----------------------------Phí Nam Thành về tới tầng cao nhất, anh ngồi trên ghế xoay, tầm mắt nặng nề nhìn văn kiện trong tay, có chút không thể tập trung tinh thần.
Ngày thường đọc nhanh như gió, nhưng hôm nay nửa ngày mới nhìn hết một hàng chữ, lại không hiểu được.Anh dứt khoát ném bút, khép văn kiện lại, hai tay đặt trên bàn.Trước mắt hiện ra hình ảnh hôm nay …… Cô gái luôn miệng nói muốn theo đuổi mình, ngày thường da mặt cũng rất dày, suốt ngày bày ra trước mặt anh, nhưng hôm nay cô lại thẹn thùng, lại có thể chạy đi rồi……Anh nghĩ đến đây, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Phạm Phồn, giọng nhàn nhạt mở miệng nói: “Anh ra ngoài trước đi, tôi có việc sẽ gọi anh.”Phạm Phồn gật đầu.Chờ sau khi anh ta rời đi hơn nữa đóng cửa văn phòng phòng lại, lúc này Phí Nam Thành mới giống như một tên trộm, lặng lẽ mở máy tính ra, vào màn hình theo dõi.Vì bảo đảm an toàn trong công ty, ngoại trừ một ít địa phương tư mật, trong phạm vi công tác bình thường, đều sẽ có cameras.Phí Nam Thành tìm ở trong những màn hình cameras trong chốc lát, rốt cuộc mới tìm được bộ phận kỹ thuật ở tầng 18.
Anh click mở cameras, liền nhìn thấy một cô gái ngồi ở trong văn phòng nho nhỏ, hình như cô đang nghiêm túc nghiên cứu máy tính, nhưng cẩn thận quan sát, liền phát hiện đôi mắt cô vẫn ngây ngẩn.Thẩm Vu Quy còn đang rối rắm cái hôn kia.Tay cô chỉ nhẹ nhàng ấn trên môi, chỉ cần tưởng tượng đến sự tình vừa rồi, liền cảm thấy mặt đỏ tim đập, lớn như vậy, ngay cả khi cô sống ở nước ngoài rất loạn, cô đã thấy rất nhiều, lại chưa từng thực sự trải qua! Đặc biệt là hôn môi…… Ngay cả một đêm kia, Phí Nam Thành cũng không hôn cô…… Cho nên, vừa rồi cái kia, giống như có thể xem như nụ hôn đầu tiên của cô!Cô vươn tay, bưng kín khuôn mặt nóng bỏng của mình? Lại nghĩ tới cái thứ ẩm ướt kia ……“A a a a!”Thẩm Vu Quy bắt lấy đầu mình, cảm giác mình sắp điên rồi.Bộ dáng cô, ngượng ngùng lại phát điên, nhìn thấy tâm tình Phí Nam Thành rất tốt, khóe môi cũng cong lên.
Trước kia cảm thấy cô gái này chọc người chán ghét, nhưng hôm nay lại cảm thấy cô có một chút…… Đáng yêu?Cửa phòng bị gõ vang, chợt Phạm Phồn đẩy cửa đi vào, dọa Phí Nam Thành nhảy dựng, ánh mắt anh trầm xuống, nâng mi mắt lên, mặt vô cảm đóng video giám sát nhỏ nhất lại, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía anh ta: “Chuyện gì?”Phạm Phồn cầm một tập văn kiện lại đây: “Phí tổng, cái này cần ngài ký tên.”Phí Nam Thành nhìn rất bình tĩnh như cũ, nhưng chỉ có chính anh biết, lại có loại cảm giác có tật giật mình, giống như lúc đề phòng giáo viên khi đi học đọc truyện tranh vậy……Ký tên, chờ trợ lý đặc biệt lại lần nữa rời đi, lúc này Phí Nam Thành mới mở máy tính ra, lại lần nữa nhìn cô gái, lại phát hiện trong phòng bọn họ, đã không có người.-Thẩm Vu Quy bị Trần Tử Phàm gọi đi.Khi cô còn đang miên man suy nghĩ, Trần Tử Phàm vọt vào phòng, hô: “Mắt gấu trúc, cậu ở chỗ này làm gì vậy? Văn Nhược Thanh đang ở xử lý chuyện tường lửa, cô tìm được hệ thống lỗ hổng rồi, mau tới cùng nhau nhìn xem, có thể học được rất nhiều thứ đấy!”Tìm được lỗ hổng hệ thống?Nhanh như vậy? Cái tường lửa này cô đã xem qua, không hổ là tập đoàn Phí thị, tường lửa vô cùng hoàn mỹ.
Cho dù là cô, chỉ sợ cũng phải một chút thời gian.
Mà Zero tập kích vào, cũng khẳng định hạ đủ công phu, nhưng Văn Nhược Thanh này lại có thể dùng một buổi trưa để khôi phục?Thẩm Vu Quy nghe được lời này, không chút do dự đi theo anh đi ra ngoài.Mấy chủ quản quan trọng của bộ phận kỹ thuật giờ phút này đều vây quanh một cái máy tính, mà Văn Nhược Thanh ngồi trước máy tính, ngón tay đang bay nhanh gõ bàn phím.---------------o0o---------------.