Tô Niên Niên sững lại, sâu đó càng thêm khó hiểu: “ Thế tại sao anh lại đùa như thế! Cố Tử Thần, anh là đồ đểu, tôi không muốn nói chuyện với anh nữa!”
“ Lại muốn tuyệt giao với tôi năm phút sao?” Cố Tử Thần khẽ cười, giống như bắt trúng bài của Tô Niên Niên vậy, “ Lợn thần tài, sao mà cô ngốc thế, tôi có lòng tốt giải vây cho cô, cô còn trách tôi à, đồ để là cô mới đúng đấy?”
Tô Niên Niên khịt khịt mũi, nghĩ cũng đúng, vừa nãy Hạ Cường sau khi nghe nói cô là bạn gái của Cố Tử Thần, biểu cảm thay đổi như tắc kè đổi màu, cảm giác lúc đó rất khoái.
Cho nên cô không vui cái gì chứ?!
Không, không phải không vui, mà là thất vọng.
Cố Tử Thần đã nói rồi, đó chỉ là đùa.........
Anh ta không hề thích mình, đối với anh ta mà nói chỉ là câu nói thuận miệng, có lẽ là nể mặt Trần Nguyên chăng?
Tô Niên Niên như cắm phải sừng trâu nhọn, dù cho thế nào cũng không giãy ra được, lại chìm vào trong trạng thái tự mình phủ định.
Cố Tử Thần cay mày, cậu cảm thấy hôm nay mình đã biểu hiện quá rõ rồi? tại sao con lợn này còn chưa bổ nhào vào lòng cậu nhỉ?
Cố kiêu ngạo dù sao cũng là Cố kiêu ngạo, thích cũng sẽ không nói ra, mà là thăm dò hỏi: “ Tô Niên Niên, cô không còn gì nói với tôi nữa sao?”
Tô Niên Niên ngẩng đầu nhìn cậu, ấm ức cong môi nói: “ Có, tôi bây giờ có chuyện muốn nói với anh!”
Cố Tử Thần lông mày khẽ động, khóe miệng nhếch lên có chút ý cười.
“ Cố Tử Thần, tôi còn lâu mới thích anh! Tối hôm đó tôi nói đều là lừa anh, làm cho bây giờ gặp mặt hết sức ngại ngùng, tôi cảm thấy vì tình bạn trong sáng của chúng ta, chúng ta vẫn nên giữ khoảng cách! Phụ đạo tôi cũng không phiền anh nữa, mẹ tôi mời cho tôi gia sư mới rồi, thời gian trước cảm ơn anh, bạn học Cố, sau này chúng ta cố gắng ít nói chuyện. Tôi còn có tiết, về lớp trước đây.” Tô Niên Niên chính thức cúi chào cậu, che giấu mọi tâm trạng của mình.
Cô không phải là trái tim xi măng, khi đối diện với người mình thích, luôn cảm thấy bối rối khó xử.
Không có cách nào đối diện, vẫn nên tiếp tục giả làm con đà điểu vậy, giấu đi là xong.
Đem những gì mình thích và tâm trạng giấu đi là được.
Cố Tử Thần cau mày, đưa tay ra ngăn cô lại.
Giọng điệu cậu rất lạnh: “ Tô Niên Niên, cô là có ý gì?”
“ Chính là ý ở trên đó.” Tô Niên Niên cúi đầu nói.
Cố Tử Thần quả thật muốn bổ đầu cô ra xem bên trong chứa những gì, rõ ràng hai ngày trước còn hùng hồn nói cả thế giới đều biết mình thích cậu, bây giờ mới chỉ vài ngày, bây giờ lại lật lọng là sao?
“ Cô không phải nói bảo tôi cùng đón giáng sinh với cô à, Tô Niên Niên, cô đợi tôi, đến hôm đó tôi có chuyện muốn nói với cô.”
Tô Niên Niên mơ hồ hỏi: “ Chuyện quan trọng không?”
Giọng nói Cố Tử Thần có chút không tự nhiên: “ Đúng, đặc biệt quan trọng, đến lúc đó nhất định phải đợi tôi.”
“ Được thôi, anh đã thành tâm thành ý như thế, thế thì tôi miễn cưỡng đồng ý là được rồi.” Tô Niên Niên cũng kiêu ngạo, Cố Tử Thần dặn đi dặn lại, mới buông ra để cô đi.
Đợi Tô Niên Niên rời đi, Cố Tử Thần lại chìm vào suy nghĩ.
Nói thế rồi thì phải thổ lộ thế nào đây.......cậu nhăn trán, trong lòng rối như tơ vò.
--- ---
Thời tiết dần dần chuyển lạnh, nhưng Thánh Âm vẫn đưa ra quy định tréo ngoe---- nhất định phải thể dục giữa giờ.
Thế là, mỗi ngày, trong cơn gió lạnh đầu đông, học sinh toàn trường vẫn phải nhăn nhó mà tập các động tác thể dục theo loa phát thanh.
Thứ hai, Tô Niên Niên vẫn như bình thường, mặc đồng phục trường, đến khi thể dục giữa giờ quả thật sắp đóng thành băng run cầm cập rồi.