Cô hơi hé đôi môi tái nhợt của mình ra hiệu cho A Lan cúp điện thoại, sau đó cô nâng mắt lên nhìn về phía Cố Cảnh Thần đang cầm tay mình.
”Tư, Việt… Sau khi em chết… hãy hỏa táng em…”
Hắn sẽ không đến gặp cô lần cuối, trên đời này cũng không còn ai để chờ đợi, hỏa táng sớm, rời đi sớm cũng tốt.
Cô không còn gì để lo, hai mắt nặng nề nhắm lại, bên tai là tiếng hét của Sam Sam, Cố Cảnh Thần và A Lan…
Cô nhịn không được mà nhỏ giọng trả lời họ: ”Em… mệt mỏi quá… Em muốn ngủ một lúc…”
Sau đó âm thanh bên tai ngày càng cách xa, thế giới trở nên yên tĩnh, dường như tất cả mọi thứ đều về với đất bụi không còn lại gì.
Tích…
Tiếng tâm điện chói tai vang lên.
Người nằm trên bàn giải phẫu cứ như vậy rời đi.
Sam Sam khóc đến ngất đi, A Lan hoảng hốt, vội vàng đưa cô ấy về phòng bệnh.
Chỉ có Cố Cảnh Thâm vẫn duy trì tư thế quỳ xuống đất như cũ, anh ta không nhúc nhích, ánh mắt vẫn nhìn lên bàn giải phẫu.
Sau mấy phút nhìn cô, Cố Cảnh Thâm ôm cơ thể mềm lại kia lên rồi đi ra ngoài.
A Lan ở phòng cấp cứu bên cạnh vội vàng tiến lên ngăn anh ta lại: ”Cố tổng, di ngôn cuối cùng của Thư tiểu thư là hỏa táng…”
Cố Cảnh Thâm chết lặng, nhìn cô ấy một cái: ”Tôi biết.”
Anh ta cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt kia, nói khẽ: ”Tôi chỉ muốn đi thay bộ quần áo khác cho cô ấy mà thôi.”
Quần áo của Vãn Vãn nhà anh ta bị máu tươi trên tay Cố Cảnh Thâm vấy bẩn, Vãn Vãn thích cái đẹp, chắc chắn không muốn mặc quần áo như vậy để hỏa táng.
Dáng vẻ Cố Cảnh Thâm trầm tĩnh bình ổn khiến A Lan kinh ngạc, không phải Cố Cảnh Thâm rất yêu Thư tiểu thư sao? Sao lại bình tĩnh như vậy chứ?
A Lan nhìn bóng lưng xa dần của Cố Cảnh Thâm, nghĩ ít nhất anh ta còn ở bên cạnh Thư Vãn vào đoạn đường cuối cùng, còn Quý Tư Hàn ngay cả bóng cũng không nhìn thấy.
Sự kinh ngạc trong lòng A Lan dần nhạt xuống, đàn ông luôn bạc tình như vậy, đừng nên ôm bất kì hi vọng nào với bọn họ…
Cố Cảnh Thâm ôm Thư Vãn về phòng bệnh, anh ta giúp cô lau sạch người, thay một bộ quần áo sạch sẽ cho cô.
Sau khi cúi người hôn một cái lên trán Thư Vãn, anh ta đưa thẻ căn cước của cô cho vệ sĩ đi khai giấy báo tử.
Giây phút đưa chứng minh, vẻ mặt Cố Cảnh Thâm rất bình tĩnh, anh ta chỉ ôm lấy Thư Vãn rồi đi đến phòng hỏa táng trong bệnh viện.
Anh ta tự mình đưa cô đi hỏa táng, khi Cố Cảnh Thâm định đi vào trong, nhân viên đã ngăn anh ta lại.
”Tiên sinh, không thể vào trong này được, phần thiêu hủy tiếp theo giao cho chúng tôi đi…”