Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

"Cạn ly! !" Vitas nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười nói: "Bài học thứ nhất của cô đã xong!"
Nước mắt Đường Khả Hinh rơi xuống.
Vitas nhìn Đường Khả Hinh rơi nước mắt, nói: "Khóc đi."
Đường Khả Hinh nghi ngờ nhìn ông.
"Hoặc lau khô nước mắt !" Vitas nói nhanh!
Đường Khả Hinh không hiểu.
Vitas nhìn Đường Khả Hinh mỉm cười nói: "Nếu như cô xem mình là một Ảo Thuật Gia, sẽ phải che giấu mình, nếu như cô xem mình là một Nghệ Thuật Gia, sẽ phải phát huy mình! Cô muốn lựa chọn loại nào?"
Đường Khả Hinh cúi đầu xuống suy nghĩ một chút, mới ngẩng đầu lên, nhìn Vitas, hỏi: "Chuyên gia hầu rượu là Ảo Thuật Gia hay Nghệ Thuật Gia?"
Vitas thờ ơ cười nói: "Đều được!"
"Vậy ngài là. . . . . ." Đường Khả Hinh nhìn ông, nhẹ nhàng hỏi.
Vitas nhìn Đường Khả Hinh thật sâu, suy nghĩ một chút, nói: "Nghệ Thuật Gia!"
Đường Khả Hinh nghe lời này, đột nhiên mỉm cười, dịu dàng nói: "Vậy tôi . . . . . làm Ảo Thuật Gia thôi. . . . . ."
Vitas chớp mắt, nhìn cô chăm chú.
Đường Khả Hinh lại vô thức lộ ra nụ cười ngọt ngào, cho dù trong mắt có lệ.
"Tốt! Cô là thứ hai, lúc tôi dạy học lại muốn làm Ảo Thuật Gia, chúc mừng cô!" Vitas mỉm cười nâng ly, nói.
Đường Khả Hinh cũng khẽ mỉm cười, nâng ly, hỏi: "Người thứ nhất là người nào?"
"Hạo Nhiên!" Hai mắt Vitas rét lạnh, nói.
Đường Khả Hinh sửng sốt ngẩng đầu nhìn Vitas. . . . . .
Vitas lại giơ tay lên, nhìn cô, nhanh chóng chỉ nói: "Quên mới vừa dạy dỗ? Buông lỏng chính mình!"
Đường Khả Hinh sững sờ, lúc trước tâm trạng vẫn kích động, nhưng bởi vì nhìn thấy ánh sáng sắc bén trong mắt Vitas, để cho tâm trạng của mình tận lực bình tĩnh, không ngờ sau đó, phát hiện bên trong thân thể, sinh ra một loại biến hóa về chất, dâng lên một cảm giác yên tĩnh, thật yên tĩnh, thật yên tĩnh, thậm chí cô có thể cảm thấy trong cơ thể chứa đựng một mặt biển rộng yên tĩnh, thật sâu thật sâu. . . . . .
Cô có chút vui mừng ngẩng đầu lên nhìn Vitas. . . . . .
"Có cảm giác. . . . . . Bên trong thân thể sinh ra ma pháp hay không?" Hai mắt Vitas chợt lóe, nhìn cô, lộ ra nụ cười hỏi.
Đường Khả Hinh nhìn ông, đột nhiên mỉm cười, có chút cảm động nói: "Giống như. . . . . . Che giấu lực lượng thật lớn. . . . . ."
"Đây chính là sau khi cô dũng cảm quyết định, Thượng Đế ban thưởng cho cô!" Vitas lại nâng ly, nhìn Đường Khả Hinh, nói: "Cạn ly đi, giải rượu cũng sắp qua. . . . . ."
"Cạn ly. . . . . ." Đường Khả Hinh chậm rãi giơ ly, cô cũng không biết, trong tròng mắt mình đã chứa đựng vẻ khác lạ.
Hai người cụng ly với nhau, đinh một tiếng.
Hai người đồng thời xoay tròn 360 độ, sau đó theo bản năng cúi xuống, ngửi một cái, trong đó tản ra mùi hoa quýt, hoa Đinh Hương, thậm chí có mùi hoa phấn, lại xoay tròn một vòng nữa, chờ đón mùi hoa hồng, hoa hồng đỏ, rồi đến hoa hồng xanh. . . . . . Cô có chút vui vẻ nở nụ cười, cùng Vitas cúi đầu, nhẹ ngửi mùi vị tiếp theo ẩn nấp trong đó. . . . . .
"Bình tĩnh!" Vitas ra lệnh cho cô!
Đường Khả Hinh khẽ gật đầu, lại bình ổn cảm xúc, cùng Thầy giáo uống một ngụm rượu, trước hết để cho rượu đỏ ngủ say trăm năm, chảy vào mỗi nơi trong khoang miệng, cảm giác mùi chocolate, than gỗ, từ trong khoang miệng mãnh liệt lan ra, sắp xông vào đầu của cô, cô lập tức nhắm hai mắt, khẽ mở đôi môi, hít hơi, nhất thời cảm giác có mùi vị muối biển trùng trùng điệp điệp lao thẳng tới, làm cho cô lập tức chống đỡ không được, phụt một tiếng, phun dịch rượu ra lao thẳng trên người của Vitas. . . . . .
Vitas bất đắc dĩ nhìn cô.
"Khụ. . . . . . Khụ. . . . . . Khụ khụ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận