Hắn không biết nguyên nhân là gì, cũng không dám hỏi Quý tổng, hai người cũng cứ thế ở trong một mối quan hệ lúc tốt lúc xấu suốt năm năm.
Sau khi Quý tổng quyết định chấm dứt hợp đồng, Thư tiểu thư không đòi một đồng nào của Quý tổng, còn rất có khí phách mà trả lại tiền bán thân cho Quý tổng.
Cô ấy làm như vậy chẳng qua là muốn cho Quý tổng biết, cô ở cùng anh ấy không phải là vì tiền.
Quý tổng bề ngoài thì không có phản ứng gì, nhưng khi nhìn thấy những thứ Thư tiểu thư để lại trong biệt thự lại lập tức bảo hắn gọi điện thoại nhắn cô ấy về lấy.
Anh ta gọi điện cho cô ấy là muốn gọi cô ấy về, nhưng Thư tiểu thư lại nói không cần, quyết liệt đến mức xóa cả số liên lạc của bọn họ.
Lúc đó Quý tổng có chút hoảng hốt, gọi đi gọi lại mấy cuộc điện thoại, sau khi xác nhận cô ấy đã xóa số liên hệ thì đã ngây ra một khoảng thời gian rất dài.
Sau đó hiểu nhầm là Thư tiểu thư tìm được kim chủ mới, bởi vì tức giận nên mất kiểm soát, không những không kéo cô ấy về mà còn chọc cho cô ấy tức giận rời đi.
Tiếp đó thì Cố Cảnh Thâm xuất hiện, hại Quý tổng hoàn toàn mất đi lý trí, làm ra những chuyện còn quá đáng hơn với Thư tiểu thư.
Lần đó sau khi Thư tiểu thư và Quý tổng nói chuyện rõ ràng, Quý tổng đã định buông tay với Thư tiểu thư.
Nhưng trời xui đất khiến thế nào, Quý tổng vì bảo vệ Thư tiểu thư mà ra tay đánh cô ấy, hại Thư tiểu thư mất mạng.
Chắc hẳn là vì một loạt những sự kiện này nên mới khiến cho Thư tiểu thư hoàn toàn hết hi vọng vào Quý tổng.
Mà anh ta trước kia đã từng nói với Quý tổng vào lúc đang tức giận về tâm ý của Thư tiểu thư, nhưng Quý tổng không tin.
Hai người đi tới cục diện hôm nay, ít nhiều gì cũng vì không có duyên, hoặc là ý trời đã định Thư tiểu thư không thuộc về Quý tổng.
Quý Lương Xuyên búng tay một cái trước mặt anh ta, khiến anh ta tỉnh lại từ dòng suy nghĩ: “Nói với anh trai tôi, nếu đã bị từ chối rồi thì buông bỏ đi, đừng cưỡng ép mà làm gì.”
Người nắm quyền của nhà họ Quý sao có thể vì một người phụ nữ mà hạ thấp giá trị bản thân hết lần này đến lần khác như vậy được.
Tô Thanh lộ nụ cười khó xử: “Thất thiếu gia, ngay cả anh còn khuyên không nổi chứ đừng nói là tôi.”
Quý Lương Xuyên hừ với anh ta một tiếng: “Dù sao thì chuyện này cũng giao cho anh rồi, tôi không muốn thấy anh trai tôi lại hạ mình lần nữa.”
Nói xong câu này, Quý Lương Xuyên đặt ly rượu xuống, nhặt áo khoác lên, đứng dậy rời đi.
Vừa bước ra ngoài, kéo cửa xe, thì Sam Sam gọi điện thoại xuống.
Anh ta vừa ngồi vào ghế lái, vừa tiếp cuộc điện thoại: “Có chuyện gì?”
Sam Sam nắm lấy chiếc di động, nói với anh ta: “Thất thiếu gia, anh ở đâu, em tìm anh có chút việc.
Quý Lương Xuyên ngẩng đầu nhìn mặt trời, cau mày: “Không phải đã nói là ban ngày không gặp, tối gặp hay sao?”
Anh ta chọn một người phụ nữ từng li hôn làm bạn gái, bị đám thiếu gia nhà giàu chê cười không ít lần.
Nhưng anh ta lại không từ bỏ được sức hút của cô ấy ở trên giường, cũng chống lại áp lực bị chế giễu kia mà khiến cô ấy ngồi vững ở vị trí bạn gái.
Nhưng đừng hòng khiến anh ta gặp mặt cô vào ban ngày, nếu để đám bạn bè hư hỏng của anh ta nhìn thấy, lại sẽ khiến anh ta bị chế giễu thêm một trận, chuyện này anh ta chịu không nổi.