Người Tìm Xác

Nhưng lúc ấy di động của Lưu Ninh Huy đáng lẽ là ở trong tay Hoàng Tiểu Quang, nhất định là Hoàng Tiểu Quang mang theo di động đi đến khu vực có tín hiệu, lúc này mới có thể để hồn phách của Lưu Ninh Huy trò chuyện TV2với Lý Ninh Thiển thông qua chiếc di động đó!

Lý Ninh Thiên nhìn xuống vết sẹo trên cổ tay mình và nói: “Từ đầu đến cuối Ninh Huy đều không lừa gạt tôi. Ở trong điện thoại, anh ấy nói cho tôi biết anh ấy vĩnh viễn không về được7nữa. Anh ấy hi vọng sau này tôi hãy sống vui vẻ, hạnh phúc... Nhưng cuộc sống đã không còn anh ấy làm sao có thể vui vẻ và hạnh phúc đây? Buổi tối hôm đó một mình tôi đi lang thang bên ngoài rất lâu, cũng do dự mãi.1Tôi không phải người dễ xúc động, sẽ không vì đầu óc nóng lên nhất thời mà làm chuyện gì ngốc nghếch. Nhưng khi đó tôi thật sự quá khổ sở, tôi tưởng tượng sự khổ sở này sẽ càng nặng trĩu hơn theo thời gian... Tôi cảm thấy lòng7mình đau đến sắp hít thở không thông. Lúc ấy tôi đang đi công tác, tôi biết không thể chết ở khách sạn của người ta, làm như vậy rất vô trách nhiệm. Vì vậy tôi tới một cửa hàng tiện lợi 24 giờ mua một con dao rọc giấy0sắc bén, muốn tìm chỗ không người chấm dứt mạng sống của chính mình. Nhưng có lẽ là biểu cảm của tôi ngay lúc đó không bình thường cho lắm, hơn nửa đêm đến cửa hàng tiện lợi lại chỉ mua một con dao, cho nên ông chủ cửa hàng tiện lợi kia có lòng tốt bảo nhân viên cửa hàng lặng lẽ đi theo tôi, sợ tôi xảy ra chuyện gì...”

“Sau đó là nhân viên cửa hàng đó đã cứu cô?” Tôi chen lời hỏi.

Lý Ninh Thiến gật đầu đáp: “Lúc ấy tôi cầm dao rọc giấy đi đến chiếc ghế dài trong một công viên nhỏ, nghĩ thầm hoàn cảnh nơi này yên ắng, hơn nữa giờ lại là đêm khuya tĩnh lặng, cũng sẽ không bị ai phát hiện. Nhưng không ngờ tôi vừa mới cắt cổ tay, đã bị nhân viên cửa hàng tiện lợi vẫn luôn đi theo phía sau mình phát hiện, vì thế cậu ta lập tức báo cảnh sát. Sau đó cảnh sát chạy tới đưa tôi đến bệnh viện khâu vết thương lại, bởi vì bị thương không nặng, hơn nữa ngay lúc đó cảm xúc của tôi cũng không phải quá kích động, cho nên bọn họ cũng không có báo cho người nhà tôi biết. Tôi không muốn làm phiền người khác, nên nói dối là mình chỉ gặp chuyện tình cảm suy sụp cho nên mới nhất thời luẩn quẩn trong lòng, giờ đã không sao rồi. Nhưng khi đó trong lòng tôi lại không phải nghĩ như vậy, bởi vì tôi biết nếu bản thân một lòng tìm chết, không ai có thể cứu được tôi.”

“Cô... Sao cô phải khổ vậy chứ? Tại sao cô không thể suy ngẫm lại, lúc ấy có thể có người cứu cô, có lẽ vừa vặn chứng minh số của cô chưa tận mà!” Tôi tận tình khuyên bảo. Lý Ninh Thiến nở nụ cười khổ: “Thể xác của một người dù đang tồn tại, nhưng trái tim cô ấy lại đã chết từ lâu, người như vậy sống trên đời lại còn có ý nghĩa gì nữa? Tôi biết các anh đều có lòng tốt, nhưng ý tôi đã quyết, các anh thật sự không cần vì những chuyện vặt của tôi mà đau đầu thêm nữa.” Tôi thấy cô ấy xem nhẹ sống chết như thế, bèn giơ tay giữ chặt cánh tay cô ấy và nói: “Cô sai rồi, với bất kỳ ai trên đời này, vấn đề liên quan đến sống chết đều là việc lớn, nếu lúc ấy cô không chết lần thứ hai, vậy chứng minh trong lòng cô vẫn rất do dự, vẫn có rất nhiều vướng bận không bỏ xuống được, đúng không?!”

Nhưng Lý Ninh Thiên lại lắc đầu đáp lại tôi: “Anh sai rồi, lúc ấy tôi không chết lần thứ hai là bởi vì cùng vào tối đó tôi lại nhận được điện thoại của Ninh Huy. Khi tôi nói cho anh ấy biết mình thật sự không còn dũng khí sống tiếp, anh ấy lại bảo tôi, nếu bây giờ tôi chết, chúng tôi sẽ thật sự không thể gặp mặt được nữa. Anh ấy bảo tôi chờ anh ấy, chờ anh ấy trở về đón tôi, đến lúc đó chúng tôi có thể vĩnh viễn ở bên nhau.”

