Trần Bình nhìn tòa nhà sau lưng rồi bước vào.
Các nhân viên trong công ty đang làm việc chăm chỉ, bầu không khí cũng không tệ.
Sự xuất hiện của Trần Bình khiến nữ nhân viên lễ tân nghi ngờ, sau đó cô ấy đứng dậy và tới hỏi với một nụ cười dịu dàng: “Xin chào, anh đến đây nộp đơn xin việc à?”
Trần Bình cười tủm tỉm, lắc đầu nói: “Không phải, tôi tới đây gặp tổng giám đốc của cô.”
Nữ nhân viên lễ tân nhìn Trân Bình nhìn vẻ mặt nghi ngờ, nhưng cô ấy cũng không tỏ ra khinh bỉ vì anh mặc một bộ đồ hàng chợ: “Anh có hẹn trước không? Tổng giám đốc của chúng tôi đang họp, bây giờ không tiện lắm.”
Trần Bình gật đầu rồi tìm một chỗ ngồi xuống, anh nói: “Được, vậy tôi chờ.”
Nhân viên lễ tân cũng mỉm cười rót cho anh một tách trà, sau đó trở lại làm việc.
Trần Bình nhàn nhã ngồi đó, uống trà và phơi mình dưới ánh nắng.
Cũng chính vào lúc này, một người đàn ông đeo kính đột nhiên xông vào cửa, anh ta khoảng ba mươi tuổi, trêи mặt mang theo vẻ lạnh lẽo.
Khi anh ta đi ngang qua Trân Bình còn liếc mắt nhìn, sau đó quay đầu nhìn về phía người phụ nữ trước quầy lễ tân mắng, hỏi: “Tổng giám đốc Tô đâu?”
Nữ nhân viên lễ tân đứng lên với vẻ kính cẩn rồi nói: “Tổng giám đốc Tô đang có cuộc họp với một số nhà đầu tư.”
Sắc mặt của người đàn ông trầm xuống, anh ta chỉ vào Trân Bình và hỏi: “Người đàn ông này là ai, tại sao lại ngồi ở đây? Đến để nộp đơn xin việc à?”
Nữ lễ tân đáp: “Không phải đâu Phó tổng giám đốc Lý, anh ấy nói là đến gặp tổng giám đốc Tô.”
Tìm tổng giám đốc Tô? Sắc mặt của Phó chủ tịch Lý trâm xuống, sau đó liền mắng nhân viên lễ tân: “Cô dám để người như vậy vào đây à? Anh ta nói tìm tổng giám đốc Tô là cô cho anh ta vào ư? Mau tìm người đuổi anh ta đi! Người như anh ta ở đây sẽ làm ảnh hưởng tới hình tượng của công ty.
Hôm nay còn có một vị khách hàng quan trọng, không phải lúc trước tôi từng nói rằng người không có phận sự không được vào công ty à?”
Nữ nhân viên lễ tân bị Phó tổng giám đốc Lý trách mắng một hồi, cô tủi đến nỗi bờ vai yếu ớt khẽ run lên, vội vàng cúi người nói: “Xin lỗi phó tổng giám đốc Lý, tôi sẽ mời anh ấy ra ngoài ngay.”
Sau đó, nữ nhân viên lễ tân chạy tới chỗ Trần Bình và nói lời xin lỗi: “Xin lỗi anh, mời anh ra ngoài trước.
Trần Bình nhìn thấy hết những cảnh này.img
——————-