A Lan luôn tôn trọng Quý Tư Hàn, nhưng kỳ lạ thay lúc này cô ấy lại có chút oán giận hắn, tại sao muốn đánh Thư Vãn và tại sao muốn đánh phụ nữ?!
Dường như cô ấy đồng cảm sâu sắc, thể hiện sự bất công thay cho Thư Vãn!
Bên kia im lặng một lúc mới hờ hững nói: “Thay tôi, chăm sóc thật tốt cho cô ấy.”
Nghe vậy A Lan khẽ nhíu mày, không hiểu thay thế mà Quý Tư Hàn nói là có ý gì thì hắn đã cúp máy.
Đúng lúc xe cấp cứu đến phòng cấp cứu, cô ấy cũng không có thời gian suy nghĩ, vội cầm điện thoại lên, nhanh chóng xuống xe đẩy Thư Vãn vào phòng cấp cứu.
Cây đinh phía sau đầu phải lập tức phẫu thuật lấy ra, A Lan không dừng bước thay đồ vô trùng, đích thân làm phẫu thuật.
Viện trưởng ra tay, cùng với một số bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện, ca phẫu thuật lấy đinh đã diễn ra suôn sẻ.
Sau khi A Lan sắp xếp cho Thư Vãn vào phòng bệnh VIP thì cởi đồ phẫu thuật ra, đi đến văn phòng.
“Viện trưởng.”
Vừa ngồi xuống bàn làm việc thì một y tá đi theo đến hiện trường đã đưa cho A Lan điện thoại, túi xách và túi giấy GUCCI cô ấy nhặt được.
“Có lẽ những thứ này là của bệnh nhân kia, tôi nhặt giúp cô ấy.”
Sau khi nhận lấy ba thứ này, A Lan nhìn y tá với ánh mắt khen ngợi: “Tốt lắm, rất chu đáo.”
Y tá đỏ mặt, nói “Vậy viện trưởng, tôi đi làm việc trước” rồi rời khỏi phòng viện trưởng.
A Lan vừa định đặt những thứ này sang một bên trước, thì có một người tên “Sam Sam” gọi đến.
Nhìn thấy cái tên này A Lan mới hiểu ra, người bạn trong miệng Thư Vãn chính là Kiểu tiểu thư lần trước gọi mình là cô gái xinh đẹp.
Vốn Sam Sam làm ca đêm nhưng không hiểu sao trong lòng lại bất an, mắt trái cứ giật liên tục.
Điều đầu tiên cô ấy nghĩ đến chính là Thư Vãn, vội gọi điện thoại cho cô liên tục vài cuộc nhưng không có ai nghe máy.
Cô ấy có chút lo lắng bèn xin phép rồi lập tức chạy đến căn hộ, vừa đi vừa gọi điện thoại.
Ngay khi cô ấy vừa mở cửa căn hộ ra thì điện thoại được kết nối.
Sam Sam lập tức thở phào, vội vàng hỏi: “Vãn Vãn, cậu đang làm gì thế? Sao không nghe điện thoại? Làm tớ lo muốn chết!”
Đầu bên kia điện thoại không phải là giọng của Thư Vãn mà là một giọng nữ: “Bạn của Thư tiểu thư sao?”
Nghe thấy là người lạ bắt máy, trái tim Sam Sam chợt lộp bộp.
“Là tôi, cô là?”
“Tôi là bác sĩ Chu, lần trước đã gặp ở căn hộ của cô.”
“Bác sĩ Chu?”
Sam Sam nhíu mày, khuôn mặt đầy vẻ lo lắng và không hiểu.
“Sao cô lại nghe điện thoại của Vãn Vãn, cậu ấy đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Không xảy ra chuyện gì cả, cô đừng lo lắng quá.”
Nghĩ đến lần trước Thư Vãn điên cuồng nháy mắt với mình nên A Lan không dám nói thật với Sam Sam.