“Cho nên cô mới bỏ ý định tìm đến cái chết lần thứ hai... Sau đó yên tâm chờ anh ta trở về? Chuẩn bị đến lúc đó chết một lần nữa?!” Tôi nhìn cô gái trước mắt, thật không biết nên nói cô ấy si tình chăng? Hay là quá ngốc!? Trong thế giới ngày nay, vẫn còn có người vì tình yêu lựa chọn đi tìm cái chết!? Chẳng lẽ cô ấy không có người yêu thì thật sự sống không nổi nữa sao? Hay là trái tim phụ nữ thường đều khá yếu ớt? Tóm lại là tôi chẳng hiểu nổi...

Hiện tại cô gái ngốc nghếch Lý Ninh Thiến này một lòng chờ người mình yêu có thể cưỡi mây bảy màu trở về đón mình, nhưng không ngờ người cô ấy yêu lại chẳng phải đại anh hùng thần khoác giáp vàng gì cả, ngược lại là một con ác quỷ oán khí cực nặng!

“Vậy cha mẹ cô phải làm sao đây? Có thật sự nhẫn tâm để họ người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh sao?” Tôi lôi cha mẹ cô ấy ra, với hi vọng cô ấy có thể vì cha mẹ tuổi già, cố gắng sống tiếp.

Nhưng không ngờ Lý Ninh Thiên lại cười thờ ơ: “Người nào rồi cũng sẽ chết, ai quy định con trai con gái không thể chết trước cha mẹ chứ? Với điều kiện hiện giờ của nhà của chúng tôi, tuổi già của họ cũng không cần quá mức bồn ba để kiếm sống, hơn nữa tôi có một em trai còn đang đi học, bọn họ già rồi cũng sẽ không phải không nơi nương tựa, có lẽ không có đứa con gái đã điên cuồng là tôi, bọn họ sẽ càng sống thư thái hơn một chút thì sao?”

Tôi thấy cô ấy quyết liệt như vậy, đầu óc tỉnh táo rõ ràng như vậy, tôi thật sự không biết nên tiếp tục khuyên cô ấy thế nào nữa. Rõ ràng trong khoảng thời gian này, cô ấy đã sắp xếp mọi chuyện hậu sự của mình thỏa đáng, giờ cũng chỉ chờ Lưu Ninh Huy trở về đón thôi.

Ra khỏi phòng của Lý Ninh Thiến tôi lắc đầu nói với chú Lê: “Cháu đã gắng hết sức, nhưng bây giờ cô ấy đúng là chín con trâu cũng không kéo trở lại nổi. Cháu chỉ hơi tò mò, Lưu Ninh Huy muốn về đón cô ấy đi như thế nào đây?”

Chủ Lề hừ lạnh và đáp: “Chú muốn chống mắt lên xem, cậu ta có thực sự có bản lĩnh đó, đưa Lý Ninh Thiển đi ngay trước mặt chú hay không?!” Thời gian thoắt cái đã đến buổi tối ngày hôm sau, ba người chúng tôi đã gắng gượng thức trắng mấy đêm, trừ Đinh Nhất ra, tôi và chú Lê đều đeo hai đôi mắt gấu trúc, mặt mũi mệt phờ. Nhưng buổi tối hôm nay đối với mọi người mà nói đều cực quan trọng. Bởi vì lát nữa chỉ cần qua 12 giờ đêm, sẽ đến ngày kết hôn mà Lưu Ninh Huy và Lý Ninh Thiến đã chọn sẵn, cũng chính là ngày Lưu Ninh Huy đã hứa hẹn sẽ quay về đón Lý Ninh Thiên đi.

Hiện giờ đừng nói chúng tôi, ngay cả Lý Ninh Thiển trước đó vẫn luôn rất thản nhiên cũng bắt đầu trở nên căng thẳng. Nhưng sự căng thẳng của cô ấy và chúng tôi lại hoàn toàn khác. Chúng tôi căng thẳng bởi cô ấy sẽ vì vậy mà mất đi tính mạng, mà cô ấy lại căng thẳng mong người mình yêu tuyệt đối đừng nuốt lời.

Chú Lê còn mang từ nhà đến không ít pháp khí, dự định nếu thật sự không xử lý được Lưu Ninh Huy thì sẽ ra tay tàn nhẫn, đánh hồn phách anh ta tan tác là xong. Nhưng khi ba chúng tôi trơ mắt nhìn kim giây bò từng chút một hết những giây cuối cùng trong ngày hôm nay, xung quanh vẫn chẳng xảy ra thay đổi gì. So với cảnh cuồng phong nổi lên chung quanh, quỷ khóc sói gào mà tôi tưởng từ trước kém quá xa!

Sau đó ba người chúng tôi lại đợi thêm chốc lát, nhưng trong phòng vẫn yên tĩnh như tờ, cả Lý Ninh Thiển đã mặc sẵn áo cưới chờ đợi dường như cũng hơi nghi ngờ rốt cuộc hôm nay Lưu Ninh Huy có tới hay không?

Tuy nhiên vào lúc này, ngoài cửa chợt truyền đến một tràng đập cửa. Cha của Lý Ninh Thiển mở cửa ra xem, phát hiện lại là Lưu Ninh Vũ đứng ngoài. Chúng tôi cũng rất ngạc nhiên, không ngờ cô ấy sẽ đến ngay lúc này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui