“ Uhm? Sao cậu đến đây?” Tô Niên Niên ngẩng đầu nhìn cậu, Đậu Đậu ở sau lưng xem xong thành tích cười ha ha, không cẩn thận va phải cô, may có Đường Dư nhanh mắt nhanh tay dìu cô dậy.
Đường Dư mỉm cười: “ Tham gia thi đấu.”
Cậu mặc dù bình thường rất bận, nhưng những tiết học phải lên và một vài hoạt động đều không để lỡ, được thầy cô trong trường và các fan đánh giá rất tốt về ý thức.
Tô Niên Niên “ ồ” lên một tiếng, ngoảnh đầu hỏi Đậu Đậu thành tích, Đậu Đậu đắc ý nói: “ Bọn mình chạy 21s, có phải rất nhanh không? Xin hãy gọi mình là người đàn ông gió! A ha ha ha.”
Trọng tài bên cạnh phá vỡ ảo tưởng của cô: “ Bạn học, vừa nãy có một nhóm chạy 12s, ai ya em xem, nhóm này chỉ chạy 9s.”
Lời của thầy trọng tài như gáo nước lạnh giội vào đỉnh đầu Đậu Đậu, cô chạy về phía Tô Niên Niên mếu máo: “ Niên Niên, bọn họ đều gian dối! phạm quy! Chỉ có chúng ta là lợi hại nhất!”
Tô Niên Niên đành an ủi cô: “ đúng thế, nhất định là như thế.......”
Đường Dư khóc dở mếu dở nhìn hai người. “ Đậu Đậu, cậu đừng khóc nữa, uống nước đi.” Nói xong đưa chai nước ngọt cho cô.
Đậu Đậu quả nhiên trong một giây mà thay đổi tâm trạng, cười đùa cợt nhả nói: “ Đường Dư oppa vẫn là cậu tốt nhất, hừm, mặc dù chạy càng cua thua rồi, nhưng mình còn đăng ký thi xé bảng tên! Mình nhất định sẽ phục thù!”
(/)
Tô Niên Niên hào hứng nói: “ Cố lên cố lên.”
Đậu Đậu tò mò nhìn cô: Niên Niên cậu phấn chấn lên, mình cũng đăng ký cho cậu rồi!”
Tô Niên Niên nghệt ra, cái gì? Sao cô hoàn toàn không biết chứ?
“ Hoạt động có ý nghĩa thế này, chúng ta đương nhiên phải cùng nhau tham gia!” Đậu Đậu nói như đúng rồi, Tô Niên Niên uể oải, “ Mình........mình không muốn........”
Đậu Đậu không để ý cô, bắt đầu đi thảo luận chuyện khác.
Đường Dư đồng cảm vỗ vỗ vai Tô Niên Niên, “ cố lên nhé, thiếu nữ.”
Tô Niên Niên: “T-T.”
--- ---
Học sinh đăng ký tham gia xé bảng tên cũng đông, trọng tài đành phân đại học năm nhất và đại học năm hai thành hai đội, các địa điểm bao gồm tòa nhà dạy học – tòa thực nghiệm – thư viện, quy tắc thi đấu cũng đơn giản hóa “ tự do xé”.
Tô Niên Niên bị ám ảnh với tòa nhà dạy học, hơn nữa phân tích một hồi với Đậu Đậu, quyết định núp đi trước để người khác xé, giống kiểu đục nước béo cò.
Hai người nép ở góc của thư viện đọc truyện tranh, thi thoảng có người chạy qua xé, người bị tranh xé bảng tên tức phát điên, người bị xé ủ rũ chán nản.
Thời gian trôi qua được nửa tiếng, “ quân sư Niên” cảm thấy thời gian đã đến, cùng Đậu Đậu đi xé tên người khác, hai người vận may cũng tốt, vừa đi được hai bước đến trước giá sách thì phát hiện có một nam sinh quay lưng về phía bọn họ.
Tô Niên Niên mắt sáng lên, chẳng cần để ý, lao lên xé tên người ta.
Nam sinh phản ứng nhanh nhạt, ngoảnh đầu lại đưa tay chặn lại, giống như chim ưng bắt diều hâu xách Tô Niên Niên lên.
Hai người trợn tròn mắt, lắp bắp không nói được gì.
Hóa ra là Đường Dư.
“ Niên Niên, bọn mình hình như là cùng một đội.......” Đường Dư nhăn mặt, cậu vừa nãy xé được mấy người ở đại học năm hai, không ngờ lại bị chính đội mình hại.
Tô Niên Niên cười hì hì, lùi bước chạy đi, Đường Dư đuổi theo sao, cho đến khi dồn cô vào sát giá sách.
Tô Niên Niên ý thức được tư thế của hai người hai ngại ngùng, ho lên hai tiếng, cho đến khi Đậu Đậu hét lên: “ Cố nam thần! Anh đừng xé em! Em là phù dâu của Niên Niên mà! We-are-cùng một nhà!”
Cố Tử Thần cong môi, nheo mắt nhìn hai người tư thế gần gũi ở phía không xa.