Người Tốt Số Một Giới Giải Trí Chính Là Tôi


“Thật tốt quá!” Sư tỷ cũng bận, xác định xong thì vội vàng cúp máy.
Ánh mắt Cố Chức vẫn dừng lại trên màn hình.
Câu “Em đi” vừa rồi không chỉ là đồng ý với sư tỷ mà còn là phản hồi của cô với video tuyên truyền của Trần Mi.
Ngoại tình đúng là trách nhiệm ở chỗ đàn ông, nhưng hình như chị gái này hơi ngạo mạn?
Hành động đều là từ suy nghĩ, vậy năm đó chị làm tiểu tam cũng là thế này à?
Chia nỗi xấu hổ này cho nhân dân khắp cả nước đều còn thừa đấy.
Cố Chức im lặng không nói.
Hệ thống lo lắng phát ra âm thanh.
[Hệ thống: Ký chủ……]
Cố Chức trở lại bình thường.
Cô không nghe cũng biết hệ thống muốn nói gì, lập tức lên tiếng: “Ta đã tìm được phương pháp thu hoạch giá trị cảm ơn mới rồi, muốn thử một lần xem sao.”
Hệ thống khiếp sợ.
[Hệ thống: Cô chỉ nghe một cuộc điện thoại mà đã nghĩ ra phương pháp? Ký chủ, chẳng lẽ cô chính là đại thông minh trong truyền thuyết?]
Cố Chức: ……Có thể thấy được hệ thống vẫn đang nỗ lực tiêu hóa kho thông tin mới được cập nhật.
Cố Chức rặn ra một nụ cười: “Nếu ta là đại thông minh, vậy mi chính là tiểu thông minh.”
Đừng hòng ai nghĩ trốn thoát.
[Hệ thống: Cảm ơn ký chủ khích lệ, tôi là tiểu thông minh.]
Cố Chức:......

Bỏ đi, nói mấy thứ này với một hệ thống mới ra lò, cô cũng là càng sống càng thụt lùi, không đúng, càng sống càng trẻ.
Trên màn hình LED đã sớm chuyển qua một chị gái khác, Cố Chức không xem tiếp nữa.
Cô vừa đi về phía trạm xe buýt, vừa hưng phấn chia sẻ với hệ thống: “Hệ thống, ta nói với mi này, nếu thành công, không chừng một ngày chúng ta có thể thu được hơn mười nghìn đó! Nếu dám nghĩ thêm một chút, trăm nghìn một triệu cũng không thành vấn đề!”
Hệ thống: !
[Hệ thống: Khiếp sợ! Cô gái bình thường như cô lại đột nhiên phất nhanh trường sinh, nguyên nhân lại là……]
Cố Chức: Ta nghi ngờ mi đang nói móc ta, nhưng ta không có chứng cứ.
Thấy gương mặt Cố Chức đầy do dự, hệ thống bèn thúc giục.
[Hệ thống: Tôi đều đã dùng đến ngữ pháp mới học được.

Ký chủ, cô mau nói cho tôi biết cô đã nghĩ ra phương pháp hay gì đi.]
Cố Chức: “Bảo mật.”
Cô quyết định phải để hệ thống thể nghiệm nhiều tình cảm phong phú hơn.
Hệ thống: Aaaaa, tim gan cồn cào, muốn biết quá.
Sau đó, bất kể hệ thống cầu xin thế nào cũng không cạy miệng Cố Chức ra được, công tác bảo mật sắp bằng cơ quan tình báo rồi.
“Bây giờ biết thì sau này không bất ngờ nữa.” Cố Chức đi suốt 2.6km, cuối cùng cũng tìm được trạm xe buýt, cô thở hồng hộc, “Đợi đến khi ta thành công rồi mi sẽ biết.”
Hệ thống dùng một âm thanh máy móc “Tích” để thể hiện tâm trạng.
Cố Chức cười, “Hệ thống, mi càng ngày càng hoạt bát, trẻ nhỏ dễ dạy.”
Qua vài giây, hệ thống mới trả lời.
[Hệ thống: Ký chủ, xe buýt tới, cô mau đi làm việc đàng hoàng đi, đừng quên nhiệm vụ.]

Cố Chức thế mà lại nghe ra được sự thẹn thùng từ âm thanh máy móc đó.

Đây là tâm linh tương thông sao, hay là thiên phú dị bẩm?
Cô cười hehe lên xe, quẹt hai tệ.
Đương nhiên vẫn là thao tác qua lớp bao nilon.
Tài xế xe buýt nhìn cách cô cầm di động như thể nó dính virus, muốn nói lại thôi.
Cố Chức săn sóc giải thích: “Hành vi nghệ thuật của giới trẻ.”
Tài xế xe buýt lập tức tỉnh ngộ, giơ ngón cái lên, không chút kỳ thị.
Đây là khu tiêu dùng cao cấp, nói ngắn gọn chính là người ít đất rộng.

Bình thường những người qua lại nơi này đều lái ô tô.

Xe buýt một tiếng một chuyến, người lao động đều không kiên nhẫn mà chờ thường sẽ chạy xe đạp điện.

Cho nên, trên chiếc xe buýt vắng vẻ này chỉ có một mình Cố Chức.
Cố Chức ngồi xuống dãy ghế cuối xe, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đêm nay phải làm việc liền rồi, cô phải nghỉ ngơi dưỡng sức một lát.
Hệ thống cũng nhìn ra điều này nên không lên tiếng quấy rầy cô.

Cố Chức không cố tình nghĩ về nhiệm vụ của hệ thống, nhưng có một thí nghiệm tâm lý rất hay, khi bạn được yêu cầu đừng suy nghĩ về một con voi hồng, con voi hồng đã hiện lên trong đầu bạn rồi.
Về cách thu hoạch giá trị cảm ơn, cũng không phải Cố Chức không tin hệ thống, mà là cô cũng không xác định rõ.
Thấy cô nói chuyện hùng hồn với hệ thống như vậy thôi, thật ra trong lòng cô cũng không chắc chắn.
Hệ thống vừa mới đến thế giới này, tuy rằng thông tin rất đầy đủ, nhưng cô đã nhìn ra, bất kể là suy xét hay xử lý vấn đề, cô vẫn phải dựa vào chính mình.
Hệ thống càng như là một người tuyên bố và nhắc nhở, cô mới là người chấp hành, cũng là người duy nhất có thể nắm giữ giá trị sinh mệnh của bản thân.
Cảm giác này rất quen thuộc.
Cô nhớ đến kiếp trước.
Cô là một người ra xã hội, một người dốc sức làm, một người làm bất cứ chuyện gì.

Cô không có đường lui, chỉ có chính mình.
Đến thế giới này, cô tưởng rằng tiền trong thẻ ngân hàng là đường lui của mình.

Sự thật chứng minh, cô còn quá ngây thơ,
Cuối cùng, vẫn là phải dựa vào bản thân mới có thể sống sót.
Bây giờ Cố Chức vô cùng bình tĩnh.
Đối với giá trị cảm ơn, làm theo cách bình thường không được, vậy thì tìm đường tắt.
Cuối video tuyên truyền trên trung tâm thương mại là những ngôn luận của fans.
Fans, vòng fan, đây là một quần thể khổng lồ.
Nếu cô có thể nhận được giá trị cảm ơn từ vòng fan, vậy thì không phải lo nữa.
Như vậy trọng điểm là, làm cách để có được giá trị cảm ơn từ fans, làm sao thì fans mới cảm ơn mình, đây mới là vấn đề.

Giữa cô và vòng fan có một liên hệ mấu chốt, đó chính là thần tượng.

Bất kể thần tượng bao nhiêu tuổi, chỉ cần có fans thích, người đó sẽ thành thần tượng của một tập thể.
Cố Chức vẫn luôn cảm thấy, loại tình cảm này rất thuần khiết, rất độc đáo, rất kỳ diệu.
Rất nhiều fans thích một minh tinh chỉ qua một khuôn mặt, một bài hát, một bộ phim, thậm chí là một cảnh quay, một đoạn phỏng vấn.

Những cô gái này hy vọng thần tượng của mình tốt, hy vọng thần tượng được nhiều người công nhận và yêu mến hơn, hy vọng thần tượng nổi tiếng.
Đây là một tình cảm gần như không xen lẫn bất kỳ lợi ích gì.
Đương nhiên, bây giờ vòng fan đã hình thành chuỗi sản nghiệp, có rất nhiều người lấy danh hiệu fans theo đuổi minh tinh chỉ vì lợi ích bản thân, những người này loại ra ngoài, chẳng hạn như những trưởng fansite bán đồ và fan cuồng.
Cố Chức nói thầm một câu trong lòng: fan cuồng biss(*).
(*)Biss là từ dùng trong ngôn ngữ mạng Trung Quốc.

Đây là một từ mắng chửi, đồng âm với từ 必死 (phải chết).
Quay lại chuyện chính, làm sao để được fans cảm ơn, nếu cô giúp thần tượng của những cô gái đó có được nhiều fans, có được độ chú ý cao, thậm chí còn có được tác phẩm có tỉnh đại biểu…… Vậy thì, có phải có thể thu hoạch được một đợt cảm ơn không?
Nói ngắn lại, cô cảm thấy đám fans có thần tượng này rất có tiềm lực phát triển, đều có thể trở thành cá trong ao của cô(*), à không, là đại ca top 1 ao cảm ơn.
(*)鱼塘 - Ao cá là từ lóng mạng Trung Quốc, chủ yếu ám chỉ nơi tập trung lốp dự phòng, cá là lốp dự phòng , càng nhiều cá thì ao cá càng lớn.
Xe buýt lảo đảo lắc lư hơn hai tiếng mới đến khu vực gần trường quay “Chị gái mị lực vô biên”.
Người làm công bên đây nhiều, rốt cuộc cũng có cửa hàng mà người nghèo rớt mồng tơi như Cố Chức có thể tiêu tiền.
Cô nhắm ngay chuỗi cửa hàng điểm tâm sáng.
Trên biển hiệu của những cửa hàng này viết là cửa hàng đồ ăn sáng, nhưng thật ra từ bữa sáng đến bữa khuya đều bán mấy thứ này, bánh bao, màn thầu, sủi cảo, bánh vàng(*)...!Đỉnh nhất là, có thể bán theo số lượng.

(*)黄金糕: Bika ambon hay còn gọi là bánh vàng hay kuih bingka vàng ở Singapore, là một món tráng miệng của Indonesia được làm từ các nguyên liệu như bột sắn, trứng, đường, men và nước cốt dừa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận