Chương 1011: Dao động
Editor: Thùy Trang Nguyễn
"Ảnh hậu! Hôm nay cô cũng tới tham dự buổi đấu giá từ thiện này sao?" Đường Khả Hinh nhìn về phía Hạ Tuyết, hai tay nâng lên, ánh mắt chợt lóe, vui vẻ hỏi.
Hạ Tuyết im lặng mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, do dự một hồi mới gật đầu.
Đường Khả Hinh vừa nghe lời này, liền biểu hiện ra vẻ mặt sùng bái, kích động nhìn về phía Hạ Tuyết, cười đến ngọt ngào, nói: "Ảnh hậu cô thật là tốt bụng! Không chỉ đẹp người, diễn xuất giỏi mà còn tốt bụng nữa! Cô tới ham gia buổi đấu giá từ thiện tối nay của khách sạn chúng tôi, tôi rất vui vì được gặp cô! Tôi còn nghe nói cô và tổng giám đốc Trang của chúng tôi đêm nay còn biểu diễn cùng nhau, đúng không?"
Hạ Tuyết hơi giật mình, hai tròng mắt lưu chuyển một chút, lộ ra mấy phần nghi ngờ nhìn cô.
Đường Khả Hinh tiến lên, hai tròng mắt sáng ngời, nhìn về phía cô ấy, khí thế ngất trời cười nói: "Cô có phải cảm thấy kỳ quái hay không, những nhân viên làm công việc này như chúng tôi làm sao có thể biết? Kỳ thực toàn bộ mọi người đều biết ! ! Mỗi người chúng tôi đều hưng phấn có thể nhìn thấy màn biểu diễn của cô cùng tổng giám đốc của chúng tôi ! Nhưng bởi vì cô là thần tượng của tôi, tôi nhất định phải nói cho cô biết!"
Trên mặt Hạ Tuyết hiện lên mấy phần tươi cười, có chút kỳ quái nhìn về phía cô gái trước mặt.
Đường Khả Hinh lập tức đến gần, giống như vô cùng thân quen, nhẹ nhàng đưa tay che miệng, thần bí nhỏ giọng nói: "Tôi lén lút nói cho cô biết! ! Thật ra tổng giám đốc Trang của Hoàn Cầu chúng tôi... Là một BT ! !"
(*) BT: biến thái
Ánh mắt Hạ Tuyết sáng ngời, quả thật có chút giật mình cúi đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh chớp mắt, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Hạ Tuyết, cô lập tức lại giả bộ chính nghĩa, tiến lên nhìn về phía Hạ Tuyết, tiếp tục thần bí nhỏ giọng nói: "Cô biết không ! Anh ấy thật ra rất thích những người phụ nữ lớn tuổi hơn mình ! Nhất là phụ nữ càng lớn tuổi càng tốt ! Tốt nhất là khoảng bốn năm mươi tuổi, anh ấy càng nhiệt tình! Nhưng bởi vì che mắt mọi người liền cố ý đùa giỡn rất nhiều cô gái trẻ tuổi! Bao nhiêu cô gái đẹp đều bị người đàn ông này làm cho thương tâm! Lần trước còn có một cô gái trẻ cùng anh ta đính ước cả đời, thế nhưng xoay người một cái sanh ta đã quên luôn cô gái kia! ! Thiệt thòi hơn nữa là anh ta còn làm cho bụng cô ấy lớn lên !"
"... ..." Hạ Tuyết nghe được sửng sốt nhìn về phía Đường Khả Hinh, có chút không dám tin lời của cô.
"Tôi nói đều là sự thật! Mỗi nhân viên của khách sạn chúng tôi đều biết chuyện này! !" Đường Khả Hinh lại ghé sát vào người Hạ Tuyết, kích động nói: "Ảnh hậu! Nếu như không phải bởi vì tôi rất hâm mộ cô , tiô cũng sẽ không nói cho cô biết việc này! Anh ta không chỉ thích phụ nữ, anh ta còn thích đàn ông! Anh ta và bốn vị phó tổng giám đốc, đều vô cùng ái muội! ! Mà đáng sợ nhất, cô có biết là gì không?"
