Người Xấu


CẢNH BÁO
THỤ KHÔNG KHIẾT
THỤ KHÔNG KHIẾT
THỤ KHÔNG KHIẾT
tui nhắc 3 lần rồi ai mà gán trúng lôi thì tự chịu nhe
“Giang Chấp cậu buông tôi ra!”
“cậu lần trước không phải nói lần cuối cùng sao? Tại sao còn làm như vậy?” người nói chuyện ngữ khí run rẩy, nghe ra đang khẩn trương cùng sợ hãi.
“Thì cho tôi một lần đi, tôi bảo đảm, lần này là lần cuối.” Giọng điệu đối phương gấp gáp.
Tiếp theo đó là quần áo cọ xát hỗn loạn một ít âm thanh thở dốc, Chiêm Cẩm Dương nằm cạnh một đống bàn ghế gãy bên cạnh, vì bàn ghế chồng chất như núi nhỏ che đậy rất kỹ, việc hai người đang lén lút làm cũng không phát hiện ra hắn.
Đây là căn cứ bí mật mà hắn mới phát hiện tháng trước, nó nằm trong một phòng học nhỏ ở tầng một của tòa nhà thí nghiệm, gần như không có người nào đến đây, hắn mở khóa cửa và trốn vào đây ngủ mỗi khi muốn trốn học, lại không ngờ rằng đôi nam nữ này chiếm chỗ tốt.
À.

không đúng, hẳn là nam nam, lỗ tai hắn đeo tai nghe nhạc đều bị hai người này đánh thức, mà tiếng thở dốc nặng nề làm hắn cứng lên, hắn đem áo trên lôi kéo xuống, cái quan trọng ở bộ vị mặt trên, quyết định tạm thời trước không quấy rầy bọn họ.
Tìm ra một bài 《 tình ca vương 》 đem tai nghe chỉnh âm lượng mức lớn, trữ tình ôn nhu tình ca làm hắn bình tĩnh trở lại, tai nghe cũng làm hắn ngăn cách thế giới bên ngoài.
Giang Chấp giơ nắm tay lên: “Cậu mẹ nó đừng có lộn xộn, để tôi chịch một cái thì xảy ra chuyện gì, lại không phải chưa từng bị chịch qua, dù sao không dùng cũng phí, lại lộn xộn đừng trách tôi đánh cậu đến không thể về với ba mẹ.”
Người bị đè ở trên bàn nghe vậy cuối cùng từ bỏ chống cự, đôi tay nắm chặt cạnh bàn, chờ đợi xâm phạm kế tiếp.


Mãi yêu, mãi yêu em
Anh chỉ muốn dùng cả đời này để yêu em
Từ nay về sau
Em là tất cả
Lý do của hạnh phúc
Mãi yêu, mãi yêu em
Bài《 tình ca vương 》vừa chấm dứt, Chiêm Cẩm Dương tháo tai nghe xuống, chuẩn bị dạy dỗ đôi cẩu nam nam này một chút dám phá hư thời gian ngủ trưa nhàn nhã của hắn.
Trong không khí thoang thoảng có mùi tanh dâm mĩ, đều là con trai Chiêm Cẩm Dương tự nhiên biết là gì, không biết có phải hắn vừa mới nghe tai nghe âm lương ở mức cao hay không, hiện tại hắn cảm thấy an tĩnh thật sự, thường thường truyền đến âm thanh hít thở.
Cuối cùng hắn từ bàn ghế phía sau đứng lên, cùng cái người hít mũi đánh cái chính diện.
Chiêm Cẩm Dương trong lòng nhảy dựng, dương v*t cũng đi theo nhảy dựng lại cứng lên, khó trách đôi nam nam này ở trường học nhịn không được, vẻ ngoài thanh tú, nước mắt vì khóc còn đọng lại ở gò má trắng nõn, đôi mắt to ngập nước khiến người ta ngứa ngáy, hắn chỉ muốn đè người này xuống mà **.
Người nọ hiển nhiên bị xuất hiện đột nhiên của hắn làm cho sợ ngây người, nắm vạt áo đồng phục khuôn mặt hồng như cà chua, không biết nên như thế nào cho phải.
“Còn có một người nữa đâu?” Chiêm Cẩm Dương mở miệng hỏi.
“Đi…… Đi rồi.”
Chiêm Cẩm Dương đi đến trước mặt cậu: “Ngươi tên gì?”
“Tô Hòa.” Tô Hòa vô cùng thẳng thắn chân thành, nói ra tên mình sau mới nhớ tới hoảng loạn, “Xin…… xin cậu không cần nói cho giáo viên được không?”
Chiêm Cẩm Dương nhìn dáng vẻ đáng thương của cậu, máu tà ác nổi lên quấy phá: “Cậu có biết hay không làm ồn đến tôi đang ngủ!”
Tô Hòa kinh sợ mà khom lưng trước hắn: “Thật xin lỗi, tôi xin lỗi cậu.”
“ Dùng miệng để xin lỗi có là gì, đến lấy thân mới là đúng.” Chiêm Cẩm Dương đỡ cánh tay cậu làm thẳng eo, cánh tay hắn ở trên dưới vuốt ve qua lại.

Tô Hòa cả người run lên, lại phải khom lưng trước hắn: “Cầu xin cậu, buông tha tôi đi, thật xin lỗi, thật xin lỗi.”
Chiêm Cẩm Dương đột nhiên đem cậu kéo đến trong lòng ngực, hạ thân đỉnh ở đùi cậu, hắn vốn dĩ không phải người tốt, đánh nhau ẩu đả, hút thuốc uống rượu, trốn học thành tích kém, giáo viên đều từ bỏ hắn làm hắn tự sinh tự diệt, lại cưỡng ép người khác quan hệ cũng không tính là gì.
Huống chi người này có thể ở trường học cùng người khác làm ra loại chuyện này, cũng không phải là loài tốt gì.
“Cởi quần ra cho tôi.” Chiêm Cẩm Dương muốn trêu chọc cậu một phen, con mồi tới tay vốn dĩ nên chậm rãi hưởng dụng.
Tô Hòa nghĩ phản kháng nhưng là không dám, Chiêm Cẩm Dương chiến tích của hắn khai giảng ngày đầu tiên liền nghe bạn học bàn tán qua, hắn cả giáo viên cũng dám đánh, đối phó mình không phải là dễ như chân dẫm con kiến, người như Giang Chấp cậu còn không dám cãi lời
“Cầu xin cậu, cậu kêu tôi làm việc khác cái gì đều được, tôi có thể giúp cậu làm bài tập.” Tô Hòa tay như cũ gắt gao nắm chặt đồng phục.
Chiêm Cẩm Dương bị cậu chọc cười: “Tôi thi đều không cần, cần làm bài tập sao! Như thế nào vừa mới không thấy cậu chống cự như thế, có thể cho người khác ** không thể cho ta **?”
Tô Hòa khóc, rõ ràng cậu vừa rồi cũng không muốn.
Chiêm Cẩm Dương nhìn cậu khóc lóc có chút buồn bực: “Đừng khóc, cậu không muốn cũng không sao, tôi sẽ đi nói cho giáo viên chuyện xảy ra ở đây.”
Tô Hòa không ngừng nức nở, nghĩ thầm vì cái gì luôn là mình, vì cái gì luôn phát sinh loại sự tình này, ông trời bất công như vậy sao?
Chiêm Cẩm Dương cho rằng cậu nhượng bộ, một bàn tay mò vào quần đồng phục Tô Hoa, xoa xoa mông cậu, Tô Hòa không chịu nổi mà đỏ mặt, nước mắt rơi càng nhiều.
“Tại sao lại nhiều nước như vậy.” Chiêm Cẩm Dương thuận miệng nói lời nói thô tục, hắn nói nước cũng là chỉ nước mắt, Tô Hòa lại nghe đến không phải ý này, xấu hổ và giận dữ không thôi.

Nếu là lần trước cậu bị phát hiện ở trên sân thượng tòa nhà giảng dạy và bị một người khác buộc làm việc này, cậu nhất định có thể trực tiếp từ sân thượng nhảy xuống, kết thúc cuộc đời ngắn ngủi và đầy tra tấn của minh.
Chiêm Cẩm Dương cắm một lóng tay đi vào lỗ hậu của cậu, Tô Hòa căng thẳng đến mãnh liệt co rút lại, nơi đó còn chưa bao giờ bị chạm qua, cậu không biết nơi đó cũng là có thể làm tình.
“Cậu làm gì vậy gì!” Tô Hòa muốn đẩy ra hắn.
Giọng nói Chiêm Cẩm Dương tràn đầy nghi hoặc: “hửm? Vừa mới làm xong bây giờ sao lại chặt như vậy.” Đột nhiên bàn tay hắn giống như chạn phải cái gì, trong lòng bàn tay có chút ẩm ướt, “Kỳ lạ, sao lại nhiều nước như vậy?” Lần này nước thật sự là chỉ nước dâm.

Tô Hòa đầu “Ầm" một tiếng, bí mật của cậu, bí mật mà cậu thật cẩn thận bảo vệ, lại phải bị người này phát hiện.

Cậu vội vàng muốn thoát khỏi tay Chiêm Cẩm Dương, lại bị hắn sờ soạng rồi chạm tới hột le, lòng bàn tay hắn thô ráp xoa xoa.
“A ——” Tô Hòa chưa từng bị đụng chạm như vậy, cả người đều trở nên tê tê dại dại, trong cổ họng không tự giác mà rên rỉ ra tiếng, bụng nhỏ cũng co rụt lại, phía dưới chảy càng nhiều nước.
Lần đầu tiên cậu như vậy,phản ứng sinh lý xa lạ làm cậu sợ hãi đến chịu không được: “Dừng lại đi, cầu xin cậu, Chiêm Cẩm Dương, cầu xin cậu.”
Chiêm Cẩm Dương sững sờ chớp mắt một cái: "Cậu biết tên của tôi?”
Tô Hòa liền đem tay hắn rút ra: “tôi cũng học lớp 11.”
Chiêm Cẩm Dương nhìn nhìn trên tay treo chỉ bạc, hơi nghi hoặc: “Cậu…… Là nữ?”
Tô Hòa hoàn toàn suy sụp khi nghe câu hỏi này, cậu chỉ biết khóc và lắc đầu không trả lời.
Chiêm Cẩm Dương quyết định tự mình kiểm tra, lập tức liền đem quần Tô Hòa kéo xuống tới chân, Tô Hòa vội vàng kéo tay cậu ta lại, nhưng sức lực cậu làm sao so được với Chiêm Cẩm Dương, người trực tiếp bị đẩy ngã trên bàn vừa mới bị xâm phạm, quần lót cũng nhanh chóng bị kéo xuống dưới.
Chiêm Cẩm Dương trừng to mắt, hắn vẫn luôn cho rằng song tính chỉ có trong tiểu thuyết, không nghĩ tới ngoài đời thật sự có người như vậy.

Phía dưới Tô Hòa có cả dương vậy và hoa huy*t
Tô Hòa khóc đến không có sức lực lại giãy giụa, bởi vì nằm hô hấp không thuận còn đánh lên khóc nấc.

Chiêm Cẩm Dương buông lỏng cậu ra, muốn tiêu hóa cảnh tượng trước mắt một chút.
Tô Hòa mặc quần vào, ngồi xổm trên mặt đất gào khóc, cậu không còn bí mật, bí mật của cậu nhất định sẽ bị Chiêm Cẩm Dương nói cho toàn trường biết, trở thành trò cười của toàn học sinh.
Cậu, thật sự muốn chết.
Chiêm Cẩm Dương nhìn một cục nho nhỏ trên mặt đất, trái tim vốn luôn cứng rắn hơn sắt đá bỗng mềm nhũn
“Cậu đừng khóc.”
Trước mắt Tô Hòa một mảnh mơ hồ, chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới đều sụp xuống.

