Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Cửa thang máy ầm ầm mở ra!
Đông Anh đi ra thang máy, có chút nghi ngờ vừa đi về phía trước vừa nghĩ, tại sao Đường Khả Hinh phải tới Khách sạn Á Châu làm? Có lẽ chỉ là trùng hợp? Bước chân cô hơi dừng lại, nhớ tới ba năm trước đây, Tổng Giám đốc chán ghét Khả Hinh như vậy, cho nên mới gấp gáp xoay người vội trốn tránh mình? Cô trầm ngâm suy nghĩ một chút, có lẽ là như vậy rồi.
"Đông Anh?" An Ny mỉm cười đi tới.
"Hả?" Đông Anh ngẩng đầu lên nhìn An Ny, mỉm cười hỏi: "Chuyện gì?"
An Ny dịu dàng nói: "Tổng Giám đốc bảo cô pha hai ly trà Phổ Nhỉ đem đến, anh ấy và Như Mạt tiểu thư uống."
Đông Anh nhàn nhạt mỉm cười, gật đầu nói: "Tốt. . . . . . Tôi biết rồi. . . . . ."
Phòng làm việc Tổng giám đốc!
Như Mạt hơi mỉm cười ngồi ở trên ghế salon to lớn giữa phòng làm việc, nhìn Tưởng Thiên Lỗi đứng ở bên cửa sổ sát đất, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, vóc người rất cao lớn, phát ra hơi thở tôn quý, bất luận anh đến nơi nào, luôn tỏa sáng bốn phía so với tia nắng ban mai chiếu rọi càng vĩnh hằng và truyền kỳ hơn...
Cô càng nhìn càng mê mẫn, hai mắt lộ ra một chút dịu dàng, nhìn anh cầm điện thoại di động, hơi nghiêng mặt nghe báo cáo hội nghị ở Mỹ, anh lên tiếng trả lời, hai mắt xoay tròn phát ra tự tin....
Như Mạt say mê đứng lên, từng bước từng bước đi về phía sau lưng Tưởng Thiên Lỗi. (đồ yêu tinh không an phận.)
Tưởng Thiên Lỗi vẫn nghe báo cáo khai trương khách sạn bên nước Mĩ, ngoại trừ Tập đoàn Tài chính Hoàn Cầu đầu tư 13 triệu Đô la, đối với con số này anh cũng không phản đối, nhưng muốn biết tình hình ở Anh quốc, lại cảm giác ngang lưng ấm áp...
Ánh mắt lạnh lùng của anh hiện lên một chút mập mờ, buông lỏng ra tay trái cắm túi quần nhẹ nắm tay phải dừng ở bụng mình, vuốt ve ngón tay mềm mại của cô, chiếc nhẫn ở ngón tay giữa và ngón vô danh cũng nhàn nhạt lóe sáng.....
Như Mạt nhắm lại hai mắt, hưởng thụ nhiệt độ sau lưng anh giữ lại cho mình, chỉ cần đến gần người đàn ông này thì có cảm giác rất an toàn.
Tưởng Thiên Lỗi tiếp tục cầm điện thoại di động, nghe tình hình ở Anh quốc có liên quan đến Tập đoàn Hoàn Cầu, ánh mắt anh hơi đông lạnh, từ nơi nào đó thân thể dâng lên chút không vui....
Như Mạt ôm lấy hông của Tưởng Thiên Lỗi, cảm thấy anh đột nhiên cứng rắn, có lẽ hiểu được anh nghe tình huống gì đó ở Anh quốc, hai tròng mắt của cô lộ ra nhớ thương, ngọt ngào mở miệng khẽ hát....
"I feel the earth is turning faster before I saw you there (Em cảm thấy trái đất như đang quay nhanh hơn. Em nhìn tháy anh ở nơi đó)
I feel the sky is spinning lighter before. I saw you there (Em cảm thấy bầu trời như đang nhẹ quay. Em nhìn thấy anh ở nơi đó)
Tưởng Thiên Lỗi nghe bài "You are everywhere", vẻ mặt căng thẳng trở nên nhẹ nhàng, hai mắt lộ ra chút dịu dàng, chuyện cũ đã đi qua nhẹ như gió, rồi lại thấm vào tận đáy lòng....
Cause you're here. Cause you're there. Cause you are everywhere (Vì anh đang ở đây. Vì anh đang ở nơi đó, vì anh ở từng góc trong lòng em).
Trên mặt Tưởng Thiên Lỗi lộ ra nụ cười khẽ, rốt cuộc cúp điện thoại, xoay người, nhìn Như Mạt xinh đẹp say lòng người nhìn mình, hai mắt giống như ánh sao, vẻ mặt ửng đỏ giống như hoa anh đào xinh đẹp trong mùa đông. Anh không nhịn được vươn tay khẽ ôm Như Mạt vào ngực, cúi xuống lộ ra nụ cười, chậm rãi nói: "Lại nghịch ngợm..."
Khuôn mặt của Như Mạt ửng đỏ, nhìn dịu dàng như mây như nước, nói: "Em biết lúc nãy tâm trạng anh có chút không tốt...."
Tưởng Thiên Lỗi không lên tiếng nhìn cô.
Lúc Như Mạt nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi mặc áo sơ mi trắng đẹp trai và hấp dẫn thật giống như chồng mình, cô không nhịn được đưa hai tay nhẹ kéo cổ của anh, nhẹ nhàng hôn trên đôi môi mím chặt của anh.
Tưởng Thiên Lỗi hơi rũ mắt nhìn cô, ánh mắt thâm thúy xẹt qua một chút nụ cười thỏa mãn.
Như Mạt nhìn biểu hiện ở trong ánh mắt anh, hiểu rõ tình cảm trong lòng anh, nở nụ cười ngọt ngào, lại ôm chặt cổ của anh, đưa lên đôi môi đỏ của mình dừng lại ở trên môi của anh, rốt cuộc không hề tách ra....
Tưởng Thiên Lỗi hơi nheo mắt nhìn cô, hai người bốn mắt nhìn nhau, rốt cuộc mở ra cánh môi, triền miên hôn nhau.... Anh ôm chặt eo nhỏ của cô, vuốt ve chỗ gợi cảm sau vai cô, lại bá đạo dùng thân thể đàn ông mạnh mẽ đè cô chặt ở trên tường kính, thắm thía thu lấy ngọt ngào trong môi đỏ mọng của cô, thậm chí khẽ cắn môi dưới của cô, mút lấy cái cổ màu hồng của cô thông qua của cơ thể phát ra mùi thơm tự nhiên....
Như Mạt nhắm lại hai mắt, hưởng thụ anh yêu thương an ủi.
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.
Hai người nhẹ nhàng buông ra đối phương, nhưng vẫn ôm nhau ở chung một chỗ, hai mắt nhìn nhau xúc động.
"Tổng Giám đốc....hôm nay Laurence tiên sinh nói trước khi trở về nước, chuẩn bị xem xét tuyển chọn chuyên gia pha rượu năm nay, cũng thuận tiện hỗ trợ sắp xếp tiệc tối của Thủ tướng và Tô tiểu thư....Hiện tại ông ấy ở đại sảnh khách sạn chờ chỉ thị của anh...." Giọng nói Đông Anh truyền đến.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui