Edit: Cháo
14.
Cơn cảm cúm giày vò Vệ Tiểu Thảo gần nửa tháng mới dần chuyển biến tốt.
Mỗi ngày Chẩm Lập Phong đích thân chăm sóc cho cậu, chăm kỹ đến nỗi khiến Vệ Tiểu Thảo cảm thấy ngại ngùng.
Nào có chuyện ông chủ phục vụ nhân viên chứ, chẳng thích hợp chút nào.
Cũng may Vệ Tiểu Thảo đã nhanh chóng bình phục trở về cương vị, nghênh đón nhiệm vụ đầu tiên sau khi khỏi bệnh.
— Đi tham dự hôn lễ của nhóc Sáu ngón cùng với ông chủ.
Nhóc Sáu ngón cũng là người cộng tác lâu năm với Chẩm Lập Phong, đếm kỹ ra thì bọn họ đã biết nhau chừng mười năm rồi.
Khi đó quầy ăn vặt lưu động của bọn họ vừa mới thăng cấp lên thành cửa hàng, chưa tới mấy ngày thì bị kẻ gian nhớ nhung.
Kẻ gian ấy chính là nhóc Sáu ngón.
Nhóc Sáu ngón khi ấy mới có hơn mười tuổi, không có cái ăn cái uống bị ép đến đường cùng nên đi theo con đường tà đạo đầu trộm đuôi cướp.
Tối đến nhóc ta há miệng run rẩy dùng kỹ thuật phá khóa gà mờ chui vào quán ăn nhỏ của bọn họ.
Kết quả bị Chẩm Lập Phong bắt tại trận.
Lúc đó nhóc Sáu ngón đang ăn đến mặt dính đầy dầu cay, cả người đơ ra ngây ngốc tại chỗ.
Chẩm Lập Phong vốn định xách người đi báo công an, nhưng bé con lại động lòng trắc ẩn.
Cậu giữ nhóc Sáu ngón lại, còn cho nhóc một công việc để làm.
Từ ấy nhóc Sáu ngón có chỗ ăn chỗ ở, thành thật yên tâm làm việc, sau đó còn được tài trợ về với trường lớp, đi học đọc sách như những đứa trẻ bình thường khác.
Ban đầu là ăn trộm, đến nay đã có công việc đàng hoàng ổn định, còn có tình yêu của riêng mình.
Có thể nói, không có hai người Chẩm Lập Phong, thì cũng chưa chắc có được nhóc Sáu ngón như ngày hôm nay.
Nhóc Sáu ngón kết hôn, hai người họ nhất định phải đến.
.