"... ..." Hạ Tuyết lại bày ra vẻ mặt không dám tin, nhìn về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh lập tức kích động ngẩng đầu, nhìn về phía Hạ Tuyết, cả khuôn mặt nhăn lại, giống như bị tổn thương, khổ sở nói tiếp: "Kỳ thực... Anh ta và tổng giám đốc Tưởng của Hoàn Cầu chúng tôi, đã ỏe cùng nhau ….từ rất lâu rồi. ! !"
Hạ Tuyết chớp mắt, rốt cuộc như nghe thấy một tin tức chấn động, khiếp sợ nhìn về phía Đường Khả Hinh.
"Cô cũng cảm thấy không thể tin được đúng không?" Đường Khả Hinh trong lúc nhất vô cùng kích động nhìn về phía Hạ Tuyết, thật sự đối với sự thật này vô cùng tiếc nuối cúi đầu, cảm thán thở dài một hơi, cắn nhẹ môi dưới, hai mắt rưng rưng nói: "Cô không biết chuyện này làm cho bao nhân viên nữ của tập đoàn Hoàn Cầu chúng tôi thương tâm thế nào đâu. Nghe nói lúc đó tổng giám đốc Tưởng vì tổng giám đốc Trang, còn từ bỏ vị hôn thê thanh mai trúc mã của anh ấy! Thậm chí còn từ bỏ người con gái anh ấy yêu thương sâu sắc về sau.! Quả thật tình cảm vô cùng sâu đậm.!"
Hạ Tuyết vừa nghe lời này, lập tức vươn ngón tay thon dài nhẹ để vào môi dưới, vô thức muốn dung chỉ số thông minh của mình để hiểu ra vấn đề.
Đường Khả Hinh trong lúc nhất thời ngẩng đầu, nhìn về phía Hạ Tuyết, vẻ mặt kích động nói: "Ảnh hậu! Hôm nay tôi nói cho cô biết điều này, là muốn cho cô tỉnh táo, ngàn vạn lần không được tiếp cận tổng giám đốc Trang của chúng tôi! Tổng giám đốc Tưởng kia thì còn có thể, anh ấy mặc dù thích đàn ông thế nhưng tính tình phong độ nhẹ nhàng, khôi ngô phóng thoáng, đẹp trai tao nhã, đối với phụ nữ luôn chiếu cố, là một người đàn ông tốt hiếm có, thế nhưng ngàn vạn lần đừng đến gần tổng giám đốc Trang! Anh ta chính là một người đàn ông đáng sợ! Đùa giỡn phụ nữ, sói đội lốt cừu!"
"... ..." Hạ Tuyết trừng lớn đôi mắt, ngày càng sáng nhìn về phía Đường Khả Hinh, hơn nữa đối với lời nói của cô còn như rất khiếp sợ.
Đường Khả Hinh cũng ngẩng đầu, có chút kỳ quái nhìn về phía Hạ Tuyết, cảm thấy làm sao từ nãy đến giờ cô ấy vẫn không nói điều gì, cô nhíu mày nghi hoặc, nhịn không nổi ngẩng mặt lên hỏi: "Ảnh hậu, tại sao cô lại không nói gì?"
Hạ Tuyết dáng vẻ quái dị nhìn về phía Đường Khả Hinh, trên mặt bộc lộ vẻ thắc mắc đã lâu, cuối cùng nhịn không được cười nói; "Tôi.. Tôi có chút thắc mắc..."
"Cô cứ hỏi! !" Đường Khả Hinh lập tức nóng nảy huơ huơ tay, vô cùng khí phách, tận tâm nói: "Chỉ cần cô muốn biết điều gì, tôi nhất định sẽ vạch trần hết tội trạng của người đàn ông kia!"
Hạ Tuyết nhìn về phía cô, rốt cuộc vẻ mặt cũng thả lỏng, nhìn về phía cô mỉm cười nói: "Cô... Thực sự... Năm nay cô đã xem phim của tôi?"
"Đương nhiên! !" Đường Khả Hinh trực tiếp nóng nảy nhìn về phía Hạ Tuyết, học những lời nói của mấy cô nhân viên kia nói: "Tôi vì muốn xem phim của cô, ngày đó đến rạp chiếu phim xếp hàng rất lâu, rốt cuộc mới mua được một vé!"
Hai tròng mắt Hạ Tuyết lóe ra, có chút mỉm cười nghĩ, tối nay người biểu diến cùng tổng giám đốc Trang của tập đoàn Hoàn Cầu, là Nhâm Ninh Ninh, mà không phải mình...
"Bình thường tôi đều đến rạp chiếu phim xem phim của cô! Hôm nay rốt cuộc nhìn thấy cô ngoài đời, cảm thấy cô thật sự rất đẹp!" Hai tay Đường Khả Hinh nắm vào nhau, nhìn về phía Hạ Tuyết, xinh đẹp đến hít thở không thông, thật lòng nói
Hạ Tuyết nghe lời này, thực sự không nhịn được mỉm cười vươn tay, nhẹ gảy mái tóc dài trên trán, suy tư một hồi có chút hiểu ra ý đồ của Đường Khả Hinh, quay mặt sang nhìn về phía cô bé này, dung mạo tuyệt mỹ, nụ cười xinh đẹp sáng lên, mềm giọng gật đầu, nói: "Tôi biết, cảm ơn cô đã nhắc nhở tôi! Đêm nay... Tôi nhất định sẽ không lại gần tổng giám đốc Trang!"
Đường Khả Hinh lập tức cảm thấy yên tâm cười rộ lên, kích động nhìn Hạ Tuyết nói: "Ảnh hậu, cô thật sự thông minh hơn bất cứ người phụ nữ nào trên thế giới !"
Hạ Tuyết bỗng cười, ỷ vào chiều cao ưu thế của chính mình, vươn cáng tay trắng như tuyết nhẹ nhàng vỗ vào vai Đường Khả Hinh, dường như chị em tốt, gợi cảm quyến rũ nói: "Cô đã thích tôi như thế, hay để tôi ký tên cho cô nhé?"
"Được được! !" Đường Khả Hinh trong lúc nhất thời kích động cúi xuống bên cạnh nằm Hạ Tuyết, ngửi thấy mùi hương tỏa ra từ người cô, quay đầu nhìn hoàn cảnh xung quanh, vừa vặn nhìn thấy mấy nhân viên đang bê những tấm poster đi ra ngoài, liền chạy đến mượn chiếc bút của mấy cô nhân viên đó rồi lập tức chạy về, hưng phấn đưa bút cho Hạ Tuyết, nói: "Ảnh hậu! Đây ! Ký tên lên trán tôi, một tháng tôi sẽ không rửa mặt "
Cô học tập một chút nhiệt tình của mấy cô nhân viên, lấy tay hất tóc mái lên, lộ ra vầng trán đẹp.
Hạ Tuyết nhẹ nhàng cầm lấy cây bút kia, có chút bất đắc dĩ nhìn về phía Đường Khả Hinh, giống như chị gái lớn cười rộ lên nói: "Không nên dung bút mực làm bẩn mặt mình, khuôn mặt đối với phụ nữ rất quan trọng, nhưng đối với đàn ông thì không sao cả, khinh miệt nó, vuốt ve nó, đem khuôn mặt đẹp trai đó vặn vẹo biến thành quả mướp đắng, đều không sao cả!"
"Đúng! !" Đường Khả Hinh lập tức cảm giác mình và Hạ Tuyết vừa gặp đã vô cùng hợp ý, hài lòng cười nói: "Cô nói đúng! ! Vậy... Ký trên tay tôi đi!"
"Được!" Hạ Tuyết cũng vô cùng sảng khoái nâng tay của Đường Khả Hinh lên, ký vào lòng bàn tay của cô ba chữ Nhiệm Ninh Ninh đầy tính nghệ thuật.! !
Đường Khả Hinh lập tức nâng bàn tay của mình lên, nhìn ba chữ nhỏ nhắn xinh đẹp trong lòng bàn tay mình, cảm động hài lòng cười nói: "Oa! Ninh Ninh, chữ của cô thật là đẹp !"
Hạ Tuyết lặng lẽ mỉm cười nhìn về phía cô gái trước mặt đang vô cùng vui vẻ, dừng một chút, mới ôn nhu nói: "Thật không? Tôi vẫn cảm thấy, chữ của tôi không phải là quá đẹp!"
"Không không, rất đẹp! !" Đường Khả Hinh lập tức thu bàn tay về, giống như rất quý trọng đem giấu vào trong túi áo của mình, mới ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Tuyết, rất mưu cầu danh lợi nói: "Tôi là nhân viên phòng truyền thông! Đợi một lát nữa tôi lập tức đi đến phòng truyền thông, bảo họ đưa cho tôi một tấm poster thật lớn, nhất định phải thật long lanh! ! Tôi sẽ ôm nó vào phòng yến hội, để cho cô thấy được sự hâm mộ của tôi ! !
Hạ Tuyết vừa nghe lời này, không kìm lòng được cười rộ lên, nói: "Thật vậy hả?"
"Thật! !" Đường Khả Hinh tức khắc gật đầu, vừa muốn nói gì đó lại cảm giác phía trước có chút náo động, lập tức xoay người nhìn thấy phía trước có đông đảo trợ lý và vệ sĩ đang bảo vệ một người phụ nữ mặc chiếc váy dài lụa tơ tằm cúp ngực, vẻ đẹp không gì sánh nổi, nhất là bím tóc thắt kiểu Hàn, thỉnh thoảng nhìn thấy cô cúi đầu mỉm cười, đôi môi đỏ mọng duyên dáng, vô cùng gợi cảm.
"Cô... Cô ấy là ai?" Đường Khả Hinh nhìn người phụ nữ này, được người nhiều bảo vệ tiến vào phòng yến hội như vậy, liền kỳ quái hỏi.
Hạ Tuyết mỉm cười ngẩng đầu, nhìn Nhâm Ninh Ninh ôn nhu xinh đẹp, muốn đi vào phòng yến hội, liền trực tiếp nói: "Cô ấy, cũng là một diễn viên... Hạ Tuyết!"
"A! ! Cô ấy chính là Hạ Tuyết! ?" Đường Khả Hinh lập tức giật mình vươn tay, chỉ về hướng người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp động lòng người kia, chớp chớp mắt, đó là mẹ của Hi Văn? Cô trong nháy mắt quay đầu, nhìn về phía Hạ Tuyết mở mắt to, vẻ mặt ghét bỏ khoa trương nói: "Cô ấy là của Hi Văn? Trời ạ! !"
Mi tâm Hạ Tuyết có chút căng thẳng, nhìn về phía Đường Khả Hinh tò mò cười nói: "Cô quen biết Hi Văn?"
"Tôi đương nhiên biết! !" Đường Khả Hinh trực tiếp nhìn về phía Hạ Tuyết, phát hiện không biết hôm nay mình bị làm sao? Rất hăng hái trò chuyện! Cô vô cùng xúc động nhíu mi tâm, khí thế nói: "Cái nha đầu chết tiệt kia, trong miệng hình như có cả hàm răng chó, đã từng cãi nhau rồi ! Lúc đó tôi vẫn suy nghĩ, rốt cuộc là cha mẹ như thế nào mới sinh ra được con gái như vậy ? Một chút lễ phép cũng không có! Chỉ số thông minh một trăm tám mươi thì rất giỏi sao ?"
Hạ Tuyết nghe lời này, cũng gật đầu đồng tình, nhịn cười nói: "Cái này chắc hoàn toàn là do lỗi của cha cô ấy, cùng mẹ cô ấy một chút quan hệ cũng không có ! Cha cô ấy chính là một người đàn ông rất buồn nôn, mỗi ngày đều dạy dỗ con gái, nhìn thấy tiền không được nhặt, nhìn thấy đàn ông không được có tình cảm!
"Sao có thể như vậy?" Đường Khả Hinh nhịn không được nhìn về phía Hạ Tuyết cười rộ lên nói: "Tôi thấy tiểu gia hỏa kia nhìn xinh đẹp như vậy, đoán rằng sẽ giống y đúc mẹ cô ấy! Cô xem bộ dáng cô ấy tiến vào phòng yến hội vừa rồi, một chút cũng không giống Ninh Ninh cô ung dung tao nhã, cao quý xinh đẹp! Hạ Tuyết à, tôi cũng đã xem qua, thực sự không được tốt lắm!"
Phốc!
Hạ Tuyết không nhịn được hơi cúi đầu cười.
Đường Khả Hinh cũng lập tức trầm mặc nhìn về phía Hạ Tuyết, dung mạo xinh đẹp như vậy, vóc người mê người như thế, vừa cùng cô ấy nói chuyện một lúc, liền cảm thấy từ người cô ấy toát ra mị lực trí mạng cho dù cô cũng là phụ nữ, cô lại cảm thấy vừa hâm mộ vừa đố kỵ.
Phía trước truyền đến tiếng nói của người đàn ông.
Hạ Tuyết chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy Hàn Văn Kiệt mặc âu phục màu đen, thay mặt anh trai đến buổi đấu giá từ thiện này, dự đoán không thấy mình nên cảm thấy có chút lo lắng, đang đi lại từ phía thang máy bên kia, chắc không nghĩ đến mình ở cửa sổ sát đất bên này, hai tròng mắt của cô lưu chuyển, liền quay đầu nhìn về phía Đường Khả Hinh, mỉm cười nói: "Đúng rồi, vừa rồi tôi và cô nói chuyện phiếm lâu như vậy, cũng cám ơn côi nói cho tôi biết nhiều chuyện như vậy, thế nhưng cô tên là gì?"
"Tôi tên là Khả Hinh! Đường Khả Hinh!" Đường Khả Hinh thật vui vẻ cười rộ lên nói.
"A..." Hai tròng mắt Hạ Tuyết lưu chuyển, dường như nhớ ra chuyện gì đó, mới hiểu ra, liền mỉm cười nhìn về phía cô, nói: "Tôi biết. Rất vui được gặp cô, Khả Hinh!"
"Tôi cũng vậy! Ninh Ninh! !" Đường Khả Hinh lại lại chắp tay, dáng vẻ lấy lòng cười nhìn về phía Hạ Tuyết.
Hạ Tuyết trầm mặc một hồi, liền muốn đi đến chỗ Hàn Văn Kiệt, đành phải mỉm cười nhấc váy thôi, ung dung cất bước về phía trước...
Đường Khả Hinh hâm mộ nhìn bóng lưng của Hạ Tuyết, cảm thấy bóng lưng cô ấy thật thần kỳ, cô nặng nề thở dài một hơi, lắc đầu nói: "Nếu như tôi có thể cao hơn mười centimet nữa thì tốt rồi ! Không chừng tôi cũng có thể đóng phim! Diễn xuất của tôi tốt như vậy, một kẽ hở cũng không có!"Cô nói xong, còn nhẹ nhàng gảy gảy mấy lọn tóc mái,đội mũ lên, tiếp tục ôm lấy chậu cây cảnh, cắn chặt răng kêu lên một tiếng, eo như muốn gãy đôi, sống chết gọi: "Trang Hạo Nhiên đáng chết! ! Em xem lát nữa anh đi vào, sẽ có ai cùng anh biểu diễn ! ! Đáng chết không nghe điện thoại của em! Đừng để cho em nhìn thấy anh ở phòng yến hội. Em nhất định sẽ không để ý đến anh! Sau này tuyệt đối không bao giờ nghe điện thoại của anh!"
Cô gái này, một bên ôm chậu cây cảnh, một bên lắc trái lắc phải, nghiến răng nghiến lợi đi vào phòng yến hội!
***
Phòng làm việc của tổng giám đốc!
Chỉ có ánh đèn trên bàn sáng lên.
Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu đen, trầm mặc ngồi trước bàn làm việc, nhìn phần văn kiện trước mặt, hai tròng mắt nhanh chóng lưu chuyển, tính toán khách sạn dưới nước gần đây tiêu hao rất nhiều tiền vốn, kế toán cao cấp của Tưởng Thiên Lỗi cung cấp số liệu càng lúc càng rõ ràng, gương mặt anh không hiểu sao lại hiện lên chút tươi cười, lại nhanh chóng xem lướt qua thông tin.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Trang Hạo Nhiên vẫn tiếp tục cúi đầu, chăm chú nhìn vào văn kiện trên bàn, cũng không lên tiếng.
Tiêu Đồng bởi vì quá quen thuộc cùng hiểu anh, liền mỉm cười đẩy cửa đi vào phòng làm việc, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nói: "Lão đại, buổi tiệc từ thiện tối nay sắp bắt đầu."
Trang Hạo Nhiên không lên tiếng, tiếp tục xem văn kiện, khuôn mặt nghiêm nghị, hai tròng mắt toát ra mị lực, không có một chút dao động.