” Đi thôi!”
Lâm Quân Dao kinh ngạc, vội vàng kéo tay hắn lại:” Chú, chú đưa cháu về đi!”
Đừng đi với người phụ nữ ấy, được không?
Khuôn mặt cô bi thương, nhưng hắn vẫn dứt khoát buông tay cô ra:” về trường đi, khi nào có thời gian, tôi sẽ nhóc đi tham quan thành phố này!”
Nụ cười trên môi Lâm Quân Dao méo xệch:” Thật chú?”
Trương Đình thấy cô như con mèo nhỏ không ngừng đòi kẹo, liền xoa đầu cô, khẳng định:” Thật!”
Lâm Quân Dao mỉm cười, nhưng trong lòng cô không hề vui vè.
Cô gái kia thấy vậy, liền luồn tay mình khoác vào cánh tay to lớn cùa Trương Đình, sau đó lại cùng anh đi mất.
Lâm Quân Dao nhìn bọn họ rời đi, trong lòng không ngừng đau đớn, Trương Đình, chì cần người phụ nữ đó xuất hiện, hắn liền không bao giờ đề ý đến cô nữa.
Chi cần người phụ nữ ấy vừa xuất hiện, cô liền không còn xuất hiện trong mắt hắn nữa!
Trái tim nhữ tan vỡ thành từng mành.
Lời hứa của hắn, sao mờ hờ hững mà đơn giàn như thế.
Trương Đình, hắn có biết, mỗi lần hắn hứa với cô điều gì, cô đều ghi nhớ sâu sắc trong lòng hay không?
Bao năm qua, cô thề hiện tình càm cùa mình còn không rõ sao?
” Quân Dao, đề tôi đưa cô về nha!”
Lâm Quân Dao nhìn hẳn, cười gượng:
” Không cần đâu!”
Sau đó, cô tự mình rời khỏi quán bar, bên ngoài bầu trời tối đen, ban đêm có những cơn gió lạnh buốt.
Trong lòng nặng nề, bước chân bước
từng bước, đều cảm thấy khó khăn vô cùng.
Cô bụm mặt mình, lần đầu tiên trong đời, cảm thấy vô cùng bất lực.
Trong lòng như có một tàng đá không ngừng đè nặng, Lâm Quân Dao không thờ nổi, cô có cảm giác như, bản thân lúc này có thể ngã khuỵu ngay lập tức.
Gió đêm khẽ thổi qua mặt, giống tăng thêm sự muộn phiền trong lòng cô.
Cô bấm điện thoại, gọi cho một người bạn thân:
A lô.
.
/
Lâm Quân Dao ngừa mặt nhìn trời, hờ hững nói một câu:
” Mình thất tình rồi!”
Bên trong công viên, khi người bạn kia cùa cô xách túi đồ ăn lớn cùng bia đến, Lâm Quân Dao đang ngồi thẫn thờ mất hồn trên xích đu.
Trông cô vô cùng tang thương, khiến người ta vô cùng đau lòng.
Nhìn thấy cô, Lâm Quân Dao khẽ nờ một nụ cười, nhưng nụ cười kia xấu đến mức cực kỳ khó coi.
” Lường Lan, đến rồi à?”
Lương Lan nhìn cô bạn mình vì yêu mà trờ thành bộ dạng, không thể kiềm chế được mà đánh vài phát lên người cô:” Con nhóc này, cũng chì là thất tình một lần thôi mà, bà đây thất còn nhiều hơn cậu đấy, không phài vẫn sống nhe răng ra đây sao?”
Lâm Quân Dao lấy một lon bia, tự mờ ra uống, khinh bỉ nhìn cô bạn đang không ngừng khoe khoang:” Là ai mỗi lần thất tình đều say khướt đòi đến nhà những tên
đó đòi công đạo hà?”
Lương Lan chột dạ nuốt khan, sau đó lại xì một tiếng:” Nhưng đó là chuyện tư lâu rồi, không phài giờ vẫn tốt sao?”
Lâm Quân Dao hừ một cái:” Chứ không phài là trong lòng vẫn còn hắn nên mới không yêu nổi ai khác sao?”
Lương Lan không nói gì.
