Người Tìm Xác



""/ Trên đường về tôi xác nhận di xác nhận lại với Triệu Vĩ: “Chẳng lẽ không hề tìm được một chút manh mối nào bên dưới những thắng cảnh đó ư?”

Triệu Vũ cũng lắc đầu với vẻ mặt bất đắc dĩ và nói: “Tình huống cụ thể tôi cũng không được biết nhiều lắm, chỉ nghe nói là nhặt được mấy chiếc điện thoại di động, có điều chắc là đều không có liên quan gì đến Phó Tổng giám đốc Lưu, nếu không người phía cảnh sát chắc chắn sẽ thông báo cho chúng tôi.” Buổi tối sau khi trở lại khách sạn, tôi phát hiện Chú Lê cử đen mặt suốt, thoạt nhìn tâm trạng rất bất thường

Tôi biết tại sao chú không vui, bởi vì cả ngày hôm nay chúng tôi hầu như chẳng tìm2được manh mối gì

Vốn tưởng có thể tìm được tàn hồn từ món đồ mà Lưu Vạn Toàn yêu quý, nhưng nghe nói bởi vì lo lắng trong quá trình gửi những thứ kia qua bưu điện sẽ bị mất mát, cho nên phải cần chuyên gia mang đến đây mới được

Cứ như vậy có lẽ sẽ phải trì hoãn thêm một hai ngày so kế hoạch gốc, mà việc chúng tôi có thể làm hiện giờ cũng chỉ có thể chờ..

Bởi vì đội cứu hộ của địa phương đã tuyên bố ngừng tìm kiếm, nói thẳng ra chính là đã từ bỏ, họ cảm thấy Lưu Vạn Toàn không có khả năng còn sống nữa.

Ngẫm lại cũng phải, tìm không thấy là tìm không thấy, không có đội cứu hộ nào sẽ giúp anh tìm mãi được..

Đặc9biệt là tình huống giống như Lưu Vạn Toàn

Nhưng điểm đáng ngờ lớn nhất trước mắt của chuyện này là tại sao lúc ấy Lưu Vạn Toàn lại xuống xe?

Dọc theo đường đi nghe Triệu Vĩ giới thiệu, tôi biết tuy rằng Lưu Vạn Toàn là sếp phụ trách chuyến du lịch lần này, nhưng hình như ông ta cũng chẳng có chút hứng thú nào với chuyện ra ngoài dạo chơi

Hôm xảy ra chuyện, ở tất cả những thắng cảnh mà bọn họ đi qua, chỗ nào có thể không cần xuống xe là Lưu Vạn Toàn sẽ không xuống xe..

Thế cho nên đến bây giờ tôi vẫn rất tò mò, lúc ấy rốt cuộc là bởi vì việc gì, hoặc là nói ở khu vực đó rốt cuộc có chỗ nào đáng giá để ông ta6xuống xe đây? Tôi thấy chờ đợi như vậy cũng rối hết cả ruột, vì vậy gọi điện thoại cho Bạch Kiện, hỏi anh ta có bạn học hay bạn bè linh tinh gì ở đây không? Có thể giúp tôi hỏi thăm thử vụ án của Lưu Vạn Toàn hay không?! Bạch Kiến nghe xong thì khẽ cười nói: “Chào! Các cậu nhận vụ này à? Nghe nói chuyện này làm giới kinh doanh chấn động không nhỏ đầu, hơn nữa anh nói cho cậu biết một tin tức nội bộ, nếu lần này Lưu Vạn Toàn không xảy ra chuyện, khi trở về ông ta sẽ bị điều tra!!”

Tôi nghe vậy thì cả kinh: “Thế là sao? Anh nói là bản thân ông ta có vấn đề về kinh tế ư?” Bạch Kiện nói với tôi0qua điện thoại: “Nói thế nào đây nhỉ? Tóm lại là vấn đề của ông ta không nhỏ đầu, lại còn liên lụy đến một vị lãnh đạo có cấp bậc không thấp

Cho nên có nhiều chuyện không phải một hai câu là có thể nói rõ ràng với cậu hết được.” “Ý của anh là, có thể là Lưu Vạn Toàn..

tự tử?!” Tôi ướm hỏi.

Kết quả Bạch Kiện vội vàng phủ nhận: “Anh không nói như vậy nhé! Có điểu hiện giờ bên ngoài đểu khác nhau như vậy, nói trong tay Lưu Vạn Toàn nắm giữ bí mật của rất nhiều người, một khi ông ta bị cách ly điều tra thì chính là nhổ củ cải kéo theo cả bùn đất! Chẳng biết ai sẽ bị kéo vào tai ương theo đây?!”

Tối cười hỏi anh7ta: “Một cảnh sát hình sự như anh mà còn quan tâm chuyện của giới kinh doanh à?!”

“Anh có một người bạn làm ở ủy ban kỷ luật, mấy ngày nay đang phát rầu vì chuyện này đây

Nếu Lưu Vạn Toàn đúng như lời đồn đãi..

tìm nơi không có người để tự tử, vậy vụ án này cũng không điều tra đến cùng được nữa.” Bạch Kiện thành thật nói

Tôi không ngờ vụ án mất tích này lại sâu xa như vậy

Thật ra đối với chuyện của giới quan chức quyền quý, chúng tôi thường không muốn xen vào quá nhiều, bởi vì chẳng ai dám bảo đảm những lãnh đạo đó hôm nay nhìn thì vẻ vang, ngày mai liệu có thể trở thành tù nhân hay không..

Chú Lê cũng thường xuyên răn đe tối, nhất định phải đặt bản thân mình ở vị trí đúng đắn, biết mình có mấy cân mấy lạng

Cho dù là có bản lĩnh thật cũng không được quá phù phiếm

Mấy năm nay chú đã gặp quá nhiều chuyện “gió đổi chiều” rồi, nếu không phải lòng dạ của chú đủ vững, đủ lớn mạnh, bây giờ chưa biết đã rơi vào hoàn cảnh gì đâu! Sau đó tôi kể chuyện này lại cho Chú Lê, chú nghe xong lập tức sầm mặt lại và nói: “Lại có chuyện như vậy ư? Cũng trách chú lần này sơ ý, không tìm hiểu rõ ràng sau lưng vụ này

Được rồi, chuyện này không vội, từ từ rồi nói sau

Dù sao hiện giờ chúng ta ăn ở đều có người trả tiền...” Tôi không thể nhịn được mà bật cười, xem ra ông già này mê tiền đến nỗi chỉ cần không có hại là được rồi.

Đợi vài ngày sau, đồ đạc của Lưu Vạn Toàn được đưa tới! Người đưa đến là một người em họ của Lưu Vạn Toàn, ông ta mang đến cuốn sổ sưu tập tem tôi yêu cầu và mấy chiếc đồng hồ cổ

Nhìn những chiếc đồng hồ cổ giá trị xa xỉ đó, tôi yên lặng hâm mộ ba giây đồng hồ ở trong lòng

Cũng không phải tôi thích những chiếc đồng hồ cổ đó, chỉ đơn giản là hâm mộ giá cả của chúng mà thôi...

Những chiếc đồng hồ cổ kia giống như tôi nghĩ, trên đó chẳng có ký ức tàn hồn gì hết, về phần cuốn sổ sưu tập tem kia thì có chút đầu mối..

Cũng không biết tại sao, ký ức tàn hồn mà tôi cảm nhận được điều vô cùng mơ hồ, không hề liền mạch

Có điều hiện giờ đã có thể khẳng định một điều, đó chính là Lưu Vạn Toàn chắc chắn đã chết! Nếu không tôi không thể cảm nhận được ký ức tàn hồn của ông ta trên sổ sưu tập tem!

Nhưng đến cùng ông ta chết do tự tử hay là ngoài ý muốn thì trong lúc nhất thời tôi vẫn chưa rõ lắm, bởi vì những ký ức đó quá rải rác, căn bản không có đoạn sau khi ông ta đi xuống xe buýt...

Xem ra chỉ dựa vào chút ký ức tàn hồn này mà muốn tìm được Lưu Vạn Toàn..

trên cơ bản là chuyện không thể nào

Theo lý thuyết, chỉ cần trên đó có tàn hồn bám vào, những ký ức tàn hồn thuộc về Lưu Vạn Toàn sẽ không đến mức rải rác như vậy mới đúng chứ!

Vì thế tôi lại cầm lấy cuốn sổ sưu tập tem kia, muốn mở ra xem nội dung bên trong

Nhưng trong nháy mắt khi tôi mở ra cuốn sổ sưu tập tem lại phát hiện, ký ức tàn hồn trên đó đột nhiên rõ ràng lên nhiều!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui