Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1033: Giống vẹt Kim cương
Editor: Ngày Đẹp Tươi
Mười giờ sáng! !
Tưởng Thiên Lỗi trở lại phòng làm việc, ký tên vài văn kiện quan trọng, sau khi xử lý việc ở công ty con Nhật Bản cùng Hàn Quốc xong, mới trực tiếp đáp lại lời mời của Chủ tịch Hoàn Cầu, đến bách cúc viên phía sau tòa nhà, vừa thưởng thức phong cảnh hoa cúc nở, vừa thưởng thức những món điểm tâm với chủ đề “Cúc” mà đầu bếp vừa làm...
Bách cúc viên.
Khắp mặt cỏ xanh, dòng suối nhỏ chảy quanh, thỉnh thoảng có thể thấy vài con thiên nga trắng tuyết, nhón chân dài gầy gầy, đi giữa dòng suối, khắp nơi đầy cúc vàng, cúc vạn thọ, cúc cam, cúc xuân hoàng, và cúc hoàng kim, mà lúc này loài cúc tây đầy khí phách, đã ở bên dòng suối, trình ra sắc đỏ thẫm, xinh đẹp đón gió nở rộ, cúc ba màu cũng đã phủ kín giữa bãi cỏ giả sơn kia...
Tưởng Thiên Lỗi vừa cất bước dọc theo con đường nhỏ đá cuội quanh co đi về phía trước, vừa thưởng thức những đóa cúc vàng tháng chín nở rộ hai bên đường đi, vốn được xưng danh là nữ hoàng hoa, là giống cúc, tao nhã nhất, thanh nhàn nhất trong số các loài hoa, chỉ thấy những cách hoa tươi kia hệt như ngón tay thon ngọc của thiếu nữ, vươn cánh và đung đưa ra bên ngoài, thập phần lịch sự tao nhã gợi tình, anh hơi dừng bước chân, hai tròng mắt ngưng nhìn một cây cúc tháng chín trong đó, đứng giữa mặt cỏ, thập phần tươi đẹp lóa mắt, dịu dàng lấp lánh, anh liền mỉm cười, nhớ tới Ân Nguyệt Dung xưa nay rất yêu thích hoa, liền căn dặn Đông Anh nói: "Năm nay trời thu hoa nở rất đẹp, hiếm khi dì Diệp ở trong nước như vậy, cô mau đi tìm một bình hoa cổ bằng sứ thời Đường loại thượng đẳng, phải hình quả trứng, trồng mấy chục bụi cúc tháng chín này đưa đến phòng tổng thống, đặt cạnh hồ sen, cho bà lúc rảnh rỗi mà thưởng cúc, đừng để đến cuối hè sẽ tàn, ảnh hưởng đến tâm tình của bà."
"Vâng!" Đông Anh mỉm cười, gật đầu xác nhận.
Tưởng Thiên Lỗi không nói nữa, mà tiếp tục cất bước đi qua con đường quanh co nhỏ hẹp, sắp sửa đến bên cạnh đình nghỉ mát, ai ngờ lại nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, mặc sơ mi đen cùng quân tây, thập phần đẹp trai ngồi xổm trước mặt cỏ xanh kia, trong tay cầm từng nắm từng nắm thức ăn cho động vật, toàn bộ đều ném đến gần 20 con chim vẹt đẹp đẽ dị thường phía trước mặt, vừa lấy thức ăn cho chúng, vừa vuốt cằm, dường như đang cùng chúng nói gì đó, thần thần bí bí ...
Lông mày anh nhíu lại, nhìn người kia lại đang suy nghĩ, cậu ta rốt cuộc lại muốn đùa giỡn cái gì đây?
Trang Hạo Nhiên vẫn ngồi xổm giữa bãi cỏ xanh, nhìn hơn 20 con chim vẹt Kim Cương vùng rừng rậm nhiệt đới châu Mỹ mà mình sáng nay vừa kêu An An mua về, mỗi con đều có bộ lông tươi đẹp sáng lấp lánh, khí thế hiên ngang, mị lực đẹp trai! ! Cái đuôi vẹt thật dài kia, so với những giống vẹt tương tự tính ra là tương đối thô kệch, hình thể lớn, bắp thịt vững chắc, bất kể là đi lại, hay cúi đầu mổ, đều thể hiện khí thế dũng mãnh của nó!
Nghe nói loài vẹt này rất dễ được huấn luyện bởi con người, cùng với những loài vẹt nặng hơn khác, tương đối dễ chung sống, nhưng cũng có thể bảo vệ người yêu, cắn những động vật xa lạ, tuổi thọ dài đến 80 tuổi, không sợ bội tình bạc nghĩa đối với chim mái! !
Trang Hạo Nhiên bỗng cười rộ lên, vô cùng đắc ý nhìn hơn hai mươi con vẹt đã mua về kia, nghe nói chúng thông minh tuyệt đỉnh, học một ngày sẽ nói được tiếng người, đây không phải giống mình sao? Cá tính hoạt bát động lòng người kia! ! Anh lại vừa cầm lấy nắm thức ăn ném về phía một con vẹt có bộ lông màu lam trong số đó, nhìn nó mặc dù chân bị một chiếc vòng trang sức nhỏ đáng yêu khóa lại, nhưng vẫn không mất đi cá tính oai phong, lúc cúi đầu mổ, vô cùng hăng hái, anh hài lòng nhìn nó, cười rộ lên nói: "Ăn đi! ! Từ từ mà ăn! Ăn xong rồi, anh sẽ mang bọn mày lên lầu, dạy bọn mày nói chuyện! ! Tiểu Hinh Hinh! ! Tiểu Tinh Tinh! ! Tiểu Tâm Tâm! !"

Tưởng Thiên Lỗi đứng giữa mặt cỏ, sắc mặt có chút cổ quái nhìn bóng lưng Trang Hạo Nhiên, nhịn không được nói: "Tôi nói! ! Cậu chán nuôi ngựa rồi phải không? Hay thay đổi thú vui? Nếu thật muốn như thế này, để tôi đem Truy Phong làm thịt ăn!"
Trang Hạo Nhiên nhất thời ngồi xổm tại chỗ, quay đầu nhìn Tưởng Thiên Lỗi, hơi bất mãn nói: "Mới sáng sớm, anh không thể nói một vài lời hoa mỹ được sao? Cần gì phải nói giết rồi ăn thịt ác độc như vậy chứ?"
"Tôi cùng cậu nói những lời hoa mỹ?" Tưởng Thiên Lỗi chế nhạo, cười lạnh nói.
"Nếu như anh dám đến đây, tôi không ngại nhắm mắt nằm trên giường đâu!" Trang Hạo Nhiên đem thức ăn gia súc trong tay, toàn bộ ném cho vẹt ăn, sau đó mới ngẩng đầu, căn dặn nhân viên huấn luyện và An An nói: "Các người phải trông coi thật kỹ cho tôi! ! Không để bọn chúng mệt hay đói bụng, dùng cái lồng chim cỡ lớn nhất mang đến, không được để chúng chịu ủy khuất! Một con bay đi, phạt các người một năm tiền thưởng!"
"Vâng!" An An đứng đó, vẻ mặt đua khổ nhìn Trang Hạo Nhiên, đang suy nghĩ anh rốt cuộc lại đang muốn chơi cái gì?
Trang Hạo Nhiên nhịn cười xoay người, nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi đã đi về phía đình nghỉ mát bên kia, thành viên ban giám đốc cũng đã lục tục kéo tới, anh thừa dịp đoạn đường nhỏ này không có ai, đến gần người kia, mỉm cười nói: "Năm nay hoa nở rất đẹp! Tôi đã sai người tìm bình hoa sứ cổ thời Đường, hình trứng , trông hơn mười bụi cúc tháng chín, đưa đến trong nhà anh, cho mẹ anh thưởng cúc!"
Tưởng Thiên Lỗi lập tức dừng lại, xoay người lại nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, trực tiếp ngưng mặt không khách khí nói: "Mẹ tôi thích gì, mắc mớ gì tới cậu? Đừng quan tâm dư thừa!"
Trang Hạo Nhiên dừng lại, mỉm cười nhìn anh.
Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng liếc nhìn anh một cái, sắp sửa tiếp tục xoay người đi về phía trước...
"Thuận tiện qua đó một chuyến, xem xem anh có cho người giấu của tôi hay không, nếu như trốn mất, tôi không phụ trách!" Trang Hạo Nhiên cũng không hề gì, hai tay đút túi quần, bước tiếp con đường mòn nhỏ đi về phía trước...
Tưởng Thiên Lỗi lập tức dừng bước lại, hai tròng mắt cường liệt chớp lóe, ngưng đọng nhìn một điểm nào đó phía trước, thật lâu sau, mới chậm rãi quay mặt sang nhìn về phía Trang Hạo Nhiên...
Trang Hạo Nhiên cũng bộc lộ vẻ nghiêm túc nhìn anh, hai tròng mắt lóe ra tia nhìn sắc bén, nhàn nhạt hé môi, lạnh lùng mà thần bí nói: "Đã điều tra ra thân phận cha Như Mạt, có lẽ đến từ bộ đội đặc chủng nước Mỹ, cho nên thủ pháp tàn nhẫn, đều là thông qua huấn luyện cường mà ra ! ! Hơn nữa tôi còn hoài nghi, ông ta thông qua những nhân tài trong huấn luyện quân sự, trong đó có cả lính đánh thuê quốc tế! !"
Tưởng Thiên Lỗi ngưng thần nhìn anh một hồi sau, mới chậm rãi nói: "Nói như vậy, ông ta cùng với chính phủ nhiều nước vẫn duy trì chặt chẽ mối quan hệ, hơn nữa lần này hợp tác chính thức, là muốn rửa sạch ngọn nguồn, giả mạo chính đạo! ? Nếu không, một tập đoàn sát thủ lớn mạnh như vậy, căn bản không cần phải dựa vào bất kỳ ai!"

Trang Hạo Nhiên mỉm cười.
Tưởng Thiên Lỗi dừng lại nửa khắc, có lẽ biết kế hoạch của Trang Hạo Nhiên, nói: "Biết rồi! Tôi sẽ canh giữ cô ấy thật tốt!"
"Đừng mềm lòng a!" Trang Hạo Nhiên lại nhịn không được trêu chọc anh, cười rộ lên nói: "Chỗ đó, tôi không bao giờ muốn đi nữa , là nơi duy nhất khiến tôi sợ hãi!"
Tưởng Thiên Lỗi mặt lạnh, nhìn anh nói: "Cậu cảm thấy tôi là người dễ mềm lòng như vậy sao? Huống chi, chuyện này không phải vấn đề cá nhân tôi !"
Lúc anh nói xong, trái tim vẫn còn khẽ run lên!
Trang Hạo Nhiên trầm mặc nhìn anh, cũng nặng thở một cái, ngưng mặt nhìn xa xăm, cũng im lặng không lên tiếng!
***
Sảnh số một Hoàn Cầu, cuộc họp mời dự họp cho trận thi đấu chuyên gia hầu rượu vòng cuối cùng, mấy trăm người đi qua màn hình lớn, ngẩng đầu nhìn chủ tịch hiệp hội rượu đỏ, dẫn theo các giám khảo, lúc 3h chiều, xuất hiện trước đại sảnh khách sạn, giữa ánh đèn flash lóe lên kịch liệt, dọc theo cầu thang nhanh chóng cất bước đi lên trên, phòng tiệc lập tức mở ra, bên trong bố trí chiếc bàn hệt như trong trường thi, nhất là ghế dài màu trắng, đã bày lên bảng hiệu danh tính của các hầu rượu, tên thứ nhất đó là: Đường Khả Hinh! !
Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi đồng thời nhìn về phía cái bảng tên kia, hai tròng mắt chợt lóe! !
Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ, dẫn theo giám khảo cùng giám sát viên, lại dò xét một lần cuối cùng trước khi thi, sau đó nhìn thấy một nhân viên nữ quốc tịch Pháp, mặc đồng phục màu đen, cùng với hai đồng nghiệp khác, bắt đầu dò xét bốn phía chỗ ngồi của Đường Khả Hinh với ống kính camera ba trắm sáu mươi, phải ghi hình trực tiếp lại toàn bộ hành trình thi đấu của cô, chờ cô xác nhận rõ ràng toàn bộ, liền mới gật gật đầu, chủ tịch hiệp hội rượu đỏ cũng gật gật đầu, lại dẫn nhân viên tiếp tục đi đến ghế dài phía sau...
Màn hình tinh thể lỏng cỡ lớn chợt lóe, lập tức lại tắt! !
Trang Hạo Nhiên chuyển qua vị trí ghế da tổng giám đốc, mặt hướng về phía hơn sáu trăm nhân viên cấp cao Hoàn Cầu, thả lỏng mỉm cười, mặt bộc lộ sự tán thưởng, nói: "Tôi là một người yêu rượu đỏ, từng thăm viếng những trang trại rượu lớn nhất từ các quốc gia trên thế giới, thỉnh thoảng cũng tham quan cuộc thi đấu rượu lớn, nhìn những hương rượu kia, mở ra dưới những bầu trời đất nước khác nhau, tôi lúc đó liền mặc sức tưởng tượng, khi nào đất nước chúng ta cũng có thể một lần cử hành trận thi đấu rượu đỏ? Con người tôi có chút chọn lựa, tự mình vẫn luôn làm những thứ tốt nhất, dẫn theo đoàn đội ưu tú nhất, làm nên chuyện xuất sắc nhất! ! Tôi có thể có chút theo đuổi sự hoàn mỹ, không cho phép thiếu sót! ! Nhưng đây là thái độ của tôi! ! Nay trận thi đấu rượu đỏ lớn này, cuối cùng đã đến giờ phút đếm ngược 48 tiếng đồng hồ nữa! ! Trước đó, thể hiện sự đồng tâm hiệp lực của các nhân viên Hoàn Cầu chúng ta một cách đầy đủ, sức mạnh như thành đồng, quyết tâm đồng tâm hiệp lực hoàn thành một việc! Dũng khí! ! Thái độ! ! Bất luận là nghi thức khai mạc, hay sau đó là chỉnh hợp địa điểm thi, lại đến chiêu đãi, an bài các thành viên của các quốc gia vào ở, không có chỗ nào được phép không ngay ngắn rõ ràng, chuyên nghiệp, cẩn thận, nhiệt tình, tốt đẹp! ! !"

Nhân viên cấp cao nghe lời này, lập tức như được cổ vũ, tất cả đều ngồi thẳng người, trên mặt bộc lộ một chút tươi cười.
Tưởng Thiên Lỗi ngồi trên ghế tổng giám đốc, cũng bộc lộ vui sướng tươi cười, nhìn quanh các nhân viên cấp cao, chậm rãi nói: "Tôi vẫn luôn không nhấn mạnh về tập đoàn, chỉ nhấn mạnh các vị cùng tôi và Trang tổng tài, là một đoàn đội, đồng tâm hiệp lực hoàn thành một việc! Thân phận mỗi người các vị, đều có ảnh hưởng, đều là không thể thiếu đối với Hoàn Cầu! ! Trong khoảng thời gian này, vất vả mọi người!"
Các nhân viên cấp cao toàn bộ đều cúi đầu khiêm tốn, mỉm cười.
Trang Hạo Nhiên cũng ngửa mặt cười rộ lên, nhìn về phía bọn họ nói: "Hôm nay trước lúc họp, tôi cùng với tổng giám đốc Tưởng còn đang thảo luận, làm sao để thưởng cho các vị vất vả cực nhọc trong tháng tới này, cuối cùng chúng tôi cùng nhau quyết định, sau khi kết thúc trận thi đấu lớn này, phàm là mỗi người nhân viên tham gia phục vụ cho trận thi đấu lớn này, từ cấp cao cho tới thành viên bộ phận cây xanh, toàn bộ đều thưởng cho nửa năm sáu tháng tiền lương, nhân viên cấp cao thì phát cho 1/10 hoa hồng của cổ phần!"
Lời này vừa nói ra, toàn bộ nhân viên lập tức ồ lên ngẩng đầu, kinh hỉ nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, ngay cả Tiêu Đồng cùng An An, ngồi ở ghế thư ký, cũng ngạc nhiên vui mừng cười rộ lên, thật vui vẻ! !
Hai tròng mắt Tưởng Thiên Lỗi vừa chuyển, sắc mặt hơi cứng rắn, kìm lòng không được quay đầu, có chút không nhịn được nhìn về phía Trang Hạo Nhiên! !
"Cảm ơn mọi người! !" Trang Hạo Nhiên cười, trận thi đấu lớn được cử hành tại khách sạn Á Châu, đại bộ phận nhân viên tham gia, đều là người thuộc tập đoàn Á Châu, tiền này đương nhiên là do tổng giám đốc Tưởng phát! ! Anh lại tươi cười xán lạn nhìn về phía các vị nhân viên cấp cao đang tâm tình vui sướng kia, anh không khỏi một trận cảm xúc dâng trào...