Lâm Quân Dao cười khinh bì:” Thật không có tiền đồ!”
Tiếng mờ hộp bia lại vang lên, Lương Kỳ bật cười:” Đừng vội chê mình, đợi lát nữa xem cậu có giữ nổi cái tiền đồ cùa mình không?”
” Tại sao không chú? Chúng ta khác nhau…”
Lường Lan lắc đầu:” Khác nhau gì chứ, không phải cũng là yêu một tên đàn ông thôi sao?”
Cũng chì là yêu một tên đàn ông thôi sao?
Lâm Quân Dao ngừa cổ uống một ngụm bia lớn, mùi bia cay nồng chảy qua cổ, dường như làm tê liệt mọi giác quan của
CÔ.
” ít nhất, các người còn từng thật tâm yêu đối phường!”
Lâm Quân Dao cười đắng, trong tình yêu cùa cô, Trương Đình thì không, hắn chưa bao giờ yêu cô, chẳng qua, trong mắt hắn, cô chi có cái danh là con gái cùa ân nhân mà thôi.
Dù cô làm gì đi chăng nữa, hắn cũng không bao giờ nhìn cô một lần.
Chi cần có người phụ nữ hợp ý xuất hiện, hắn liền bò mặc cô lại phía sau.
LÚC nào cũng thế, lúc nào hẳn cũng bò cô lại để đi cùng người phụ nữ đó! Tại sao chú?
Cô đã rất cố gắng rồi, tại sao hắn không chịu nhìn cô lấy một lần chú? Cô đã yêu hắn 10 năm rồi, lần nào cô cũng thề hiện rõ ràng như thế, hắn tại sao không chịu hiểu cơ chứ?
Lương Lan thấy hốc mắt Lâm Quân Dao đò bừng, ực nước, cô biết cô bạn này nhất định là gặp phải đà kích lớn rồi, nếu không thì tình càm suốt 10 năm này, cũng không thể nào dễ dàng tan vỡ như thế?
” Hắn trực tiếp từ chối cậu sao?”
Lâm Quân Dao lắc đầu.
” Vậy thì tại sao cậu lại ngồi khóc ờ đây chú?”
” Con nhóc này, cậu phải tiếp tục cố gắng, một khi hắn còn chưa nói gì, chính là hắn còn đang do dự!”
” Cậu tự nghĩ mà xem, giữa hai người là vấn đề tuổi tác, còn mối quan hệ với bố mẹ cậu, hắn do dự cũng là chuyện bình thường!”
Lâm Quân Dao lại lắc đầu, nước mặt cô trào ra, lăn dài trên hai má:” Nếu chỉ có thế, cậu nghĩ mình có từ bò không?”
Lương Lan đã gấp đến mức kích động, cô nhìn bạn mình, cực kỳ lo lắng:” vậy thì sao chú?”
” Trương Đình đã có bạn gái rồi!”
Lương Lan sững sờ.
” Chính miệng bọn họ thừa nhận?”
Lâm Quân Dao lắc đầu.
Lương Lan nhảy cẫng lên tức giận:” Vậy tại sao cậu lại cho rằng hắn có bạn gái rồi
chứ?”
” Bao nhiêu năm qua, bên cạnh hắn vẫn không hề có phụ nữ, bây giờ cô ta mới xuất hiện, hổn nữa…hơn nữa…”
Lường Lan lại vô cùng gấp gáp, cô nhìn cô bạn ngốc nghếch cùa mình, không khòi dồn:” Hdn nữa cái gì chú? Mẹ nó, con nhóc này, cậu có nói nhanh lên không hà?”
Lâm Quân dao đau khổ thốt ra:” Bọn họ còn ngủ với nhau rồi”
Lương Lan nghiến răng, chừi thầm một
câu:” Vậy là cậu đã cho cô ta là bạn gái hắn rồi?”
“ Nhưng nếu không phải là bạn gái, hai người bọn họ có làm chuyện đó không chú?”
Lường Lý giờ mới hoàn toàn hiểu ra cành ngộ cùa bạn mình, mặt cô tức giận đến mức gân xanh nổi đầy mặt:” Mẹ nó, hẳn là đàn ông, hơn nữa còn là một người đàn ông cô cùng bình thường đã trên 30 tuổi, hắn cũng có nhu cầu sinh lý cần giải quyết mà…”
El Nhưng mà bọn họ rất thân mật…”
Lương Lan thật sự muốn tát cho Lâm Quân Dao một phát:” Đồ ngốc nghếch này, hắn không có bạn gái, tất nhiên có thề đi tìm thú vui bên ngoài, nhưng nếu hắn có bạn gái rồi, thì những nhu cầu cùa hắn sẽ do người bạn gái đó giải quyết!”
Lâm Quân Dao thật sự sững sờ, những điều này, cô chưa từng biết, cô chưa từng biết, một người đàn ông độc thân, cũng sẽ đi tìm nơi để giải quyết vấn đề đó.
Trong đầu cô chỉ luôn nghĩ, chuyện đó chỉ có thề xảy ra ờ những cặp đôi yêu nhau mà thôi!
Lâm Quân Dao lại run rẩy hòi:” Vậy là….
trước đó Trương Đình cũng có thể…”
Lương Lan thờ dài gật đầu:” Chẳng qua cậu không biết mà thôi, nhưng không có nghĩa hai người làm chuyện đó thì chắc chắn sẽ trờ thành người yêu, nếu không trên đời này sao có thể sinh ra đám người chuyên đi phục vụ khách chứ.
.
?”
Lâm Quân Dao bị sốc, cô là hoàn toàn sửng sốt, cô trước này mọi sự chú ý đều dồn vào anh, cô sẽ tìm hiểu thói quen ăn
uống cùa anh, quần áo, màu sắc mà anh thích….
nhưng chưa từng tìm hiểu đến những như cầu tế nhị đó.
Lương Lan thờ dài nhìn trời, sau đó vỗ vai cô bạn cùa mình:” Lâm Quân Dao, cậu vẫn còn cơ hội, trực tiếp thổ lộ với hắn đi, nhất định phài thành công đấy!”
Lâm Quân Dao ném lon bia kia đi, siết chặt tay, gật đầu.
Mấy ngày sau, khi cô đã sắp xếp hết được lịch học ờ trường, Trần Duy hỏi cô đã tìm được chỗ làm thêm chưa, cô liền nghĩ ngay đến quán bar cùa anh.
” Không cần đâu, mình có rồi!”
Trần Duy nằm bò ra giường, lăn qua lăn lại có vè chán nàn:” Hừ, sao mà chán thế?”
Lâm Quân Dao không nói gì, lần này cô nhất định phài nắm chặt cô hội mới được.
Lịch học cùa cô đều sắp vào buổi chiều, vì vậy, tất cả các buổi sáng, cô đều sẽ được nghi.
Lâm Quân Dao chọn buổi sáng, cũng là vì cho rằng, buổi sáng khách khứa sẽ ít một chút, cũng tránh được một số thị phi không cần thiết.
Hơn nữa, chi cần cô thành công đến được với Trương Đình, cô sẽ không làm nữa.
Buổi sáng, sau khi chình trang xong, cô liền rời kí túc xá.
” Dao, đứng lại đã!”
Cô vừa rời khòi trường, thì phía sau đã có tiếng ô tô đậu lại:” Dao, đứng lại đã, là tôi, Tống Đình Thư đây!”
Lâm Quân Dao đẩy ta hắn ra, vì chuyện lần trước, trong lòng cô vẫn chưa thôi sự ghét bò đối với anh, không ngờ hôm nay, lại chạm mặt nhau ờ đây.
” Em học trường này sao?”
Tống Đình Thư chi sang con đường đối diện:” Thật trùng hợp, trường anh ờ bên con đường đối diện, sau này chúng ta học gần nhau, có thể tiện thể chăm sóc lẫn nhau rồi!”
Lâm Quân Dao gương cười, đẩy cánh tay hắn ra, lạnh nhạt:” Không cần đâu, sau này việc ai nấy lo đi!”
Tông Đình Thư nhớ lại chuyện đêm lần trước trong khách sạn, khuôn mặt không khòi ngượng ngập:” Anh xin lỗi, lần trước là anh không kiềm chế được cảm xúc cùa mình…”