Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 879:
Đây quả thật là một buổi tối kỳ diệu! !
Bởi vì Vitas phải nhận lễ vật, lúc ngồi trên bàn tiệc đặt bốn bình rượu khang đế mà đệ tự hợp sức có được đưa cho mình, cũng không phải không có ý gì trong đầu, dù sao lúc nào cũng cố ý hay vô ý nhìn về phía Laurence! !
Laurence ngồi ở một bên, nhìn ánh mắt này của anh ta, không nhịn được cười lên một tiếng.
Anh có hai bình, tôi có bốn bình.
Vitas ngồi ở trên vị trí, nhìn về phía cái bình 1945 trân quý này, còn có ký hiệu rượu Khang đế được khôi phục, ông không nhịn được mà cười cười, Đường Khả Hinh càng giống như đứa con gái hiếu thuận nhu thuận mà nằm bên cạnh ông, hai tay dựa kéo cánh tay của mình, vô cùng ỷ lại... Hiện tại trên toàn thế giới cũng biết ông có hai người đệ tử giỏi, ông không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía Laurence...
Laurence không có cách nào bỏ qua ánh mắt ông được, cười rộ lên, lắc đầu nói : "Được rồi, ông muốn nói cái gì."
Đến nay Vitas còn nhớ hai bình khang đế 1945 ở trong phòng, là ông có chút hèn hạ mua về, nhưng là hôm nay mình có bốn bình, dĩ nhiên là không so đo, nhưng ông vẫn vẫn có chút nghi ngờ nghĩ, đến cùng bốn bình khang Đế này lấy ở đâu ra? Nghe nói trên thế giới rượu khang đế 1945, không phải được đặt trong viện bảo tang sao, chính là gia đình cao quý, ít có người có thể lấy được tới bốn bình như vậy!
Trang Hạo Nhiên đứng ở gần một bàn tiệc, vừa rồi mọi người chưa kịp chuyện, cười cười nói nói, Tưởng Thiên Lỗi hơi nghiêng người, giơ ly rượu lên, uống một ngụm rượu đỏ, mới hỏi : "Tôi nói, chẳng qua cậu chỉ kêu tôi phối hợp với cậu mở tiếc mục này, nhưng tôi không ngờ có tới bốn bình khang đế 1945, sao cậu có được vậy?"
Trang Hạo Nhiên nghe lời này, tay giơ một ly rượu trái cây bảy màu, uống một ngụm, mới cười nói; "Mua về! !"
"Mua về?" Tưởng Thiên Lỗi nhíu mày nhìn về phía anh, không tin tưởng nói : "Tôi cũng không tin! Khang Đế là có tiền cũng mua không được! Cậu cho tôi thật sự là đi theo sao! Ở đâu tới hay sao? Không muốn nói cho tôi biết, vừa giống như lúc trước cùng Khả Hinh lên thuyền trộm rượu vậy, trộm về hả! !"
"Nói giỡn! !" Trang Hạo Nhiên kéo bờ vai của anh ta, cười nhẹ nói; "Mưu kế kia có người dùng hai lần? Dù sao anh nên tin tưởng tôi! ! Đêm nay bốn bình khang Đế này, là tôi và anh có cùng chung vinh dự!" 15crk.
Tưởng Thiên Lỗi lại nhíu mày tức giận nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên bật cười, giả bộ thân thiết mà choàng tay qua bờ vai của anh ta! !
"Được rồi!" Nhâm Tử Hiên nhất thời không nhịn được ngẩng đầu, vẻ mặt ghét bỏ nhìn về phía Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi nói : "Nhìn hai người đi, cả một buổi tối đều to nhỏ với nhau, giống như sợ toàn thế giới cũng không biết các ngươi một người là cô dâu, một là chú rể vậy!"
Phốc! !
Mọi người cười ầm lên.

Tưởng Thiên Lỗi nhíu mày ngẩng đầu, nhìn về phía Tử Hiên.
Trang Hạo Nhiên lại tuyệt không khách khí mà nhìn về phía Tử Hiên, cười nói; "Tôi nói nè, cậu không được ăn nho, nên nói nho chua sao! ! Năm đó cậu và anh ta đính hôn, tôi biết ngay cậu không giành lại tôi mà!"
"Cút!" Tử Hiên không nhịn được cầm lấy trái táo muốn ném Trang Hạo Nhiên.
Trang Hạo Nhiên lập tức trốn phía sau lưng Tưởng Thiên Lỗi, nói : “Chồng ơi bảo vệ em!"
"Tránh ra!" Tưởng Thiên Lỗi thật sự là rất không thích anh, làm bộ muốn đẩy anh ra! !
Tô Linh ngồi ở một bên, thật sự không nhịn được cười rộ lên, nhìn hai người kia hôm nay đứng gần nhau, lúc này mới cẩn thận nhìn, nói giỡn: "Kỳ thật nói thật! Mặc dù tổng giám đốc Tưởng và tổng giám đốc Trang có khí chất khác nhau, nhưng mà lông mày hai người kỳ thật có chút giống nhau, thực có chút giống anh em?"
"Không thể nào..." Tô Thụy Kỳ ngồi ở một bên, không nhịn được cười rộ lên, có chút chăm chú ngẩng đầu, nhìn về phía hai người.
"Điểm này tôi tin!" Trang Ngải Lâm ngồi ở một bên, uống rượu trái cây, điểm tâm cũng ăn đã đủ rồi, nhẹ vuốt móng tay, nhìn về phía móng tay mới sơn hình trăng lưỡi liềm, nói : "Khi còn bé, tôi vẫn không chịu nổi nó! Bởi vì nó lớn lên một chút cũng không giống tôi! Không biết có phải là mẹ của tôi nhặt về hay không!"
"Hừ!" Trang Hạo Nhiên lập tức hừ một tiếng với chị gái, cười rộ lên nói : "Chị có một người em đẹp trai như vậy, đi ra ngoài, đều nói em là bạn trai của chị! !"
"Chị mới không cần người bạn trai như em! ! Khi còn bé mẹ nuôi em như con gái, cho em mặc váy, cho chị mặc quần áo con trai rồi chạy chơi, ai biết em chạy đến giường của Thiên Lỗi luôn!" Trang Ngải Lâm nhớ tới chuyện khi còn bé, cũng không khỏi cười rộ lên.
"Chẳng lẽ chuyện xưa của cô dâu chú rể, chính là từ chuyện này mà ra hay sao?" Tô Linh nghe lời này, không nhịn được cười vui vẻ nói.
Mọi người lại bật cười.
Thủ tướng ngồi trên một bạn khác, nghe được bên kia truyền đến tiếng cười của mọi người, cũng không nhịn được mà nhìn qua, thấy mấy người Tô Linh và Trang Hạo Nhiên cười cười nói nói, cũng thoải mái vui vẻ nói : "Những người trẻ tuổi kia thường tụ họp cùng một chỗ thật tốt, nghe được tiếng cười của bọn họ cũng rất vui."
Đường Khả Hinh ngồi bên cạnh lão sư một lúc, nghe được tiếng cười, cũng không khỏi nhìn qua, vừa vặn thấy Trang Hạo Nhiên đang tươi cười cởi mở thoải mái, dựa vào Tưởng Thiên Lỗi đang ngồi bên cạnh, ngẫu nhiên giơ ly rượu trái cây, lúc nhìn về phía người bên cạnh, đôi mắt lóe lên ánh sáng quyến rũ, khí chất mạnh mẽ trên thương trường như tản ra, nhớ tới bốn bình khang đế 1945 kia, cô không nhịn được có dự cảm là anh rất tốn sức mới có được...
Trang Hạo Nhiên đang nói chuyện này kia với Tô Linh, rồi lại cảm giác có một ánh mắt dịu dàng chăm chú nhìn anh, anh không khỏi ngẩng đầu, nhìn qua bàn bên cạnh...
Đường Khả Hinh đã quay lại, ngồi bên cạnh lão sư cười cười nói chuyện với Laurence.

Trang Hạo Nhiên nhìn cô một cái thật sâu, mới lại tiếp tục nói chuyện với những người trong buổi tiệc.
"Các vị! !" Lúc này Tiêu Đồng với khuôn mặt nhiệt tình tươi cười, đứng ở trước Microphone, nhìn về phía mọi người cười nói; "Theo bốn bình khang đế 1945 kia, có giá trị năm tỷ, sau khi thấy tình cảm thầy trò nồng đậm, bây giờ chúng tôi bắt đầu mở đấu giá từ thiện nho nhỏ này, hôm nay vật phẩm quyên tặng có tổng cộng năm món! Mà những món đấu giá và tiền bạc, đem toàn bộ quyên tặng tất cả cho viện Phúc Lợi! ! Thời gian ngắn ngủi! Đấu giá bắt đầu! Món thứ nhất chính là một đôi ngọc sư tử do thủ tướng hiến tặng! !
Hai vị tiểu thư tiếp tân mỉm cười mà bưng ra khay đựng một đôi ngọc sư tử, nhìn về phía mọi người!
Sứ thần nước Pháp ra giá một trăm vạn! !
Thủ tướng nhàn nhạt mỉm cười.
Tô Thụy Kỳ và Tô Linh chia ra ủng hộ ông nội, ra hai trăm vạn, Trang Hạo Nhiên ra tám trăm vạn, Tưởng Thiên Lỗi ra một nghìn vạn, mọi người tự nhiên biết rõ, ngọc sư tử của Thủ tướng người bình thường không có được, quả nhiên cuối cùng Hàn Trí Trung lấy tám nghìn vạn lấy đuợc đôi ngọc sư tử! !
Một hồi tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.
P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả thì hãy liên hệ gmail : [email protected]
Tiêu Đồng lại tiếp tục đem vật phẩm đấu giá từng món một đưa ra, sau đó từng búa đập từ từng vị khách quý mua, cuối cùng cũng đã tới vật phẩm cuối cùng của tối nay, cô lại ngừng lại một chút, chẳng qua là vẻ mặt mỉm cười mà nhìn về phía mọi người, khiến mọi người cảm thấy có chỗ hấp dẫn!
Mọi người có chút nghi hoặc tò mò nhìn về phía cô, cũng không nhịn được mà suy nghĩ tới, rút cuộc vật phẩm này là cái gì nhỉ?
Đường Khả Hinh cũng ngồi ở bên cạnh lão sư, vẻ mặt có chút dịu dàng mỉm cười nhìn về phía Tiêu Đồng, vô cùng tò mò.
Tiêu Đồng lần nữa nhìn mọi người, lại mỉm cười nói : "Tối nay tổng cộng tính toán buổi từ thiện đến nay là tám trăm triệu! Nhưng là! ! Một vật phẩm cuối cùng này, tổng giám đốc Trang của tập đoàn Hoàn Cầu của chúng ta đã nói, hàng năm buổi đấu giá từ thiện, dù sao vẫn là bán ra vật phẩm để đổi lấy tiền! ! Đêm nay chúng ta lấy một suy nghĩ mới! Không cần tân khách mới hiến ra vật phẩm trân quý của bản thân, lại có thể xoay sở được đến từ thiện!"
Mọi người càng xôn xao tò mò nhìn về phía Tiêu Đồng, cười nghĩ, rốt cuộc là chuyện mới lạ gì nha.
Tiêu Đồng tươi cười mà nhìn về phía mọi người, nói : " Tổng giám đốc Trang của chúng ta với tư cách là một khách quý, không dám đoạt bức tranh sắc màu bách hoa của tổng giám đốc Tưởng vừa rồi, hơn nữa ngài ấy bình thường đối với đồ cổ, cũng không có hứng thú, vì vậy đêm nay tại đây, vào thời khắc lãnh mạn tình cảm này, đưa ra một trò chơi thú vị, ngài ấy sẽ xuất ra một tỷ, mua một nụ hôn của nam nữ độc thân trong đây! Tức là nói, tất cả khách quý nam nữ độc thân sẽ bị ngọn đèn chiếu xuống, rồi tại yến tiệc này, hôn đủ một phút! !"
Lời này vừa nói ra, toàn bộ nam nữ độc thân ở đây đều xôn xao đứng lên, các cô gái càng đỏ bừng cả khuôn mặt, lộ ra chút ngượng ngùng, rồi lại lại cảm thấy mới lạ thú vị.

Đường Khả Hinh ngồi ở buổi tiệc, trái tim đập nhanh hơn.
"Súc sinh!" Trang Tĩnh Vũ lập tức quay đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên không nhịn được cười rộ lên, nói : "Ở trước mặt thủ tướng, lại dám chơi loại trò chơi thấp kém này!"
"ayz... Vui đùa một chút thôi!" Trang Hạo Nhiên oan uổng mà cười rộ lên.
"Nó nhiều tiền mà!" Trang Ngải Lâm không nhịn được cười nói.
"Aizz! ! Vì làm việc thiện, không câu nệ tiểu tiết(*chú ý chuyện vặt vãnh này)..." Ngược lại tối nay thủ tướng rất cao hứng, cùng người trẻ tuổi ngồi chung một chỗ tươi cười sáng lạn, người cũng vui vẻ hơn.
"Đương nhiên! Tổng giám đốc Trang của chúng tôi chưa bao giờ miễn cưỡng ai cả, huống chi, đây chỉ là một trò chơi nho nhỏ!" Tiêu Đồng đứng ở trước Microphone, mỉm cười nói : "Nếu như các vị có xấu hổ, có thể hôn môi, cái trán, dùng lễ phép bày tỏ! Nhưng từ thiện sẽ giảm một nửa, năm nghìn vạn! !"
Mọi người lại cười rộ lên.
Tiêu Đồng đứng ở một bên, nhìn về phía nam nữ độc thân ở đây, lập tức vui vẻ mà cười nói : "Có ai muốn rời khỏi trò chơi từ thiện này hay không?"
"... ..." Trên yến hội tất cả nam nữ độc thân ngồi ở một bên, trầm mặc mỉm cười.
"Nếu như không có! Như vậy chúng ta cùng nhìn kỳ tích, thời khắc khẩn trương, sắp bắt đầu!" Tiêu Đồng nói xong, trong nháy mắt giơ lên tay kêu to; "Tắt đèn! !"
Cả đại sảnh yến tiệc lập tức tối xuống, chỉ có ngọn đèn hoa nhỏ lốm đa lốm đốm chiếu trên đỉnh, vô cùng lãng mạn! !
"Mời nhân viên bật đèn sáng lên bắt đầu đi theo âm nhạc, sáng lên để chọn ra vị khách quý đầu tiên của trò chơi tối nay! !" Tiêu Đồng nói xong, lập tức lui về sau hai bước, nhẹ búng ngón tay! !
Một trận tiếng trống, như là thời khắc khẩn trương của yến tiệc, trong nháy mắt vang lên, đông đông đông tùng tùng mà vang lên, cái trụ đèn sáng màu trắng kia, ở mỗi vị trí khách quý ngồi trước bàn đặt hoa hồng, càng không ngừng xoay quanh, không ngừng xoay! !
Tiếng trống tiếp tục từ nhanh đến chậm, càng không ngừng vang lên! !
Ngọn đèn tiếp tục khẩn trương mà lóe ra, rất lâu rất lâu rất lâu! !
Trong yến tiệc nam nữ độc thân mỗi người nghe được một tiếng trống, mà trở nên thật khẩn trương, thậm chí có chút nặng nề thở, tay đặt trên ngực, Đường Khả Hinh càng là trầm mặc hơn, hơi cúi đầu, đôi mắt nặng nề chớp nháy, cũng có chút không hiểu sao lại cảm thấy khẩn trương...
"Đông đông đông tùng tùng —————" tiếng trống càng ngày càng vang, càng ngày càng vang!
"Ngừng! !" Tiêu Đồng đột nhiên kích động ngẩng đầu kêu to ngừng nhạc! !
Tiếng trống mặc dù ngừng, ánh đèn mạnh mẽ xoay cư nhiên chiếu trên người Trang Hạo Nhiên! !

Đa số khách mời là cô gái trong nháy mắt xôn xao, xấu hổ đỏ mặt mà nhìn về phía Trang Hạo Nhiên! !
Đường Khả Hinh cũng vẻ mặt khiếp sợ khẩn trương mà xoay người, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên! !
Trang Hạo Nhiên nhất thời giật mình mà ngồi ở một bên, vốn là nhìn thoáng qua ánh sáng chiếu trên người mình, lại có chút ngượng ngùng mà cười rộ lên nhìn về phía mọi người...
"Oa a! !" Tô Linh nhất thời kích động vui vẻ mà giơ tay lên, vỗ tay cười rộ lên.
"A! !" Đám người Tô Lạc Hoành cũng cùng nhau đứng lên, tất cả khách quý trong đại sảnh cũng kịch liệt vỗ tay cho Trang Hạo Nhiên, kêu to : "Lão đại! ! Rất đẹp trai! !"
Rất nhiều cô gái chưa lập gia đình mỗi người cũng bắt đầu vô cùng khẩn trương lên, trên thế giới cô gái nào cũng khát vọng có một người đàn ông như vậy mập mờ với mình.....
Sắc mặt của Đường Khả Hinh đã trắng bệch, vừa rồi bản thân còn đứng ở trước Micro nói, bản thân không cần trời cao khen thưởng, giờ khắc này, bản thân sao dám yêu cầu xa vời ánh sáng ngọn đèn này chiếu xuống trên người của mình? Đôi mắt của cô đỏ bừng, hai tay níu chặt váy dài, không khỏi nghẹn ngào mà nghĩ : Chẳng lẽ muốn cô trơ mắt Trang Hạo Nhiên hôn môi với người khác sao? ! !
Trang Hạo Nhiên vẫn như cũ ngồi ở một bên, có chút xấu hổ mà nhìn mọi người khẽ nhếch miệng cười vui vẻ, không khỏi liếc về phía Đường Khả Hinh đanh mất mác ở bên kia...
"Chúc mừng tổng giám đốc Trang, là vị khách đầu tiên của trò chơi chúng tôi! ! Hiện tại chúng ta tìm người kế tiếp! Bắt đầu lại để cho ngọn đèn xoay tìm tìm khách quý tiếp theo! Không biết vị khách nữ nào may mắn như thế đây?" Tiêu Đồng cố ý nói lời hấp dẫn, sau đó mới búng ngón tay, toàn trường lại rơi vào bóng tối, ngọn đèn bắt đầu nhanh chóng lập loè! !
Một hồi tiếng trống tiếp tục truyền đến! !
Ngọn đèn cũng bắt đầu khẩn trương mà xoay chuyển, rất nhiều con gái ở đây muốn ngừng thở, hai tay trong bóng tối mà chắp lại, nặng nề thở, cùng chờ đợi, cầu nguyện! !
Đường Khả Hinh cũng ngồi ở đó, gấp đến sắc mặt trắng bệch, hai mắt kịch động đỏ bừng, hai tay nặng nề mà níu lấy váy dài, chỉ cần ngọn đèn quét ở trên người của mình, lòng của cô liền phanh mà nhảy một cái, trong chốc lát ngọn đèn lại xoay đi, cô lại giống như ngã vào vực sâu vạn trượng, giày vò đến cô sốt ruột mà cắn môi muốn nát rồi...
"Ngừng! !" Tiêu Đồng nói xong, lập tức lại để cho tiếng trống và ngọn đèn dừng lại! !
Rất nhiều khách nữ nhất thời khẩn trương mà đều xem hướng bản thân có ngọn đèn hay không, Đường Khả Hinh cũng hơi cúi đầu xuống, nhìn chiếc váy dài trong bóng đêm của bản thân, đầu của cô oanh một tiếng, trái tim như bị xé rách làm hai! !
Rất nhiều người đau khổ mà tìm được ngọn đèn ở đó...
Trang Hạo Nhiên nhìn người đang được ánh đèn chiếu sáng, giống như cười mà không phải cười, biểu lộ cổ quái, xa xa mà nhìn Tưởng Thiên Lỗi ở bàn ăn đối diện, tối nay mang theo khí chất mạnh mẽ, mà lại đẹp trai như vậy! !
Tưởng Thiên Lỗi cũng ngừng thở mà cúi đầu xuống, nhìn về phía ánh sáng trên người mình, cơ thể rõ ràng bị chấn động!"
**********


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận