mặt lãnh lẽo, nhìn chằm chằm đám người bên kia đi tới, lạnh giọng hỏi: “Cậu ta chính là Thái Vận?”

“Vâng ngài Trần, người này chính là Thái Vận, chủ tịch tài chính Quảng Kim, dưới tay có tám công ty tài chính vi mô, và họ cũng cho vay trực tuyến.

Hai năm qua đang phát triển bùng nổ, có một vị trí ở giới tài chính Thượng Giang.”

Trịnh Thái nhỏ giọng trả lời.

Trần Bình nhìn lướt qua Thái Vận, giờ phút này đã tức giận không thôi.

Bất kể cậu ta là thứ gì, dám giam lỏng vợ và em vợ mình, ông trời có tới cũng phải quỳ xuống xin lỗi.

Bởi vì đối phương đã chạm vào điểm mấu chốt của mình.

Lúc này gương mặt Trần Bình tức giận, trực tiếp đi về phía Thái Vận, nhưng Trịnh Thái lại ngăn cản anh.


“Ngài Trần, ngài chờ một chút, bối cảnh Thái Vận này không bình thường,img



















——————-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận