Người Thừa Kế Hào Môn


Nghe Trân Bình nói như vậy, Yến Tử Ngang nở một nụ cười lạnh lùng.

“Ha ha, làm sao? Bây giờ biết sợ rồi sao? Nói thật cho anh biết, đã muộn rồi.

Anh dám đánh tôi chính là đối đầu với cả nhà họ Yến.

Kết quả của anh chỉ có một đó là trở thành một tên tàn phế mà thôi.”

Gương mặt Yến Tử Ngang dữ tợn nở một nụ cười lạnh, trong đôi mắt phát ra tia sáng lạnh lẽo.

Ở trong mắt anh ta, người trước mặt này cũng chỉ là một tên đã học qua chút võ thuật lợi hại mà thôi.

Nhưng nếu đối địch với nhà họ Yẩn thì chính là tự tìm đường chết.

Dư Thuyền đang nằm ở trêи mặt đất tức giận gào thét: “Cậu ba, cậu nhất định phải đánh hắn tàn phết Cho hắn thành người tàn phế đi! Mẹ nó! Chân của tôi!”

Dư Thuyên chống người dậy ngồi sang một bên.

Sửa lại đôi chân đã tàn tật của mình.

Sau khi khôi phục lại tinh thân, đám người Lưu Phỉ Nhân kϊƈɦ động chỉ vào Trân Bình hét lên: “Tên rác rưởi! Dám ra tay đánh cậu ba Yến và Dư Thuyền, mày chết chắc rồi!”


“Chu Linh Huyên, đây là bạn trai của cô sao? Hắn xong đời rồi.”

“Cậu ba Yến, giết chết hắn, đúng là tự mình tìm đường chết.”

Chu Linh Huyên thấy vậy trêи mặt đầy vẻ lo lắng.

Nhưng không phải Chu Linh Huyên lo lắng cho Trân Bình mà là lo cho những người khác.

Trân Bình là người như thế nào chính cô ta là người rõ nhất, gây chuyện với anh ấy thì đừng nói là một nhà họ Yến, cho dù mười nhà họ Yến hợp lại cũng không đủ.

Lúc đầu cô ta muốn đưa Trần Bình đi vì không muốn xảy ra chuyện như thế này.

Nhưng mà bây giờ mọi chuyện không thể nào cứu vấn được nữa.

Chu Linh Huyện nghiêm mặt lại, ngăn cản mấy người giữ tay mình lạnh lùng nói: “Yến Tử Ngang, tôi khuyên anh tốt nhất đừng ra tay với anh ãy, nếu không nghe lời tôi thì cho dù là nhà họ Yến cũng sẽ không chịu đựng được lửa giận của anh ấy đâu.”

Cái gì? Nghe Chu Linh Huyên nói vậy Yến Tử Ngang lạnh lùng cười nhạo: “Chu Linh Huyền, cô muốn bảo vệ hắn cũng không cần nói những lời này đâu.

Anh ta là ai chứ? Nhà họ Yến của tôi còn không thể trêu chọc anh ta được hay sao?”

Chu Linh Huyện à Chu Linh Huyên, trong mắt cô Yến Tử Ngang tôi và nhà họ Yến vô dụng như vậy hay sao? Được! Nếu vậy hôm nay tôi cho cô xem nhà họ Yến của tôi mạnh mẽ như thế nào.


Nhưng mà anh ta vừa nói xong Trần Bình đã lạnh nhạt nói: “Ngại quá, nhà họ Yến của cậu đúng là không thể chọc vào tôi.

Cũng có thể nói, nhà họ Yến của các cậu, ngay cả tư cách làm tôi ra tay còn không có.”

Quả thật là ngông cuồng! Trần Bình vừa nói xong cả phòng đều im lặng.

“Láo toét! anh vừa nói cái gì? Nhà họ Yến của tôi không đủ tư cách?”



















——————-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận