Tay lại bị người đàn ông túm lấy, không hề do dự kéo cô vào lòng, vòng tay ôm eo cô từng chút từng chút siết chặt.
Còn bàn tay khác thì vuốt ve lưng cô, ấn ót cô và ép người cô vào trong lòng ngực hắn.
Hắn dùng hết sức lực ôm chặt Thư Vãn vào ngực, cằm của hắn đặt lên vai của cô.
Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của cô, ngửi thấy mùi quen thuộc trên người cô, Quý Tư Hàn mới dám xác định đây không phải là ảo giác, đây là hiện thực…
Trái tim trống rỗng đau đớn suốt ba năm, cũng đã có được chút bình yên khi ôm được cô vào lòng.
Người hắn nhớ nhung bao năm vẫn còn sống chưa chết, đối với Quý Tư Hàn đây giống như có lại được thứ mà mình đã đánh mất.
Quý Tư Hàn ôm chặt Thư Vãn mà không nói gì, có lẽ không nói nên lời, chỉ muốn ôm chặt cô vào lòng, cảm nhận sự tồn tại của cô.
Thư Vãn có chút kinh ngạc, Quý Tư Hàn thật kỳ quái, gặp ở sân bay thì đối xử lạnh lùng, bây giờ đột nhiên ôm cô là có ý gì?
Hơn nữa hắn chưa từng ôm cô ở nơi công cộng như vậy, điều này làm cho Thư Vãn cảm thấy sau ba năm đầu óc của hắn không được bình thường.
Cô cau mày giãy dụa đẩy Quý Tư Hàn ra, lại bị hắn một tay giữ chặt cổ tay, ôm cô xoay người, đè cô lên cửa xe.
“Anh…”
Lời mắng chửi của Thư Vãn còn chưa nói ra miệng đã thấy Quý Tư Hàn cúi người, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Khoảnh khắc chạm vào cô, Quý Tư Hàn giống như phát điên rồi, hắn không quan tâm gì cả chỉ muốn hung hăng hôn cô.
Chưa bao giờ có nụ hôn cuồng nhiệt điên cuồng như vậy, giống như dồn hết tình cảm nhớ nhung vào nụ hôn này.
Hắn liều mạng hôn cô, đau đớn trong lòng từng chút từng chút dần dần phóng đại lên, làm cho hốc mắt hắn không kiềm được đỏ hoe.
Thư Vãn, Thư Vãn, Thư Vãn…
Trong lòng Quý Tư Hàn một lần nữa gọi tên Thư Vãn, nổi nhớ nhung điên cuồng như vậy khiến hắn hôn đến quên mức hết tất cả.
Hai tay Thư Vãn bị hắn giữ chặt, cơ thể nhỏ nhắn bị hắn đè lên cửa xe, không thể nhúc nhích được.
Cô bị ép phải chấp nhận nụ hôn điên cuồng của hắn, cả người gần như bị hôn đến không thở nổi, khuôn mặt nhỏ nhắn đã nghẹt thở đến mức đỏ bừng…
Cô chỉ có thể cắn môi hắn, nhưng người đàn ông chỉ dừng lại một chút, vẫn không buông cô ra…
Thư Vãn tức giận đến mức cả người phát run, Quý Tư Hàn đang coi cô là cái gì, là một món đồ chới muốn vứt nào hăn muốn sao?
Nhưng cô là một người, hắn dựa vào cái gì mà đối xử với cô như vậy, dựa vào cái gì sau khi đã làm tổn thương cô lại còn có thể coi như không có việc gì?!
Thư Vãn càng nghĩ càng tức giận, dốc hết toàn lực đẩy Quý Tư Hàn ra, sau khi đẩy hắn ra cô ngay lập tức giơ tay tát mạnh cho hắn một cái tát.