Người Vợ Mất Trí Nhớ

Vịnh Thiên Phụ nằm yên tĩnh ở khu thương mại trung †âm nhộn nhịp, bốn phía được bao quanh bởi các câu lạc bộ cao cấp, câu lạc bộ Hải Tôn là một trong những câu lạc bộ tư nhân dành cho những hội viên có danh tiếng hàng đầu, chỉ mở cửa cho hội viên từ thứ hai tới thứ sáu hàng tuần.

Hôm trước Phó Văn Thâm đã rời khỏi buổi họp báo sớm mà không có lý do, khiến hội trưởng Lý rất lưu tâm.

Chuyện thi đấu lần này rất quan trọng với ông ta, không thể có bất kỳ sai sót nào, nhưng tâm tư của vị lão đại hợp tác này khó dò, ông ta phải lôi kéo thật tốt để củng cố quan hệ, nhưng suy nghĩ cả đêm cũng vẫn chưa tìm được cách thích hợp.

Vì thế lại lý do chúc mừng thành công của buổi họp báo, mở tiệc chiêu đãi mấy vị lãnh đạo cao cấp của Quân Độ bao gồm Phó Văn Thâm trong đó.

Địa điểm ở câu lạc bộ Hải Tôn.


Ông ta nhờ mặt mũi của người bạn chí cốt mà đặt được một phòng tiệc ở tầng cao nhất của câu lạc bộ Hải Tôn, trang trí theo kiểu cổ xưa Trung Quốc cực kỳ phong cách, cùng việc bố trí các ánh đèn được thiết kế tỉ mỉ tạo nên cảm giác mông lung mờ ảo.

Mới đầu ăn uống linh đình, hai bên bạn tới tôi đi chén chú chén anh lẫn nhau, đợi tới khi mời ba tuần rượu mọi người uống cạn, thì hội trưởng Lý đã xưng anh xưng em với mấy lãnh đạo cao cấp bên Quân Độ, hận vì đã gặp nhau quá muộn.

Bầu không khí thật sự náo nhiệt hẳn lên, sau đó người ông ta sắp xếp vào đưa rượu.

Bên trong có hot girl mạng xinh đẹp có chút danh tiếng, cũng có sinh viên “mặt mộc” trên người toát ra phong độ của người trí thức; có khí chất tươi tắn, có thân hình nóng bỏng; có nhút nhát đứng một bên, có mạnh dạn chủ động, chỉ mới hai ba ly rượu là đã ngồi lên đùi người nào đó.

Phó Văn Thâm ngồi ở một bên phòng, bên tay trái là phó hội trưởng hiệp hội trực tiếp phụ trách lên kế hoạch nội dung cuộc thi thiết kế đồng hồ lần này, ông ta nhoài người ra khỏi ghế, nói ý tưởng về chủ đề cuộc thi lần này với Phó Văn Thâm.

Phó Văn Thâm nghe một cách thờ ơ, thỉnh thoảng trao đổi một hai câu với ông ta.

Lúc hội trưởng Lý bưng ly rượu tới, còn dẫn theo một cô gái tướng mạo xinh xắn, lông mày, mắt, mũi đều là hình dáng tiêu chuẩn, son môi màu nude khiến khuôn mặt cô ta trông sạch sẽ dưới ánh đèn màu ấm, là một cô gái đẹp vừa nhìn liền có thể thu hút ánh nhìn của người khác chỉ trong nháy mắt.


Ông ta khoát tay, ra hiệu bảo người phụ nữ ngồi xuống bên cạnh Phó Văn Thâm, sau đó cười giới thiệu: “Đây là người mới vừa ký hợp đồng với công ty một người bạn cũ của tôi, học nhảy từ khi còn nhỏ, 15 tuổi thì bắt đầu đóng vai phụ trong phim của mấy đạo diễn lớn, còn từng được đề cử giải Diễn viên mới, trong giới đều gọi cô ấy là Tiểu Khương Nguyên, đặc biệt có tiềm lực

Nói xong thì hỏi người phụ nữ đó: “Cô tên gì?” “Lương Chỉ. Chỉ trong cỏ ngọc lan chỉ.” Hội trưởng Lý nói: “Kính rượu với Phó tổng.”

Lương Chỉ nhìn Phó Văn Thâm, vẻ mặt có phần thận trọng ngượng ngùng, vén một bên tóc ra sai tai, ngồi xổm nửa người trước bàn, cầm một chai rượu vang đỏ, rót vào ly rượu vang đế cao.

Hôm nay tới, cô ta đặc biệt tẩy sơn móng tay ban đầu, sơn lại màu nude, người đại diện nói tay cô ta rất đẹp, sơn mà đỏ thâm quá chói, đàn ông ngược lại không thích.

Hội trưởng Lý nói rất hay, trong lòng bản thân Lương Chi hiểu rõ, cô ta nào có tiềm lực gì, trong giới giải trí thức không thiếu nhất là gái đẹp, cô ta trông xinh đẹp, nhưng không ai tâng bốc, cũng như chỉ có thể xách giày cho những người có kỹ năng diễn xuất và ngoại hình không bằng cô ta. Tiểu Khương Nguyên gì gì đó, chẳng qua cũng chỉ là tin độc quyền do bản thân công ty đại diện của cô ta ăn vạ mua mà thôi.

Lương Chỉ vào giới đã nhiều năm, không giành được tài nguyên tốt, vẫn luôn không hot, lúc xui xẻo một năm đều không nhận được bộ phim nào, vì để sinh tồn, cô ta chỉ có đi một vài con đường tắt.


Trước khi tới cô ta đã biết nhiệm vụ hôm nay của mình, nghe nói người là chủ tịch tập toàn rất có địa vị, nếu không cũng sẽ không lướt qua những hot girl mạng kia mà tìm cô ta. Chủ tịch mà, phần lớn đều là tai to mặt lớn, không xấu thì lùn. Nhưng sau khi bước vào nhìn thấy người này, thành thật mà nói, cô ta có cảm giác như trúng số vậy.

Cho dù giới giải trí đầy người đẹp, nhưng cũng rất ít đàn ông tuấn tú như vậy, huống chỉ bản thân anh ta còn là tư bản, người có thể đùa giỡn và tán thưởng những minh tinh xinh đẹp nổi tiếng.

Lương Chỉ rót xong rượu, thì đưa ly rượu cho người đàn ông bên cạnh bằng hai tay: “Phó tổng.”

Cô ta nửa ngồi xổm, ngước mắt lên, nhưng lại bắt gặp một đôi mắt khiến cô ta như rơi vào hầm băng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận