Cùng lúc đó, khi Sam Sam nhìn thấy tin nhắn này thì cười lạnh: [Tôi không quan tâm anh có tin hay không, dù sao người đã chết rồi, sau này Dạ tiên sinh muốn quấy rối thì đến âm phủ mà tìm cô ấy!]
Quý Tư Hàn cứng đờ người, mặt hắn lạnh xuống, mở cửa ra nhìn Tô Thanh lo lắng hốt hoảng trước cửa.
”Xảy ra chuyện gì?”
Giọng nói luôn lạnh lùng của Quý Tư Hàn có chút run rẩy mà chính hắn cũng không thể phát hiện được.
Tô Thanh thấy vẻ mặt lạnh nhạt không quan tâm chút nào của hắn, cảm xúc hốt hoảng cũng từ từ bình tĩnh lại.
”Quý tổng, A Lan vừa gọi điện thoại cho tôi, Thư tiểu thư đã qua đời lúc hai giờ mười chín phút chiều hôm qua…”
Sau khi Tô Thanh nói xong, anh ta ngẩng đầu lên nhìn Quý Tư Hàn.
Hắn vẫn không có biểu lộ gì, khuôn mặt tinh xảo như được tạc ra từ một khối băng, lạnh đến cực điểm.
Anh ta không biết Quý Tư Hàn không nghe rõ lời mình nói hay là không quan tâm đến sự sống chết của Thư tiểu thư, tại sao lại không có chút phản ứng nào?
Tô Thanh đứng trước cửa một lúc, sau đó xấu hổ nói: ”Quý tổng, tôi không quấy rầy ngài nghỉ ngơi nữa.”
Anh ta xoay người muốn rời đi thì sau lưng vang lên giọng nói trầm thấp.
”Anh nói ai chết?”
Tô Thanh nhíu mày, vừa rồi anh ta nói rõ ràng như vậy mà Quý tổng không nghe rõ sao?
Anh ta nói trong lòng một câu, lại lần nữa quay người lại đối diện với người đàn ông đang tỏa ra hơi lạnh.
”Thư Vãn, Thư tiểu thư.”
Sợ hắn không nghe rõ, Tô Thanh còn nhấn mạnh tên của Thư Vãn.
Vẻ mặt Quý Tư Hàn ngày càng lạnh đi: “Anh nói đùa cái gì vậy, cô ấy đang yên ổn sao đột nhiên lại qua đời được?”
Tô Thanh ngẩn người, hóa ra tổng giám đốc nhà mình không phải không nghe rõ, mà hắn căn bản không tin Thư tiểu thư đã qua đời.
Anh ta nói lại những lời A Lan đã nói với mình cho Quý Tư Hàn nghe: ”Quý tổng, Thư tiểu thư bị suy tim.”
Quý Tư Hàn cười lạnh: “Cô ấy chẳng qua bị bệnh về đường sinh sản thôi, sao lại suy tim được?”
Tô Thanh còn muốn nói thêm gì đó nhưng Quý Tư Hàn đã đóng cửa lại, tiếng cửa vang lên ”rầm” một cái, ngăn anh ta ở bên ngoài.
Trong giây phút cánh cửa đóng lại, Tô Thanh dường như thấy bàn tay đang cầm điện thoại của Quý tổng run lên…
Quý Tư Hàn ổn định bàn tay đang run rẩy của mình mở điện thoại ra, bấm dãy số đã sớm thuộc lòng.
Hắn không tin Thư Vãn đã chết, hắn cảm thấy cô chỉ đang trách mình đã đánh cô một cái nên mới cố ý lừa hắn.
Hắn nhất định phải nghe được giọng cô nếu không hắn sẽ không yên tâm.
Liên tiếp gọi mấy cuộc nhưng đối phương không nghe máy, ngay lúc Quý Tư Hàn gần hết kiên nhẫn, điện thoại được kết nối.
Trong nháy mắt sự bất an trong lòng lập tức biến mất.