Thư Vãn thở phào một cái: “Không bị thương là tốt rồi, việc báo thù cứ để tớ, tớ sẽ nghĩ cách đối phó với bọn họ.”
Sam Sam lại nhìn cô lắc đầu: “Không cần cậu bận tâm, Liên Tĩnh Nhược và Ninh Uyển đã phải báo ứng mà họ đáng bị nhận rồi…”
Thư Vãn nhíu mày, mặt có chút khó hiểu hỏi: “Báo ứng?”
Sam Sam lấy một điếu thuốc ra khỏi bao, vừa nghịch điếu thuốc vừa kể: “Tớ định tìm Liên Tĩnh Nhược để tính sổ, nhưng cô ta đã bị người ta bán vào hộp đêm làm gái phục vụ, lúc người nhà họ Liên cứu được cô ta ra thì đã phát điên rồi.”
“Tớ thấy bộ dạng của cô ta như vậy thì cũng có ý định báo thù nữa, cho nên lại tìm tới Ninh Uyển thì lại phát hiện cứ mỗi tháng sẽ có một người tìm tới hành hạ cô ta, mặc dù không làm gì cô ta nhưng cũng chịu đủ sỉ nhục.”
“Tớ chỉ có thể chuyển hướng mục tiêu sang Quý Tư Hàn, nhưng ba năm nay hắn càng ngày càng mạnh, đến cả nhà họ Liên và nhà họ Ninh cũng bị hắn nuốt chọn. Hắn còn rót vốn vào trong Cố Thị, hiện tại có thể nói là một tay che trời, không ai đấu lại hắn…”
“Tớ không có cách, cho nên chỉ có thể chọn cách ngu ngốc này, quyến rũ Quý Lương Xuyên thế chỗ An Nghiên, trở thành người bầu bạn bên gối cho hắn.”
“Tớ muốn mượn sức của Quý Lương Xuyên để báo thù Quý Tư Hàn, nhưng tớ đã quá ngu ngốc, Quý Lương Xuyên sẽ không vì một nữ nhân mà đối đầu với anh hắn. Tớ hiểu đạo lý này nên lúc muốn chấm dứt mối quan hệ này thì Quý Lương Xuyên lại không chịu buông tha cho tớ…”
Sam Sam thoát ra khỏi những hồi ức quay đầu nhìn Thư Vãn. “Vãn Vãn, cậu yên tâm, tớ sẽ không yêu Quý Lương Xuyên, trên thế giới này ngoài Tư Việt ra thì không có tên đàn ông nào tốt cả.”
“Cho nên, tớ sẽ không giống trước đây chỉ cần người ta đối tốt với tớ một chút là sẽ móc tim đưa cho người ta, căn bản không xứng đáng.”
Lần nữa nghe thấy cái tên Tống Tư Việt làm cho ánh mắt của Thư Vãn ảm đạm đi. Trên thế giới này, người đàn ông đối xử tốt với cô nhất đã không còn nữa rồi.
Cô cụp mắt, hàng lông mi dài che đi sự đau đớn trong ánh mắt, cô cảm kích nói với Sam Sam: “Sam Sam, cảm ơn cậu, vì tớ mà đã hy sinh nhiều tới như vậy, tớ không biết nên báo đáp cậu ra sao, nếu như cậu không muốn cùng với Quý Lương Xuyên nữa, tớ sẽ giúp cậu giải quyết…”
Sam Sam cười một cái, cũng không đáp lại câu nếu như kia của Thư Vãn. Cô chỉ đưa tay sờ tóc Thư Vãn: “Cậu vẫn còn sống, đó chính là báo đáp lớn nhất tớ muốn rồi, sau này cứ an ổn ở cạnh tớ, không được rời khỏi tầm mắt tớ, nghe rõ chưa?”
Sam Sam chính là tia sáng duy nhất trong sinh mệnh của Thư Vãn, luôn sưởi ấm cho con tim của cô. Không cần biết cô bước vào hố sâu nào, Sam Sam luôn kịp lúc xuất hiện tiếp thêm sức mạnh cho cô.
Giống như lúc này, Sam Sam không oán hận trách cứ, chỉ ấm áp đem tất cả những gì bản thân có hy sinh vì cô…Thư Vãn mắt đỏ ửng ôm chầm lấy Sam Sam nói: “Sam Sam, lần này tớ quay về, hãy để tớ chăm sóc cậu.”
Sam Sam cười dịu dàng cũng không từ chối: “Cậu nhớ đấy, đợi tới lúc tớ già rồi nằm im một chỗ để cậu chăm tớ, cho tớ ăn cho tớ uống, còn phải đẩy xe lăn cho tớ, có khi còn phải dọn vệ sinh cho tớ nữa…”
Thư Vãn bị Sam Sam chọc cho bật cười, hai má lúm đồng tiền mờ mờ ở hai bên má hiện hẳn lên: “Đẩy xe lăn có là gì, vì cậu tớ bằng lòng tất.”
Sam Sam thấy cô cười cũng bật cười theo, sau đó quay người mở ngăn kéo lấy từ bên trong ra một chiếc túi.