“Thật vô dụng!”
Đột nhiên, Vũ Tiệp nhìn thấy trên máy tính của Vũ Viên tin nhắn MSN đang
không ngừng lóe sáng, vì vậy rất tò mò từ trên giường đứng dậy đi đến
trước bàn máy vi tính nhấn con chuột, đánh ra một hàng chữ.
“Vũ Tiệp!” Vũ Viên muốn ngăn cản nhưng không kịp nữa rồi, chỉ thấy có tin nhắn của đối phương đáp lại.
“Hello! Jessica, lần trước bạn nói với mình về cổ phiếu Lăng Dương, mình đã cẩn thận nghiên cứu, có thể đầu tư được, sau khi dò la đều được. Nhưng mà
có những công nhân viên chức như bọn họ lại phân chia cổ phiếu, buông
lỏng mọi thứ một cách quá đáng sẽ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu đấy.”
Vũ Viên thấy đối phương đáp lại liền nhắn lại hàng chữ.
“Nếu bạn cảm thấy có vấn đề, có thể suy tính lại.”
“Bạn nói không sai…. Mình đang nghiên cứu lại cổ phiếu. Đúng rồi! Chúng mình quen nhau lâu rồi đúng không?”
“Uk! Mới đó mà hai năm rồi.”
“Bạn có muốn trao đổi hình không?”. Vốn chỉ muốn trò chuyện đến đây thôi, ai ngờ Vũ Tiệp đánh thêm hàng chữ
“Được. Bạn gửi hình của bạn cho mình xem trước đi, sau đó mình gửi lại hình cho bạn.”
Đánh xong hàng chữ Vũ Tiệp quay lại nhìn Vũ Viên.
“Thì ra chị có người bạn thân này nha! Cũng không nghe chị nói qua về người
này, người ta nói trong sách giống như có Nhan Như Ngọc, em đang suy
nghĩ, trong máy vi tính có phải có rất nhiều anh hay không?” Vũ Tiệp hài hước nói.
“Vũ Tiệp, chị và anh ta chỉ là bạn bè bình thường mà thôi, em không nên nghĩ như vậy .” Cô có chút tức giận nói.
“Chị không muốn trao đổi hình gì với Kaven.” Vũ Viên rất ít khi tức giận nên khiến Vũ Tiệp có chút kinh sợ.
“Chị, em chỉ đùa một chút thôi mà, chị không cần nghiêm túc như vậy chứ!”
“Nghiêm túc cái gì?”
“A! Không kịp rồi, anh ta trả lời lại………”
“Điều này không giống lời bạn sẽ nói, nhưng mà cũng không sao, mình cũng
không giống như trong tưởng tượng của bạn là dân tộc Đài Loan hoặc là
“Cự tinh kiêu dương”, tớ rất tin tưởng vẻ bề ngoài của mình, cũng coi
như thông qua đi.”
Vũ Viên đi tới, muốn giành lại con chuột từ tay của Vũ Tiệp, thế là cũng không làm được.
“Chị, người bạn này của chị nói chuyện rất tự kiêu, thật tò mò không biết anh ta trông như thế nào?”
“Tắt nó.” Cô dùng giọng điệu ra lệnh để nói với Vũ Tiệp.
“Đừng như vậy, chị… Hình của người ta cũng gửi tới rồi, không xem mới lạ đấy!”
Cô đè xuống phím chấp nhận, lập tức nhận được ảnh của người kia, sau đó
lập tức mở nó ra. Vừa mở ra, hai chị em Vũ Viên đều ngây ngẩn cả người.
Người mở miệng đầu tiên chính là Vũ Tiệp!
“Chị! Anh ta…… Anh ta rất đẹp trai! Không biết đây là ảnh thật của anh ta hay là ảnh giả?” Anh ta thực sự rất đẹp trai, bộ dạng mặc âu phục lại càng
đẹp trai mê người. Nhưng mà...... hình như em gặp anh ta ở nơi nào
rồi….. A! Nhớ ra rồi!” Vũ Tiệp vỗ tay một cái.
“Được rồi!”
“Đừng như vậy, em nhớ anh ta là ai rồi! Ở trên tạp chí bát quái, em có xem
qua hình của anh ta. Anh ta chính là Cù Bộ Ung, thiếu gia của “Tập đoàn
Cù thị”, giá trị con người lên đến vài tỷ, nghe nói anh ta rất có khả
năng trở thành người kế nghiệp mới của Cù thị đó….. Chị! Chị câu được
rùa vàng rồi!”
“Chị đã nói rồi, bọn chị chỉ là bạn bè bình thường mà thôi.” Cố gắng che giấu nội tâm đang rung động xuống, cô nói.
“Hai người chỉ là bạn bè, vậy anh ta….. Em muốn rồi! Anh ta tốt hơn bạn trai mới của em gấp trăm lần.” Vũ Tiệp bá đạo nói.
“Chị…….”
“Chị..” Lệnh Vũ Tiệp nhìn chăm chú Lệnh Vũ Viên.
“Chị sẽ đem anh ta nhường cho em chứ? Từ nhỏ đến lớn, em muốn cái gì chị đều nhường cho em, đúng không?” Vũ Tiệp chỉ vào màn hình rồi nói.
“Chị, chị sẽ không hẹp hòi như vậy chứ? Em cam đoan với chị, em chỉ cần anh
ta mà thôi! Được rồi mà, chị!” Nhìn sắc mặt Vũ Ái có một chút do dự, cô
bổ sung thêm một câu.
“Tùy em đi! Em vui vẻ là được.”
Sự việc đến trình độ này rồi, cô còn có thể nói gì thêm nữa?
Xem như cô nói cô thích Kaven cũng chỉ là uổng công, bởi vì chỉ cần Vũ Tiệp thích, nhất định phải thu vào tay.
Cô không muốn tranh giành với Vũ Tiệp, bởi vì không chỉ cô luôn là người
nhường cho Vũ Tiệp mà còn vì người khác vừa nhìn thấy Vũ Tiệp thì sẽ
thích em ấy.
“Chị quen Cù Bộ Ung bao lâu rồi?”
“Hơn một năm hay là hai năm, chị không nhớ rõ lắm.”
“Được, em muốn tiếp nhận anh ta, đương nhiên phải biết một số chi tiết nhỏ
giữa hai người! Bắt đầu từ bây giờ, em muốn giả thành chị, chị hiểu
chứ?”
“Tùy em vui vẻ thôi.” Cô lạnh nhạt nói.
“Chị có nói cho anh ta biết chị tên gì không? Tư liệu cá nhân là gì?”
“Em thật sự muốn giả mạo chị… Cái gì chị cũng chưa nói.”
Cô xem Kaven là một người bạn trên mạng, nên bây giờ anh ta mất đi liên lạc cũng không sao. Cô trốn tránh nghĩ như vậy.
“Thật sự tốt quá, chị…… Nếu như em được làm Thiếu phu nhân của Cù thị, nhất định em sẽ cảm kích chị cả đời.”
Miệng không ngừng nói, tay Vũ Tiệp chuyển qua một bên đè xuống “Gửi tài
liệu”, cô vào chỗ lưu ảnh lúc đi ra nước ngoài dạo chơi, chọn một tấm
ảnh mặc áo tắm gửi đi.
Đối phương lập tức đáp lại…..
“Thẳng thắn mà nói, mình vẫn luôn phỏng đoán bạn là một cô gái như thế nào,
bạn tốt hơn tưởng tượng cuả mình cả chục lần, chỉ là trong tấm hình này
đây thật sự là bạn sao? Mình có một chút hoài nghi. Xin tha thứ cho lời
nói của mình. Chỉ là mình có cảm giác bạn không phải là một cô gái thích chụp loại hình này.”
“Bạn có muốn trao đổi số điện thoại không, gặp mặt có lẽ bạn sẽ tin tưởng mình hơn.” Vũ Tiệp lập tức đáp lại.
“Cũng đúng, đây là số điện thoại cá nhân của mình, bạn có thể gọi đến cho mình, mình tên là Cù Bộ Ung, bạn thì sao?”
Lệnh Vũ Tiệp, số điện thoại của tớ là……….
“Bạn nói mình có thể gọi điện cho bạn sao?”
“Có thể.”
“Mình muốn hỏi bạn một vấn đề khác nữa, bạn là cậu chủ của Tập đoàn Cù thị…. Cù Bộ Ung.”
“Không sai, bị bạn nhận ra rồi, mình cũng không phủ nhận, haha…. Mình còn
phải xử lý một chút chuyện nhỏ nên rời đi trước, hôm nào tán gẫu tiếp
nhé!”
“Chị, thực sự quá hoàn mỹ, chị biết không?”
Sau khi Cù Bộ Ung rời khỏi MSN, Lệnh Vũ Tiệp vẫn còn một chút say mê, trong đầu hiện lên rất nhiều hình ảnh tương lai tốt đẹp, anh ta – chính là mục
tiêu của cô.
“Ừ….. Em có thể rời đi rồi chứ? Chị còn muốn sửa bài thi.”
“Ai nha, đương nhiên em muốn đi nha! Chị không phải nói em cũng biết rõ.
Bây giờ em bắt đầu kế hoạch, ngày mai muốn đi làm đẹp, nghe nói người
đẹp bên cạnh Cù Bộ Ung nhiều như mây, em sao có thể địch nổi họ …..”