Chiêm Cẩm Dương bất đắc dĩ mà đem cậu từ trên mặt đất kéo lên, ôm vào trong ngực, vỗ vỗ lưng cậu: “Cậu đừng khóc, tôi không làm.”
Tô Hòa mềm như bông mà tựa vào vai hắn khóc một hồi lâu, ngừng khóc mới phát hiện tư thế hai người không ổn, cậu vội vàng lui về phía sau một bước, “Thật xin lỗi.”
Chiêm Cẩm Dương đợi cậu ngừng khóc, cũng nhớ ra hỏi một chút:Vừa rồi cậu cùng người kia là tự nguyện sao?”
Tô Hòa con mắt sưng đỏ sợ hãi nhìn hắn một cái, lại chậm rãi cúi đầu xuống, sau đó lắc đầu.
Dựa, Chiêm Cẩm Dương trong lòng thầm mắng một tiếng: “nó uy hiếp cậu cái gì?”
Tô Hòa do dự nói: “nó biết tôi là…… Hơn nữa sẽ đánh tôi.”
Đm, Chiêm Cẩm Dương trong lòng lại mắng vài câu, hắn cảm thấy chính mình đã đủ tệ rồi, như thế nào có người còn tệ hơn hắn, hồn nhiên quên mình đánh người khi ra tay có bao nhiêu mạnh.
“Được rồi, trở về lớp đi.” Chiêm Cẩm Dương nhìn đồng hồ, đã hết giờ nghĩ trưa.
“ừm.” Tô Hòa chôn đầu đi theo phía sau hắn.
Giáo viên vật lý đã vào lớp, nhìn thấy Chiêm Cẩm Dương, ông ta có chút kinh ngạc, lại nhìn Tô Hòa, nhíu mày hỏi: “Chiêm Cẩm Dương, em bắt nạt người khác có phải hay không?”
Chiêm Cẩm Dương rất thản nhiên: “Không sai, là em bắt nạt.”
Giáo viên vật lý ngập ngừng không nói, thở dài lại không nói gì, bảo bọn họ trở về chỗ ngồi, tiếp tục tiết học.
Không nghĩ tới Chiêm Cẩm Dương trở lại chỗ ngồi, cũng không ngồi xuống, dọn bàn đặt ở cạnh bạn ngồi cùng bàn Tô Hòa: “Bạn học, cùng cậu đổi vị trí.”
“hả?” bạn cùng bàn xấu hổ mà nhìn nhìn giáo viên vật lý.
“Chiêm Cẩm Dương, em đừng có quá giới hạn.” Đối mặt loại học sinh cá biệt trong nhà có tiền này, làm giáo viên cũng thật đau đầu.
“Em quá giới hạn thì có chuyện gì.” Chiêm Cẩm Dương thấy đứa ngồi cùng bàn không nhúc nhích, kéo cổ áo tên đó lôi sang một bên, sau đó chuyển bàn tên kia để một bên, đặt bàn của mình cùng Tô Hòa cạnh nhau.
Giáo viên vật lý chỉ có thể xua tay bảo bạn ngồi cùng bàn lùi lại: “Chúng ta lên lớp trước đi.”
Tô Hòa đã sớm đỏ mặt, lo lắng mở ra sách, lấy sách che nửa bên trái mặt, chặn tầm nhìn Chiêm Cẩm Dương.
Chiêm Cẩm Dương không quá để ý, đối với đầu tóc xù xù lộ ra ở mặt trên sách giáo khoa của cậu cười cười, nằm sấp xuống tiếp tục ngủ bù..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận