Người Thừa Kế Hào Môn


Nghe vậy, mọi người đều sững sời Người này là ai vậy? Tại sao lại nói như thế? “Mẹ kiếp, cậu đang nói cái quái gì vậy? Cậu đến đây để ký tên hả? Cậu nghĩ cậu là ai! Tôi vẫn chưa tính sổ với cậu chuyện vừa nãy đâu, vậy mà còn dám đứng ra! Đúng là muốn chết!”

Lúc này Lý Hạ rất khó chịu, tức giận chỉ vào Trần Bình, quát lớn.

Sắc mặt của mấy thành viên hội đồng quản trị cũng trầm xuống, quát: “Thằng nhóc này là ai, tại sao lại ở đây vậy?”

“Tổng giám đốc Tô, cô cho tôi một lời giải thích đi, tại sao lại để một nhân viên tạp vụ vào đây hả? Cô không biết quy định của công ty chúng ta sao?”

“Gổ đông Triệu, theo tôi thấy thì đây là người thân của Tô Tình, cô ta muốn xây dựng thế lực riêng của mình, chúng ta không thể bỏ qua như vậy được!”

Triệu Hải Minh gật đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Trần Bình, trầm giọng nói: “Cậu thanh niên, nơi này không phải chỗ cho cậu nói chuyện đâu, tôi khuyên cậu mau đi đi, đỡ bị tự chuốc lấy họa.”


Triệu Hải Minh hoàn toàn xem thường Trần Bình, Tô Tình tìm một người như này về bên mình sao? Có phần hơi coi thường phe cánh của bọn họ rồi.

Tuy nhiên.

Một cảnh tiếp theo đã làm mọi người hít một hơi thật sâu, lập tức chấn động! Tô Tình xoay người lại, cung kính cúi người trước Trần Bình nói: “Được, chủ tịch Trần.”

Sau đó, cô ấy lấy ra một tài liệu khác và cẩn thận đưa cho Trần Bình.

Giờ phút này, tất cả mọi người ngẩn raI Trần…chủ tịch Trần?img




















——————-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận