Liên Tỉnh Nhược còn đang tức giận tiểu bạch kiểm bỏ mình lại chạy trước thì nghe thấy giọng nói đã ngụy trang phát ra mệnh lệnh âm u đáng sợ.
Cơ thể cố giả vờ bình tĩnh của cô ta bỗng mềm nhũn, ngã ngồi lên mũi xe, không dám tin nhìn Dạ tiên sinh.
“Dường như tôi chưa từng đắc tội anh, tại sao anh cứ nhìn chăm chằm vào tôi vậy?”
Trước đây cũng chỉ cho người đến dạy dỗ cô ta, lần này lại tát tai còn muốn nhốt cô ta vào Dạ Sắc làm gái quán bar.
Quan trọng nhất là... rốt cuộc thế lực của hắn đến từ đâu mà có thể tùy ý điều khiển được Tiêu Kim Oa lớn nhất thành phố A?
Hơn nữa hắn biết rõ cô ta là em họ của Quý Tư Hàn nhà họ Quý, còn là cháu gái duy nhất của nhà họ Liên, vậy mà hắn vẫn dám ra tay với cô ta?I
Mà những nghỉ ngờ này, e rằng cô ta sẽ không có được câu trả lời...
A Trạch phất tay, lập tức có một người đàn ông đi lên nắm lấy cổ tay cô ta, đưa bàn tay lên tát mạnh vào mặt cô ta.
Liên Tỉnh Nhược lớn ngần này, đây là lần đầu tiên bị người ta tát tai, tức đến mức run rẩy cả người, gào thét muốn phản kháng.
Nhưng những cái tát liên tiếp khiến cô ta hoàn toàn không có sức phản kháng, sau một trăm cái tát mặt cô ta đã sưng vù lên.
Sức mạnh khi ra tay của đàn ông và lực kiểm soát thích hợp không dễ đánh chết cô ta, dù sao lát nữa cũng phải đưa đến Tiêu Kim Oa.
Nhìn người phụ nữ bị đánh nằm bất động dưới đất, Quý Tư Hàn lạnh lùng nói: “Lâm Vũ, đưa cô ta đến Dạ Sắc”
Lâm Vũ là một người phụ nữ, nghe thấy mệnh lệnh vội đi lên túm tóc Liên Tinh Nhược kéo cô ta vào trong xe.
Sau khi Lâm Vũ đưa người đi, Quý Tư Hàn thu hồi ánh mắt nhìn về phía A Trạch.
Chỉ một ánh mắt A Trạch liền hiểu, lập tức ra lệnh cho người phía sau: “Cậu dẫn theo vài anh em đi xử lý camera của bãi đậu xe.”
Người kia gật đầu, phất tay dẫn một nhóm nhỏ đi vào trung tâm thương mại.
Sau khi xử lý xong, những người còn lại nhanh chóng lên xe đi đến địa điểm tiếp theo.
Ninh Uyển vừa nói chuyện điện thoại với Liên Vấn Tinh xong, biết được A Lan hoàn toàn không phải người phụ nữ Quý Tư Hàn quan tâm, mà là một người khác!
Người phụ nữ đó không phải ai khác mà chính là Thư Vãn cô ta khinh thường, một trợ lý thấp kém như thế lại là người phụ nữ của Quý Tư Hàn!
Cô ta và Quý Tư Hàn lớn lên với nhau từ nhỏ cũng chưa bao giờ đến gần được hẳn, vậy mà hẳn lại nhìn trúng một con khốn giống cô ta!
Ninh Uyển tức run người, cầm chìa khóa trên bàn lên đi đến gara lấy xe, chạy thẳng đến biệt thự của Quý Tư Hàn.
Nào biết đi được nửa đường thì bất ngờ có hàng chục chiếc xe sang bao vây quanh chiếc xe.
Họ điên cuồng ép sát xe cô ta buộc cô ta phải tấp xe vào lề đường.
Cô ta biết nhóm người này khí thế hung hãn, lập tức khóa cửa xe lại không dám xuống xe.
Nhưng điều làm cho cô ta không ngờ là, nhóm người đó thấy không mở được cửa nên đã trực tiếp dùng gậy đập vỡ cửa xe cô tal “Át"
Ninh Uyển sợ hãi hét lên, còn chưa kịp nghĩ cách trốn thoát thì cửa xe đã bị kéo ra, một bao tải màu đen chụp lên đầu cô ta.
Cô ta điên cuồng trốn thoát nhưng lại bị kéo ra khỏi xe, ném thẳng vào cốp sau của một chiếc xe.
Cho dù cô ta ra sức kêu gào, giấy giụa điên cuồng thế nào cũng vô dụng, chiếc xe chạy về phía ngoại ô với tốc độ cực nhanh.
Đến khi được kéo ra khỏi cốp xe thì cô ta đã sắp bị ngạt chết.
Cô ta vội kéo bao tải trên đầu xuống, năm trên cốp xe điên cuồng hít thở không khí.
Nhưng nhóm người này lại không cho cô ta thời gian hòa hoãn, túm lấy cánh tay cô ta kéo đến trước bể phốt.
Vừa nhìn liền biết bể phốt này là tự xây, chắc chắn người dân vùng ngoại ô sử dụng để tưới cây.
Ninh Uyển chỉ liếc mắt nhìn, còn chưa kịp thấy buồn nôn đã bị nhấn đầu vào.
Thậm chí cô ta cũng chưa nhìn rõ người ra tay với cô ta là ai thì đã bị chỉnh như thế này!
Ninh Uyển vừa chịu đựng cơn buồn nôn vừa điên cưồng suy nghĩ, rốt là ai mà lại dám ra tay độc ác với cô ta như vậy?!