"Suốt ngày lấy tiền của tôi, làm lễ vật của cậu!" Tưởng Thiên Lỗi tức giận cúi đầu, mở nội dung chủ đề của văn kiện tiếp theo, môi bất động, nghiến răng nói.
Đông Anh lúc này, cũng vẻ mặt vui sướng, mỉm cười nói: "Tiếp theo, sẽ tiếp tục thảo luận kế hoạch bố trí lần lượt những trang trại rượu! !
Cô nói xong, liền cầm điều khiển từ xa trước mặt lên, mở màn hình lớn, mọi người lập tức nhìn thấy giữa màn hình là một mảnh núi cao cùng với rừng rậm của phố núi xanh ngút ngàn, thậm chí xa xa còn có một vài thác nước đang chảy xuống trắng xóa, cảnh sắc thập phần ưu mỹ, Phó tổng quản bộ rượu tay mặt Laurence cùng Vitas tới tham gia hội nghị, Tấu Lượng, một người đàn ông tuổi chừng ba mươi lăm, anh mở văn kiện ra, đứng lên giải thích nói: "Đất nước chúng ta đất đai màu mỡ, nhưng đất thích hợp để có thể trồng nho, ít lại càng ít, thậm chí trừ vùng đất Liêu Ninh kia, thì vẫn chưa từng xuất hiện vùng nào có thể trông được giống nho ưu tú! Mà gần đây công việc của nhân viên chúng tôi có liên hệ với bậc thầy chưng cất rượu của Hoàn Cầu, thăm viếng nhiều nơi sắp sửa được đưa ra đấu thầu, phát hiện có một ông chủ lớn họ Chu, ông ta có lượng đất đai nhiều đến kinh người! ! Chỉ riêng thôn trang mà ông ta sở hữu, cũng đã trên mười hai nơi! ! Cũng chính là người chủ mà trước kia chúng ta cùng bàn bạc! ! Trong đó ông ta có một nơi đặt tại một đỉnh núi ven thác nước, tư thế ngồi hướng nam, ven rừng ven hồ, hiện nay đang làm nghiên cứu tính chất và cấu tạo đất đai, đá của đỉnh núi, bậc thang núi, chân núi, phát hiện nơi này thập phần thích hợp để chưng cất rượu nho! Mà Bác Dịch tiên sinh, cùng Vitas, Laurence tiên sinh, cũng kiểm tra toàn bộ cấu tạo và tính chất của mẫu vôi và đất đai thu về, đều công nhận như vậy! Thế nhưng vị tài chủ họ Chu này, bất luận nhân viên của chúng ta hay quản lý thị trường tài chính tập đoàn Hàn thị thuyết phục thế nào, ông ta đều thờ ơ! !" bạn nào thích đọc trước gần full liên hệ : [email protected] nhé :)
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía cảnh sắc ưu mỹ giữa màn hình lớn kia, sắc mặt lại ngưng đọng, đưa ra ý kiến nói: "Tôi gần đây lúc kiểm tra văn kiện trang trại rượu của Hoàn Cầu, phát hiện bộ rượu trong ngoài nước, đưa ra văn kiện xin, lập kế hoạch mua lại các trang trại rượu của các quốc gia sáp nhập vào trang trại rượu nổi tiếng, cơ hồ có chút bành trướng quá độ! ! Tôi là có ý định muốn ở trong nước, chỉnh hợp vùng đất hoàn mỹ nhất, dùng để sản xuất loại rượu nho kinh điển thuộc về đất nước chúng ta! Nhưng làm việc, đã muốn Khai Nguyên, cũng cần phải tiết kiệm! Việc từ từ bành trướng thị trường rượu đỏ, ai thương thảo ra kết luận như vậy, phải hao tốn nhiều tiền trong thời gian ngắn như vậy, bố trí sáp nhập nhiều trang trại rượu như vậy! Điều này hoàn toàn vi phạm trình tự lưu trữ và phân luồng tiền vốn của công ty! Sở Nhai, cậu một người quản lý nắm giữ chìa khóa kho bảo hiểm lớn của Hoàn Á, sao trong chuyện này, lại khinh suất như vậy! ?"
Bốn vị phó tổng của Tưởng Thiên Lỗi đều không lên tiếng, mấy người Tô Lạc Hoành cùng Tào Anh Kiệt cũng không lên tiếng, Lâm Sở Nhai ngồi một bên, lạnh lùng cứng rắn, trực tiếp mở miệng nói: "Tôi phụ trách việc lưu thông và dự trữ nguồn tiền của Hoàn Á trong nước đầu tư bên ngoài! ! Một thời gian trước, thu được văn kiện của Trần phó tổng và trưởng bộ rượu cùng trình qua, hi vọng Hoàn Á chúng ta có thể xuất tiền vốn, cùng tập đoàn Á Châu khai phá thị trường rượu đỏ mới trên thế giới ở đất nước Chi Lê! ! Còn đưa ra kế hoạch đưa bộ phận rượu trang! Tôi lúc đó chỉ liếc mắt nhìn kế hoạch này, không dám quyết định, liền mở một cuộc họp nhỏ bỏ phiếu! Toàn bộ nhân viên bộ phận chúng tôi đều nhất trí cho rằng, hẳn là nên tránh vào giai đoạn hiện tại, dốc lòng bỏ vốn vào một thị trường không rõ ràng như Chi Lê!”
Trần Tuấn Nam nghe lời này, liền mất hứng, sắc mặt lạnh lẽo, nhìn về phía Lâm Sở Nhai cười chế nhạo nói: "Chi Lê, trong mắt Lâm phó tổng ngài, còn là thị trường không rõ ràng sao? Nghĩ Lâm phó tổng anh vẫn ở Anh lâu như vậy, lãnh thổ quốc gia từ trước đến nay có thể tìm ra nơi trồng rượu nho, đã ít lại càng ít! ! Nhưng Chi Lê đã lấy một tư thái hoàn toàn mới, đã chặt chẽ tuân theo truyền thống, lại không hướng theo hướng đi của thế giới mà Khai Nguyên cách tân trong thế kỷ 20! Rượu nho của đất nước này đã nhảy lên vị trí thứ ba thế giới! ! Chúng tôi lúc đó đưa ra kế hoạch tiến quân vào thị trường Chi Lê, đã làm điều tra thị trường rồi, thậm chí có chuyên gia ủ rượu còn tinh mắt, đều đánh giá cao về nguồn gốc, giá cả và dịch rượu của nó! ! Phong vị Nam Mỹ đặu thù kia, Pháp và Anh quốc đều không có ! !"
Lâm Sở Nhai đột nhiên cười, hai tròng mắt bỗng lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn về phía Trần Tuấn Nam, từng chữ từng chữ nói: "Trần phó tổng ngài hiểu thị trường kinh tế sao?"
"Lâm phó tổng, ngài cảm thấy tôi không hiểu thị trường kinh tế?" Trần Tuấn Nam cũng vẻ mặt không khách khí, nhìn về phía Lâm Sở Nhai, cười lạnh không thể tin nổi lại nói:"Anh thật sự thấy vậy sao?"

Mùi thuốc súng này, nhanh chóng tràn ra! !
Mấy người Tô Lạc Hoành cùng Tào Anh Kiệt, còn có Tiêu Đồng, nhao nhao quái dị ngẩng đầu, nhìn về phía Lâm Sở Nhai, khó hiểu anh trước nay vẫn ứng xử không khéo hôm nay sao lại thế này đây? Thẩm Quân Dụ, Tiếu Nạp phía bên này, cũng kỳ quái nghiêng mặt, nhìn hai người này, nghĩ chuyện gì xảy ra?
Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi hai vị thần tiên này, cũng lập tức có chút không rõ chân tướng ngẩng đầu, nhìn hai người bọn họ, đây là thế nào?
Lâm Sở Nhai nghiêm túc, trong lòng bừng bừng một đoàn lửa lại kịch liệt bốc cháy lên, không chút lưu tình quay mặt sang, nhìn về phía Trần Tuấn Nam, trực tiếp nhanh chóng nói: "Thị trường kinh tế là một loại hệ thống kinh tế tự do, không phải kinh tế có kế hoạch, do quốc gia dẫn đường! ! Loại sản phẩm phục vụ cho hệ thống này, đều được quyết định bởi cầu và cung! ! Nó là tự do ! Nó đồng thời cũng là không ổn định ! ! Rượu nho của đất nước này, vào thế kỷ hai mươi mới dần tiến vào thị trường rượu đỏ quốc tế, chu kỳ mạo hiểm, còn chưa trải qua, thậm chí còn chưa có! ! Nếu như chúng ta muốn đầu tư hay tiến hành kế hoạch hạng nhất, đầu tiên sẽ phải vào thời điểm nó vừa phát triển nhất hoặc là thời điểm lạc hậu nhất, tìm kiếm “Điểm đột phá hoàng kim” của nó!" Trần phó tổng! Ngài có thể nói cho tôi biết, ở đất nước Chi Lê này, vẫn chưa hoàn toàn hình thành những pháp quy ổn thỏa và xác định của mình với rượu đỏ, vậy thì điểm đọt phá hoàng kim ở đâu?"
Trần Tuấn Nam lại một trận không thể tin nổi cười rộ lên, cuối cùng cũng lạnh lùng cương quyết, nhìn về phía Lâm Sở Nhai bực tức nói: "Lâm phó tổng! ! Ngài nắm giữ chìa khóa kho bảo hiểm của Hoàn Á, thật là quản quá tốt! ! Ở Chi Lê phá vỡ rất nhiều thị trường rượu đỏ thế giới mới, bao gồm nước Mỹ, Australia, Argentina, vượt lên trở thành nước xuất khẩu rượu đỏ thứ ba thế giới, như vậy mà cũng chưa phải thời kỳ hưng thịnh sao? Cái ngài gọi là thời kỳ hưng thịnh, dự đoán chỉ là Lafite của Pháp? Lafine thiếu chút nữa làm cho thị trường bị đảo lộn! ?"
"Lafite chính là Lafite, nó có giá trị tuyên truyền, nó cũng độ cao về chất lượng và tính thưởng thức của nó! ! Giống như bất động sản! ! Có thấp có lên có xuống, đây chỉ là đường cong tự nhiên không ổn định của thị trường kinh tế mà thôi!" Lâm Sở Nhai lại kích động nhìn về phía Trần Tuấn Nam tức giận nói: "Mười trang trại rượu đỏ lớn vô cùng nổi danh của thế giới, Pháp chiếm đại đa số! Chi Lê năm nào tháng nào mới có thể bò lên trên đầu được hả? Loại rượu đỏ tân thế giới này, vẫn còn chưa trưởng thành mà hình thành được văn hóa dịch rượu của chính mình, chẳng qua chỉ là kết quả của vòng tròn hệ thống kinh tế thay đổi mà xuất hiện thôi! ! Anh sao có thể vào loại thời khắc thay đổi này, đầu tư đại bộ phận tiền vốn?"
Mùi thuốc súng này càng lúc càng nồng nặc...
Tất cả mọi người, cũng không dám lên tiếng, có chút quái dị nhìn về phía bọn họ...
Trang Hạo Nhiên hơi dựa vào vào ghế tổng giám đốc của mình, vươn ngón tay, tỏ vẻ cổ quái xoa cằm, trái liếc mắt nhìn Trần Tuấn Nam, phải liếc mắt nhìn Lâm Sở Nhai, đầu óc bên trong đều quay vòng, nghĩ chuyện gì xảy ra ...
Tưởng Thiên Lỗi bình tĩnh, nhìn bọn họ cãi nhau, hơi ho khan một tiếng, mới dùng giọng điệu chỉ Trang Hạo Nhiên nghe thấy, thong thả nói: "Chẳng trách, cậu lại muốn nuôi nhiều vẹt như vậy..."
Trang Hạo Nhiên nghiêng mặt, nhíu mày, nhìn anh...
Tưởng Thiên Lỗi cũng không khách khí quay mặt sang, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nói: "Đều dùng để cãi nhau ! !"
Trang Hạo Nhiên nghe lời này, nhịn không được cười lên một tiếng , nhìn Tưởng Thiên Lỗi nói: "Nếu là như vậy, không bằng anh đem mấy cái rang chó của OSCAR đập rụng hết, gắn vào trong miệng anh? Không chừng hai ta hôm nay có thể nhất quyết phân cao thấp! !"
"Cậu..." Tưởng Thiên Lỗi trong lúc nhất thời vô cùng tức giận! ! !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận