Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 919: Không còn đường thoát
Editor: Thùy Trang Nguyễn
Phòng kiểm kê thuốc truyền đến một trận hít thở dày đặc.
Cả người nữ y tá run rẩy run rẩy ngồi bên cửa sổ, sắc mặt tái nhợt, trên trán chảy ra đầy mồ hôi nhìn về phía mấy người trước mặt, hai tròng mắt run rẩy hiên ra sự kinh hoàng cùng hoang mang.
Lãnh Mặc Hàn kiềm chế cơn tức giận đang mãnh liệt dâng trào trong người, hai tròng mắt mãnh liệt sáng lên, sắc mặt cương nghị như thần chết muốn bùng phát, nắm chặt hai tay, từng bước đến trước mặt cô ta.
Nữ y tá nặng nề thở gấp, thân thể dán chặt vào giá đựng thuốc, hai tay run run rẩy chống lên giá thuốc, sợ đến mồ hôi lạnh tuôn ra mãnh liệt...
Lãnh Mặc Hàn chậm rãi xuất hiện trước mặt cô ta, nhưng chỉ cúi đầu xuống, hai tay buông lỏng, mới chậm rãi nâng tay, nắm lấy vai nữ y tá, mấy ngón tay trong nháy mắt bấu chặt, dường như lưỡi liềm của thần chết chém xuống...
Giống như bị rắn cắn.
Thân thể nữ y tá trong nháy mắt chấn động, vừa rồi Lãnh Mặc Hàn cầm cái bật lửa thiêu đốt một khối thịt của cô, hai tròng mắt anh vẫn bình tĩnh và lộ vẻ tàn nhẫn, đến bây giờ vẫn khiến cô lạnh lẽo, sợ hãi!
"Cô ta là ai?" Lãnh Mặc Hàn cúi xuống trầm giọng hỏi.
Nữ y tá hơi ngẩng đầu, nhìn về phía anh.

Lãnh Mặc Hàn tiếp tục cúi xuống, hai tay mạnh mẽ nắm lấy bả vai của cô, lại vô cùng ẩn nhẫn và kiềm chế trầm giọng hỏi: "Cô ta là ai?"
Hai tròng mắt nữ y tá run rẩy kịch liệt, hơi nâng khuôn mặt, mồ hôi lạnh trượt xuống mắt liễm, mới giật mình kinh hoàng hỏi: "Cái... Cái... Cái gì?"
Lãnh Mặc Hàn cố gắng kiềm chế cơn giận giữ đang cuộn trào mãnh liệt trong người, trong nháy mắt nâng khuôn mặt cứng ngắc của cô ta lên, hai tròng mắt lóe ra tia sát khí tới gần nhìn khuôn mặt co quắp của cô, lạnh lùng hỏi: "Một giờ trước, người phụ nữ đã bắt đi thuộc hạ của tôi, là ai?"
Ánh mắt nữ y tá lóe lên tia sáng, nhưng vẫn như cũ còn giả bộ một chút nghi ngờ nói: "Tôi... Tôi... Tổ chức chúng tôi có nhiều người ở đây như vậy, làm sao tôi biết là ai?"
Lãnh Mặc Hàn kiềm chế tâm trạng, chậm rãi cầm di động lên, hiên lên khoảng một giờ trước khi lắp đặt các thiết bị trên xe, phân tích ảnh chụp người phụ nữ đánh nhau cùng Uyển Thanh, hai tròng mắt lại lóe lên tia tức giận, một lần nữa nhìn về phía cô, chậm rãi nói: "Vậy người phụ nữ này là ai?"
Hai tròng mắt nữ y tá nhất thời run rẩy, nhìn thấy trong điện thoại di động sáng lên hình ảnh một người phụ nữ mặc một chiếc quần đùi màu trắng bó sát, bên ngoài khoác áo khoác nhẹ màu xám, cả người cô liền chấn động, ngẩng đầu lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, quả nhiên giống như mình suy nghĩ nói: "Cô... Cô... Cô ta tên là Lâm Đình, là thủ hạ đắc lực nhất của chủ nhân chúng tôi, qua nhiều năm như vậy, đến bây giờ vẫn không hề xuất hiện, đây là …Lần đầu tiên cô ta xuất hiện thi hành nhiệm vụ!"
Lãnh Mặc Hàn híp mắt nhìn về phía cô.
Nữ y tá lập tức kinh hoàng nhìn anh nói: "Là thật! ! Tôi xác định trăm phần trăm! Đây là sự thật ! !"
"Cô có biết chỗ ở hiện tại của cô ta không?" Lãnh Mặc Hàn lại lạnh lùng hỏi.
"Tôi không biết... Tôi chỉ phụ trách các tình huống ở bệnh viện, còn các chuyện còn lại, tôi thực sự không biết, thế nhưng tôi nghĩ, nếu như cô ta tới, nhất định sẽ gặp tiểu thư!" Cô vội vã nói.
"Tiểu thư?" Lãnh Mặc Hàn lại mở một tấm ảnh khác chụp Như Mạt hỏi; "Là người này phải không?"

Sắc mặt nữ y tá lại tái nhợt, kinh hoàng nuốt khan nơi cổ họng, chỉ lắc đầu thở dốc run rẩy nói; "Tôi không biết... Chúng tôi chỉ nhận lệnh hành động, không ai biết tiểu thư là ai. Cho đến bây giờ tiểu thư cũng chưa xuất hiện trước mắt chúng tôi."
Lãnh Mặc Hàn nhíu chặt mi tâm nhìn về phía cô.
"Tất cả lời tôi nói đều là thật, tôi thề! ! Tôi thề độc! !" Nữ y tá sợ hãi run rẩy ngấn lệ, vội vàng nói, bởi vì trên đùi vẫn còn lưu lại sự đau đớn đến tê tâm liệt phế.
Lãnh Mặc Hàn chậm rãi để điện thoại di động xuống, nhớ tới vừa rồi Uyển Thanh cùng người phụ nữ kia giao đấu, nhìn cô ấy cuối cùng bị vặn gãy tay chân, thậm chí hai vai còn bị trói chặt bắt đi về phía trước, hai tròng mắt anh run rẩy ngấn lệ, phẫn nộ đau lòng kêu nhỏ: "Uyển Thanh... ..."
***
Phòng bệnh! !
Tô Lạc Hoành nhanh chóng hoạt động ngón tay, di động trên bàn phím máy tính, qua số điện thoại của Uyển Thanh, sau đó phân giải tín hiệu điện thoại của cô, muốn tra ra vị trí của cô, nhưng đối phương đã sớm chuẩn bị, tín hiệu di động bị cắt đứt, hẳn là bị đối phương chặn lại, anh a một tiếng, hai tay đạp mạnh lên màn hình máy tính, la to: "Con mẹ nó! ! !"
Lâm Sở Nhai cùng Tào Anh Kiệt nhanh chóng đi ra ngoài, thừa dịp Trang Hạo Nhiên đi tìm thủ tướng, bọn họ trước hết đến đồn cảnh sát một chút! !
Mỹ Linh ngồi bên cạnh, cũng nhanh chóng di động ngón tay, không ngừng gõ gõ trên bàn phím một hàng chữ, rốt cuộc thông qua phương pháp phá giải mật mã mà Tô Lạc Hoành dạy mình, nhanh chóng xâm nhập vào hệ thống giao thông đường bộ, cô thở dốc, cảm tạ trời đất, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi nói: "Rốt cuộc vào được rồi! !"
Tô Lạc Hoành nghe được câu này, nhanh chóng xoay người đến trước mặt Mỹ Linh, khẩn trương cùng cô nhìn vào hệ thống giao thông của cảnh sát đang chớp nháy dòng chữ PASS, anh cũng thở gấp gáp, lập tức mở máy tính của mình ra, lại nghe tiếng mở của rầm một phát, anh sửng sốt ngẩng đầu! !

Tưởng Văn Phong đã nhanh chóng bê hai cái rương bằng kim loại đi vào phòng bệnh! !
Mỹ Linh cùng Tô Lạc Hoành đồng thời nghi ngờ nhìn về phía hắn.
"Anh tôi bảo tôi tới !" Tưởng Văn Phong mặc áo sơ mi cộc tay màu xanh lam, quần thường màu trắng, trên cổ tay đeo một chiếc đồng hồ thương hiệu hoàng gia Anh, vẫn là mái tóc ngắn cá tính, gương mặt đẹp trai lạnh lung. hai tay đặt lên hai bên mép rương, “rẹt” một tiếng nắp rương mở ra, bên trông hiện lên rất nhiều máy tính, anh lại tiếp tục mở chiếc rương thứ hai, thành thục lấy ra những thanh kim loại, để cùng một bộ máy vi tính, chống lên mặt đất, tám màn hình máy vi tính đồng thời khởi động.
Mỹ Linh cùng Tô Lạc Hoành trợn mắt há mồm nhìn một màn này.
Tưởng Văn Phong lại nhanh chóng mở một chiếc máy tính khác, khởi động xong, không nói hai lời liền lấy một chiếc dây cáp kết nối cùng máy tính của Mỹ Linh, ngón tay nhanh chóng hoạt động, tất cả máy tính trước mặt hiện lên hình ảnh cửa sổ tòa nhà bị theo dõi.
Tô Lạc Hoành nhìn thấy hình ảnh này, nặng nề thở gấp.
P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả thì hãy liên hệ gmail : [email protected]
Tưởng Văn Phong lại kéo ghế ngồi phía trước máy tính chủ, không nhừng kích chuột, rốt cuộc đem hình ảnh lúc Uyển Thanh cùng Lâm Đình giao đấu, rồi nâng ngón tay chỉ lên bản đồ thành phố được mô phỏng, hướng về phía Tô Lạc Hoành phân tích nói: "Vừa rồi, tôi lợi dụng bản đồ thành phố cùng với phần mềm thế giới lộng lẫy của anh bắt chước hình ảnh Uyển Thanh sau khi bị bắt, anh lại đây xem một chút! !"
Đồ án lập tức hiện lên hình ảnh ven hồ Dương Liễu, trong nháy mắt thu gọn thành một hình ảnh nhỏ, xuất hiện bản vẽ mặt bằng vùng lân cận! Phát hiện ra đã bị Tưởng Văn Phong xử lý thành một đường nét nhỏ màu đỏ hồng, sau khi rời đi theo ven hồ, lại vòng qua vườn cây, sau đó đi đường một chiều, đi qua một cột đèn giao thông, lại rẽ trái! !
Tô Lạc Hoành nhăn mặt nhìn đường nét đỏ hồng này, nghi ngờ hỏi; "Tại sao phải rẽ trái?"
Tưởng Văn Phong nhàn nhạt nói; "Bởi vì tình hình giao thông bên phải cùng phía trước lúc đó đang ở kẹt xe! Hơn nữa đến bây giờ còn chưa lưu thông bình thường được! !"
Tô Lạc Hoành gật đầu.
Tưởng Văn Phong lại kéo đồ án, bản vẽ lại chuyển đến một hình ảnh khác, nhìn thấy chính là đường đi đến quảng trường thế kỉ, một đường là đi tới trung tâm giám sát hệ thống chính phủ! ! Anh trực tiếp đứng lên, đi tới trước hình ảnh trên máy tính, chỉ thẳng vào tòa nhà chính phủ nói; "Rất có khả năng cô ấy đến nơi này! !"

"Vì sao?" Tô Lạc Hoành nhìn về phía Tưởng Văn Phong, nhanh chóng hỏi.
Tưởng Văn Phong xoay người, một lần nữa ngồi trước máy vi tính, ngón tay nhanh chóng hoạt động, lợi dụng trực giác của mình bắt chước kiến trúc sư, lại mở ra hình ảnh đoạn đường đến quảng trường hế kỉ, nhanh chóng nói: "Nếu đi qua đoạn đường đến quảng trường thế kỷ! Một là đến bể bơi! ! Hai là đến nhà hát! ! Thế nhưng tôi cảm thấy hai nơi này đều không có khả năng! ! Bơi vì bể bơi này là bể bơi trong suốt toàn bộ. Trừ toilet, các nơi khác đều được giám sát chặt chẽ! Nhà hát hiện tại đang sửa chữa, cửa lớn cũng không thể đóng kín! Nếu như người này tâm địa ác độc như vậy, không có khả năng đi đến một địa điểm mà cửa lớn lúc nào cũng mở ra như vậy! Cho nên tôi đoán, có thể cô ta câu kết với người trong chính phủ, đi qua những góc chết( những nơi bí mật ko ai biết hoặc ít người qua lại), sau đó trốn vào tròn tòa nhà chính phủ."
"Làm thế nào mới có thể biết được hiện tại cô ta có ở bên trong tòa nhà chính phủ hay không?" Mỹ Linh nhìn về phía anh, nhanh chóng hỏi.
"Cái này phải nhờ đến phó tổng Tô ! ! Bởi vì dù sao phần mềm thế giới lộng lẫy tôi cũng chỉ biết dùng sơ sơ!" Tưởng Văn Phong quay đầu nhìn về phía Tô Lạc Hoành! !
Tô Lạc Hoành lập tức di chuyển mình ngồi trước máy vi tính, ngón tay nhanh chóng hoạt động, khởi động phần mềm, bắt đầu tập trung vào vị trí từ mười mét xung quanh tòa nhà chính phủ, nhập vào chính xác số liệu vóc người cùng dung mạo của Lâm Đình, nhanh chóng tiến hành tìm kiếm, số liệu chuyển động nhanh chóng như ánh sáng, tìm kiếm khắp nơi, không ngừng chọn lọc! !
Ba người đồng thời khẩn trương nhìn số liệu trong máy vi tính , mỗi người đều cắn chặt răng!
Rốt cuộc, năm phút đồng hồ qua đi, số liệu hoàn tất việc tìm kiếm, quả nhiên có một người phụ nữ, mặc quần đùi trắng, bên ngoài khoác chiếc áo khoác màu xám, tóc buộc cao đuôi ngựa, đeo kính râm, đi qua một con đường nhỏ hẹp hướng vào bên trong tòa nhà.”
"Chính là cô ta! ! !" Mỹ Linh nhìn thấy người phụ nữ này, trong nháy mắt nghiến răng nghiến lợi kêu to lên! !
Tưởng Văn Phong nhìn địa điểm này, lập tức gọi: "Tô Lạc Hoành, lập tức bắt chước tầng trệt tòa nhà! Thông báo với mỗi nhân viên làm việc trong tầng trệt, như vậy rốt cuộc chúng ta sẽ biết cô ta thông đồng với người nào.! !"
Tô Lạc Hoành lập tức ngồi trước máy vi tính, ngón tay nhanh chóng di chuyển, bắt đầu lại điều chỉnh phần mềm, chuẩn bị bắt chước hình ảnh! !
Tưởng Văn Phong lập tức đứng lên, đi tới trước mặt một máy vi tính khác, đem toàn bộ ống kính chuyển đến các tuyến đường xung quanh tòa nhà chính phủ, nhanh chóng nói: "Mau! ! Phái người lập tức xuất phát! ! Chúng tôi ở hậu phương theo dõi địa điểm, làm cho cô ta không đường có thể trốn! !"
Mỹ Linh trong nháy mắt cầm di động, thông báo cho Lãnh Mặc Hàn! !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận