Sau đó thì cả hai người cũng đi đến nhà hàng,lần này khác lần trước.Hôm nay anh có hẹn đối tác ở nhà hàng thay vì là đến quán bar.
Yến Nguyệt cũng thầm cám ơn trời đất,dù sao thì nơi đó khiến cho cô rất ám ảnh.
Vũ Hạo biết cô vẫn còn buồn chuyện của Dịch Giang cho nên đã chọn nơi này,dù sao thì đến đây cũng ăn nhiều hơn là uống rượu.
Anh thì lái xe còn Yến Nguyệt thì xem lại hợp đồng,cô xem rất là chăm chú cho nên mới không biết là có người đang nhìn lén mình …
" Vũ Hạo cám ơn anh,hôm qua em nghe nói anh đã tài trợ cho mái ấm,mấy em nhỏ cũng đã được đi học.."
" Không có gì đâu,chúng ta giúp đỡ qua lại mà thôi."
" Vâng."_ Nghe anh nói câu này mà khiến cho lòng của cô đau như cắt vậy …
Sau đó thì cô cũng không nói chuyện nữa, mà đưa mắt qua cửa sổ ngắm nhìn thành phố ở bên ngoài …
Thành phố về đêm nó luôn đẹp như vậy,cô ước gì sau này sẽ có người đi dạo cùng …Cái cảm giác đó thật thích quá đi.
___##
Khi mà hai người đến nơi thì đối tác đã đến trước rồi,Vũ Hạo anh lại không ngờ được là trái đất này lại tròn như thế.
Yến Nguyệt thấy sắc mặt của anh không được vui cho lắm, nhưng mà khi nghe cô gái đối diện giới thiệu với bản thân tên là Ngô Quỳnh thì cô mới nhận ra được điều bất thường của anh.Hoá ra khi gặp lại người cũ khiến cho anh ấy lại ngại ngùng như thế đấy.
" Lưu tổng đây là thư ký của anh sao."
" Ừm "
" Cô ấy thật xinh đẹp…"
" Cảm ơn Lục tổng đã khen."_ Yến Nguyệt cầm ly nước lọc lên uống rồi cười trừ.
" Lúc nãy Ngô Quỳnh cũng đã giới thiệu rồi đấy,cô ấy hiện giờ đang là người mẫu ảnh bên công ty của tôi.Ngô Quỳnh cô mau bắt tay với Lưu tổng đi."
" Vâng,Lục tổng. " _ nghe Lục Nghị nói vậy thì cô ta liền nở một nụ cười rồi liếc mắt nhìn Yến Nguyệt giống như là đang khiêu khích cô vậy.
Sau đó thì hai người họ cũng bắt tay nhau,Vũ Hạo cũng chỉ biết gượng cười mà thôi.
" Lưu tổng không biết bên anh đã có mẫu ảnh hay chưa,hay là anh cứ để cho Ngô Quỳnh làm đi,cô ấy rất chuyên nghiệp đảm bảo sẽ khiến cho anh hài lòng …"
" Cái này để tôi suy nghĩ lại cái đã …"
" Được "
" Nào,nào anh và thư ký Lý cứ ăn uống thoải mái đi."
" Ngô Quỳnh cô cũng ăn đi,đừng nói với tôi là cô đang giữ dáng nha."
" Lục tổng không có đâu, tôi ăn đây."
" Ừm."
Trên bàn có rất nhiều món ngon,Yến Nguyệt chỉ ăn những món ở gần cô mà thôi.Bây giờ sao cô lại cảm thấy bản thân nó có hơi dư thừa thì phải,cô là bù nhìn ở nơi đây thì phải.
" Cô sao vậy,suy nghĩ gì thế. "_ Vũ Hạo quay qua hỏi nhỏ.
" Đâu có đâu,tôi bình thường mà …’’.
Sao lại thay đổi xưng hô chứ,rõ ràng lúc nãy vẫn còn xưng " em " với anh mà.Cái cô gái này đúng là thay đổi thất thường mà.
Ngô Quỳnh từ nãy giờ vẫn cứ nhìn Vũ Hạo chằm chằm,cô ta vẫn không thể nào buông tha cho anh được. Người đàn ông này đang thành công mà,vậy cho nên cô phải đeo bám cho đến cùng mới được.Có lẽ đây chính là cơ hội mà ông trời đang mang đến cho cô đây mà.
Ăn uống xong thì hai bên cũng ký hợp đồng,trong người của Vũ Hạo đã có chút men say ở trong người rồi,gương mặt của anh đã đỏ lên.
" Lưu tổng hợp tác vui vẻ …"
" Vâng,Lục tổng tôi mong dự án này sẽ thành công …"
" Lưu tổng anh có cần tôi gọi xe giúp anh không, hình như anh đã say rồi."
" Không sao, tôi có thư ký Lý lo rồi …"
" Được rồi,vậy tôi về trước đây.""…
" Ngô Quỳnh cô cũng về luôn đi, tôi có chuyện phải đi trước rồi."
" Vâng Lục tổng,tạm biệt anh."
Sau khi Lục Nghị rời đi thì Ngô Quỳnh liền nén lại một chút.
" Vũ Hạo em có chuyện muốn nói với anh …"
" Anh có thể cho em một ít thời gian được không "
Đúng là mệt thật mà,anh không hiểu sao cô ta lại thích dây dưa như thế nữa.
“”“Yến Nguyệt cô ra ngoài xem Lục Nghị đã thanh toán tiền chưa? Nếu chưa thì trả tiền đi.”_ Vũ Hạo nói xong thì liền đưa thẻ ngân hàng cho cô.
" Được"
" Vũ Hạo vậy thanh toán tiền xong thì tôi có thể về trước không…"__cô không muốn ở đây chứng kiến cái cảnh tình tứ này đâu.
" Tùy cô muốn làm gì thì làm…’’…_ anh nói với giọng điệu cáo gắt.
Yến Nguyệt cầm thẻ lên rồi đi ra khỏi phòng,nơi đây bây giờ chỉ còn hai ngươi mà thôi.Ngay sau đó cô ta cũng không ngần ngại mà ngồi kế anh,bàn tay thì vuốt ve vòm ngực …Hành động này của Ngô Quỳnh càng khiến cho anh chán ghét thêm mà thôi.
" Vũ Hạo bây giờ chúng ta đi khách sạn đi để ôn lại chuyện xưa …"
'" Em biết là anh vẫn còn yêu em mà,anh muốn cái gì thì em cũng chiều anh hết …" _ Ngô Quỳnh vừa nói vừa đá vào chân anh.
" Bỏ ra."_ anh đẩy cô ta qua một bên rồi gằn giọng lên:" Ngô Quỳnh rốt cuộc cô đã lên giường với bao nhiêu thằng rồi,cô khiến cho tôi thật là kinh tỏm mà …"
" Anh …sao anh lại nói em như vậy chứ …"
" Không nói như vậy thì nói như thế nào đây.Tôi nhắc lại lần cuối cùng là tôi và cô đã chấm hết,và cũng không còn cái gì để nói nữa.."
" Vũ Hạo anh yêu Lý Yến Nguyệt sao. "
Qua một hồi lâu thì vẫn không có câu trả lời,Ngô Quỳnh cảm thấy mối quan hệ của 2 người họ nó vô cùng mập mờ.
" Anh không trả lời được tức là anh không có yêu nó,anh vẫn còn yêu em có đúng không…"
" Ngô Quỳnh sao cô lì dữ vậy hả, tôi không thích thì tôi không trả lời thôi.Cô là ai trong cuộc đời của tôi mà có quyền ra lệnh chứ."
" Ngô Quỳnh nếu cô muốn tồn tại ở cái thành phố này thì tốt nhất việc ai người ấy làm đi, không liên quan gì đến nhau nữa.."
" Sau này đừng có đụng chạm đến Yến Nguyệt…"
" Em thích nói đến cô ta rồi đó sao,cô ta có cái gì hơn em chứ.Dù sao thì trước đây nó cũng từng làm ở quán bar để quyến rũ anh mà …"
" Choảng …"
Ngay lập tức cái ly rượu được quăng ra rửa, miểng ly đã tiếp đất.Lúc này cô ta có chút hoảng sợ khi phải đối diện với anh.
" Cô có cái gì mà phán xét cô ấy chứ.Cô cũng đâu có hơn người ta đâu,sau này có nói thì nhớ cẩn thận cái miệng của mình nếu không tôi cắt lưỡi của cô luôn,để sau này cho cô câm luôn đi "
" Lý Yến Nguyệt dù có như thế nào thì cũng là người ở bên cạnh tôi, chỉ có tôi mới có quyền nói cô ấy mà thôi …"
Nói xong thì anh liền cầm điện thoại đứng dậy rồi rời khỏi đây.Đúng là đã tốn 5 phút khi phải nói chuyển với cô ta mà, trước khi về thì anh liền đi vào trong toilet chỉnh lại quần áo của mình một chút,tự nhiên anh lại sợ Yến Nguyệt có hiểu lầm gì đó.
Cảm xúc của anh sao nó lại lên xuống thất thường thế nhỉ? Lúc thì yêu còn lúc thì không,rốt cuộc thì trái tim của anh nó có còn hoạt động không vậy, chẳng lẽ nào là do bản thân anh nó không chịu chấp nhận là anh đã mở lòng rồi sao,cho nên nó mới có những suy nghĩ bất thường như thế này đây.