Người Thừa Kế Hào Môn


Đám người dòng nhánh của nhà họ Trần đến Thượng Hải đòi người? Trần Bình nghe đến đây thì sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng, anh lạnh giọng nói: “Ngăn bọn họ lại cho tôi, ai dám mang vợ tôi đi, giết chết không tha!”

Ông Bạch vội vàng nói: “Vâng, cậu Trần!”

Ông ta vẫn chưa cúp máy mà lại hỏi: “Cậu Trần, tiểu thư không sao chứ?”

Trân Bình gật đầu đáp: “Không sao cả.

Tôi sẽ quay về sớm thôi.”

Tắt máy xong, ánh mắt Trần Bình tràn đầy sự lạnh lẽo, quay sang nói với Liễu Nam, người vẫn luôn cung kính đứng cạnh nãy giờ rằng: “Đưa tôi về Thượng Hải.”

Liêu Nam nghe vậy thì giật mình nói: “Cậu Trần, có chuyện gì mà gấp như vậy? Sao không chờ thêm hai ngày nữa, tôi dẫn cậu qua bên Vân Biên xem tình hình thế nào luôn?”

Trần Bình lắc đầu rồi nói: “Không kịp rồi, bên Thượng Hải đang xảy ra một chút việc cần phải trở về gấp.”


Nói xong lời này, Trần Bình như nghĩ tới điều gì, anh bỗng gọi một tiếng, nhưng không phải nói với những người đang đứng cạnh mình.

“Ảnh Vệ đâu?”

Vù! Anh vừa dứt lời thì đã thấy hai bóng người đột nhiên xuất hiện ngay ở đại sảnh.

Liễu Nam thấy một màn này thì càng trở nên sợ hãi.

Hai người kia… chẳng lẽ vẫn núp trong nhà họ Liễu của ông ta? Làm sao có thể đột nhiên hiện ra như thế chứ? Ông ta thậm chí còn không nghe thấy tiếng bước chân của hai người nữa! “Cậu chủ, mệnh lệnh của cậu là gì?”

Hai tên thành viên của Ảnh Vệ đồng loạt quỳ một chân xuống đất, cả người của họ đều bị bao phủ trong chiếc áo đen rộng thùng thình.img
























——————-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận