Lý Thần Vũ từ sau khi ra viện đã tìm một nhà thiết kế trang sức để làm một cặp nhẫn của riêng hắn cùng Dương Quân Nhiên, người được chọn là Vu Hải Lệ, con gái nuôi của Chủ tịch Tập đoàn Dầu mỏ DM, là nhà thiết kế nổi danh trong mấy năm gần đây. Các tác phẩm của cô nổi tiếng bởi sự trang nhã thanh lịch xen lẫn phong cách quý phái sang trọng, hơn nữa tất cả các mẫu thiết kế của cô đều có tính sáng tạo à không cần đi theo lối độc đáo đến quái dị.
Sau vài lần gặp mặt, Vu Hải Lệ bị ấn tượng mạnh bởi một nam nhân tuổi còn trẻ nhưng rất thành thục trầm ổn, là người đáng tin cậy và hết lòng vì người mình yêu. Ánh mắt ôn nhu cùng dịu dàng của hắn khi nhắc đến người kia khiến cô ghen tỵ từ lúc nào cô cũng không biết. Dần dần ánh mắt của cô ngày càng thường xuyên nhìn về phía hắn. Vu Hải Lệ bắt đầu lấy cớ bàn bạc về mẫu thiết kế để được gặp hắn tại giờ ăn trưa. Cô biết hắn ngoại trừ tình cảm bạn bè thông thường thì không có đến một tia suy nghĩ khác đối với cô, ngày chế tác nhẫn hoàn thành cũng là lúc 2 người nói lời chào tạm biệt, hắn và cô sẽ trở lại thành 2 đường thẳng song song như lúc trước. Cô muốn được một lần nói ra tâm tư của bản thân, không phải bởi cô muốn tranh thủ cái gì, chỉ là cô không muốn ra đi trong tiếc nuối.
"Thần Vũ, em có một tâm nguyện. Anh có thể giúp em được không?"
"Là chuyện gì?"
"Một nụ hôn."
"Được."
Hắn biết cô có cảm tình với hắn, biết cô thích hắn, nhưng ngoại trừ tình bạn hắn đối với cô không còn gì khác. Không nói tới hắn hiện tại đã yêu Dương Quân Nhiên, cho dù không có cậu hắn cũng không có cách nào đối với cô nhiều hơn một tia tình cảm, bởi hắn vốn là gay. Hắn cảm kích cô, cũng nể phục dũng khí và sự thẳng thắn của cô nên hắn đáp ứng tâm nguyện của cô.