Người Tìm Xác



""/ Lối vào Minh giới có hai âm sai dáng người khôi ngô đang đứng, một người trong đó chào hỏi với mặt siêu dài: “Anh Ngô, hôm nay không nhiều việc nhỉ! Sao mới có hai người.”

Mặt siêu dài nghe xong ngượng ngùng cười bảo: “Hôm nay tôi nghỉ, đi đón hai người bạn về nhà làm khách.”

Tôi nghĩ thầm trong lòng không ngờ cuộc sống ở dưới này cũng không khác nhiều so với trên kia

Ngoài công việc ra thì âm sai cũng có gia đình và bạn bè

Ai ngờ khi mấy người chúng tôi đi ngang qua hai âm sai kia thì bọn họ đột nhiên ngăn cản Bạch Linh Nhi rồi nhướng mày hỏi: “Cô gái này không phải âm hồn, anh Ngô, người bạn này của anh không đơn giản!”

Mặt siêu dài3nghe thể thì biến sắc mặt, nhưng cậu ta nhanh chóng bình tĩnh trở lại, sau đó nói nhỏ vài câu vào tại một âm sai bên cạnh, âm sai đó nghe xong cười xấu xa rồi nói: “Được, đi vào đi!”

Lúc đó tôi cũng rất khẩn trương, sợ bọn họ vì Bạch Linh Nhi mà làm khó chúng tôi, nhưng không ngờ chỉ cần vài câu của mặt siêu dài là đã giải quyết được

Sau khi đi xa rồi, tôi mới thì thầm hỏi Mặt siêu dài: “Vừa nãy cậu nói gì với họ thể?”

Mặt siêu dài nghĩ lại mà vẫn thấy sợ, cậu ta nói: “Ngài Trương, mặc dù trên người bạn gái của ngài không có sinh khí nhưng yêu khi lại quá nặng, may mà ở đây cũng có chuyện âm sai1bao nuôi những yêu quái nhỏ, cho nên tôi bảo họ đây là nhân tình ngài dẫn theo, đợi một ngày sau sẽ đi.”

Tôi nghe xong thì tò mò lắm, bèn hỏi: “Các người còn có thể cưới vợ à?” Mặt siêu dài nghe tôi nói thế thở dài, bảo: “Chúng tôi cũng muốn lắm chứ, cấp trên cũng không ra lệnh cấm cưới vợ

Nhưng vấn đề là nhân viên quèn như chúng tôi thì đi đâu kiểm vợ đây? Trừ khi là nhân tình ở kiếp trước, đối phương đồng ý từ bỏ đi đầu thai và tự nguyện ở lại Âm Ti sống cùng chúng tôi, nếu không làm gì có ai muốn vĩnh viễn sống ở nơi tối tăm không có ánh mặt trời này

Nhưng chúng tôi mặc dù không phải người nhưng3lại có tình cảm và nhu cầu của con người, cho nên mới phát sinh chuyện một số âm sai đi tới nhân gian tìm những con yêu nhỏ về để yêu đương.” Tôi nghe thể thì nói: “Cái này cũng tốt mà!”.

Vậy mà mặt siêu dài lại liên tục thở dài, nói: “Nhưng lòng dạ mấy con yêu nhỏ ở dương gian đều không kiên định, nói chuyện yêu đương thì được, chứ còn nếu xác định sống cùng một chỗ thì chúng chẳng bao giờ đồng ý, nói chung là theo nhu cầu mỗi bên thôi.”

Tôi nghe xong quay đầu nói với Bạch Linh Nhi: “Hay là để tổ trưởng Ngô giới thiệu cho cô một anh âm sai đẹp trai nhé?” Ai ngờ cô gái này lại kiêu ngạo nói: “Kể cả anh3giới thiệu Minh Vương hiện giờ cho tôi, tôi cũng không thèm...”

Mặt siêu dài cười to, nói: “Ngài Trương, ngài thấy người ta si tình với ngài thể nào chưa! Tôi nói cho ngài biết hiện giờ tình yêu giữa người và yêu cũng không có nhiều đầu, nên hãy cố mà quý trọng.”

Trong lòng tôi thầm “Xi” một cái, thầm nghĩ cô gái này cũng quá kiêu đi chứ? Ngay cả Minh Vương mà còn chế, chắc gì người ta đã thèm cô? Nhưng nhắc đến Minh Vương lại làm tôi nhớ đến giấc mơ quái lạ lần trước, thế là tôi thử hỏi mặt siêu dài: “Minh Vương hiện tại trông thế nào? Đẹp trai không? Bạch cô nương đây cũng không phải yêu quái tầm thường, Minh Vương mà yêu cô ta cũng9không mất mặt đâu.”

Mặt siêu dài cười bảo: “Người khác tôi không dám nói, nhưng vị Minh Vương điện hạ hiện tại của chúng tôi không gần nữ sắc, tính tình rất quái gở, làm việc dựa trên sở thích cá nhân, tôi nghe nói khác quá xa so với vị Minh Vương lần trước.”

Tôi nghe mà hiếu kỳ, hỏi: “Không phải chứ, chẳng lẽ chức vụ Minh Vương còn phải nhận lời mời mới vào làm?” Mặt siêu dài lắc đầu: “Không cần phải thế, bởi vì chức Minh Vương là theo lượt, cứ ba ngàn năm đổi một lần..

Mặc dù tôi chưa từng gặp Minh Vương lần trước, nhưng nghe nói ông ta là người có tính tình hiền lành nhất trong số các Minh Vương, chỉ tiếc không biết vì sao ông ta chưa hết nhiệm kỳ làm việc đã rời khỏi Âm Ti, mà vị Minh Vương điện hạ bây giờ là tạm thay thế, cho nên ngài ấy luôn không vui.”

Tôi nghe xong mà cười gượng, nói: “Mấy cái tin đồn nhảm này mà mấy người cũng tin?”

Ai ngờ mặt siêu dài lại nói với giọng khẳng định: “Cái này không phải là tin đồn nhảm đâu nhé, mặc dù đây là chuyện rất rất lâu về trước rồi, nhưng nó lại chẳng phải là bí mật gì

Nguyên nhân khiến Minh Vương lần trước rời khỏi Âm Ti vẫn luôn là một ẩn số, từ đầu đến cuối không một ai biết, càng không có người dám đoán mò.”

Nghe mặt siêu dài nói như vậy, tôi lập tức tự nghĩ đến một câu chuyện máu chó Minh Vương mưu đoạt quyền, nhưng nghĩ tới chức vụ này là trực luân phiên, cho nên đời tiếp theo chắc không giống hoàng để nhân gian nôn nóng muốn leo lên đâu nhỉ?

Trong lúc tôi đang suy nghĩ lung tung thì mặt siêu dài dẫn chúng tôi đi tới bên trong một đình viện nhỏ, sau đó cậu ta khoe khoang: “Hai vị nghỉ tạm trong nhà trước, bây giờ tôi đi gọi mấy anh em đang làm việc ở chỗ phán quan xem có giúp được gì không...” Tôi nghe xong liền nhìn bốn phía xung quanh khu nhà nhỏ này và thấy ở đây mặc dù không phải chỗ cao cấp sang trọng, nhưng cũng rất nhẹ nhàng tinh tế, thật không ngờ một người kiếp trước là đao phủ lại có gu thẩm mỹ đến thế.

Lúc đầu tôi còn tưởng mặt siêu dài sống một mình ở chỗ này, vậy mà cậu ta vừa dứt lời thì thấy một cô gái đẩy cửa đi từ trong nhà ra

Cô ta nhìn thấy chúng tôi, đầu tiên hơi sững ra, sau đó nói với mặt siêu dài bằng giọng không vui: “Anh, trong nhà có khách mà anh cũng không nói trước với em một câu, anh xem em có chuẩn bị đồ ăn rượu thịt gì đâu.” Mặt siêu dài cũng hơi bất ngờ hỏi: “Sao em lại quay về, anh còn tưởng em đang phải trực.” Nói xong cậu ta tranh thủ thời gian giới thiệu với tôi: “Ngài Trương, đây là em gái ruột của tôi tên Ngô Anh, nó đang làm giúp việc trong phủ của Biện Thành Vương.”

Lúc này Ngô Anh mới cười nói với chúng tôi: “Mấy người là bạn của anh tôi à? Tại sao trước giờ tôi chưa bao giờ gặp?” Mặt siêu dài thấy em mình muốn truy hỏi thì lập tức cắt ngang: “À mà sao em lại trở về thể, không phải hôm nay em đang trực à?”

Ngô Anh nghe anh trai hỏi thể thì bất đắc dĩ nói: “Đừng nói nữa, hôm nay không biết là ai trêu chọc Điện Thành Vương mà ông ta nổi giận với mọi người, cuối cùng còn đuổi hết những âm sai đang trực và bảo cho tất cả nghỉ một ngày.” Mặt siêu dài nghe thế giật mình hỏi: “Thể có nghĩa là hôm nay thành Uổng Tử đóng cửa không tiếp khách? Chẳng phải sẽ lại nhiều ra một đống oan hồn sao?”

Ngô Anh giơ hai tay lên: “Có thể làm gì được chứ? Chúng ta đấu thể điều khiển tâm trạng của cấp trên.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui