Khi Vương Đức Qúy nghe thấy những lời này của Trần Bình, ông ta rất tức giận và hét lên: “Đô ngông cuồng! Hiệp hội võ thuật thế giới sao có thể để loại người rác rưởi như mày tùy tiện nhắc đến! Mày thả tao ra, nếu không, tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày!”
“Tốt thôi.”
Trân Bình đáp lại, sức mạnh dưới chân đã tăng lên một chút! “AI”
Vương Đức Qúy kêu lên một tiếng thảm thiết, mặt đỏ bừng lên! Răng rắc! Ông ta có thể cảm nhận rõ ràng xương sườn của mình sắp bị tên khốn kiếp này đạp gãy,chỉ thiếu một chút nữa thôi! Đaul Đau đến thấu tim! Đau đến mức không thở được! Vương Đức Quý không nhịn được, hét vào mặt Diêm Chính Long đang đứng đó: “Diêm Chính Long, còn không kêu đồ đệ của mình dừng tay lại! Ông làm như thế, nhất định sẽ bị Hiệp hội võ thuật thế giới trả thù!”
Vương Đức Quý từ đầu đến cuối đều nghĩ rằng, tên thanh niên kiêu ngạo tên Trần Bình này là học trò Diêm Chính Long.
Nhưng là.
Diêm Chính Long lắc đầu nhún vai: “Xin lỗi, thư ký Vương, anh ấy không phải học trò của tôi.”
“Cái gì!”
Vương Đức Qúy ngẩn ra, trong mắt toàn là tức giận! Anh chàng này là ai, học trò của gia tộc võ thuật Trung Quốc khác sao? “Lấy chân ra cho tao! Tao muốn khiển trách gia tộc võ thuật của mày, cho dù mày là người nhà nào, tao cũng sẽ cưỡng chế trừng phạt đối với mày! Để Hiệp hội võ thuật thế giới xử phạt mày và gia tộc sau lưng mày!”
Vương Đức Quý thật sự không nhịn được nữa, ông ta từng chữ từng chữ uy hϊế͙p͙, hy vọng có thể khiến Trần Bình sợ hãi.
Tuy nhiên.
Trần Bình bình tĩnh nói: “Tôi xin lỗi, tôi không thuộc gia tộc võ thuật Trung Quốc nào, huống chỉ là thành viên bất kỳ nào trong Hiệp hội võ thuật thế giới của ông.
Tôi là một người Trung Quốc bình thường.
Tôi không thể nhịn được khi thấy sắc mặt khúm núm ghê tởm của ông.”
Lời lẽ vừa dứt thì ngay lúc này, các đệ tử của Hội quán Long Môn, những người đang xem, và thậm chí một số gia tộc võ thuật Trung Quốc đều giơ tay cổ vũ cho Trần Bình! Trong số đó, Đoàn Nho là người đầu tiên lên tiếng: “Không sai! Võ thuật cổ truyền Trungimg
——————-