"Nghỉ hè rồi, lẽ ra em phải về nhà chứ nhỉ? Ừm… Em nói với ba mẹ thế nào?"Vưu Tiểu Mễ lắc đầu một cái: "Không có, em nói với ba mẹ nghỉ hè sẽ ở lại đây tìm việc làm thêm."Vưu Tiểu Mễ bỗng thấy mừng rỡ, may là nhà cô không ở ngay thành phố, may mà lúc trước cô đã từng nói với ba mẹ nghỉ hè sẽ không trở về."Được rồi!" - Cố Vân Thâm nhìn thoáng qua quần áo của Vưu Tiểu Mễ trên mặt đất, nhặt chiếc đầm hồng lên bỏ vào ba lô.
Sau đó ánh mắt của anh dừng lại trên bộ nội y ren màu hồng cũng đang nằm trên mặt đất, vội nhặt lên và nhét vào cặp.
Vưu Tiểu Mễ nghe anh thở phào một tiếng, gò má bỗng nhiên nóng bừng, lúng túng dời tầm mắt đi.Ngược lại vẻ mặt Cố Vân Thâm nhanh chóng trở lại bình thường, anh thử áng chừng, muốn “cầm” Vưu Tiểu Mễ lên.
Tay anh áng chừng quanh người Vưu Tiểu Mễ rất lâu, không biết nên xuống tay từ đâu.
Sẽ không bóp hỏng cô chứ… Cố Vân Thâm dè dặt đặt ngón cái và ngón trỏ bên hông Vưu Tiểu Mễ, từ từ siết lại rồi mới "cầm" lên.Bỗng dưng bay lên không trung làm cho Vưu Tiểu Mễ giật mình, cô vội nắm lấy hổ khẩu của Cố Vân Thâm.
Cô cúi đầu nhìn, bên dưới giống như là vực sâu vạn trượng vậy.
Cô quay đầu lại, chợt đối diện với ánh mắt của Cố Vân Thâm.
Cố Vân Thâm cách cô gần như vậy, dường như chỉ cần cô nâng cánh tay lên là có thể chạm đến chóp mũi của Cố Vân Thâm.Cố Vân Thâm nhặt chiếc túi đeo vai màu hồng trên mặt đất lên, "Đặt em vào đây được không?"Chiếc túi đeo vai kiểu dáng phong bì của Vưu Tiểu Mễ rất nhỏ, nhưng vẫn có thể chứa được Vưu Tiểu Mễ hiện tại.Vưu Tiểu Mễ gật đầu.Cố Vân Thâm đẩy móc khóa sang một bên, trong túi đeo vai có điện thoại, một bịch khăn giấy, một chiếc gương nhỏ, một cây son môi, một chùm chìa khóa, vài tờ tiền giấy, còn có một miếng băng vệ sinh - Chiếc túi không quá lớn bị nhét đầy đồ.
Cố Vân Thâm nhìn Vưu Tiểu Mễ một cái, lấy chiếc điện thoại chiếm chỗ nhất để vào túi áo mình, sau đó rút một tờ khăn giấy bọc lấy chùm chìa khóa rồi dời nó sang một góc, lúc này mới cẩn thận đặt Vưu Tiểu Mễ vào."Đúng rồi, em phải quay về ký túc xá lấy vali.
Trần An An một mực chờ em ở ký túc xá, đợi khi nào em lấy vali đi, cậu ấy mới khóa cửa rời khỏi trường..."Cố Vân Thâm quay đầu, nhìn về phía ký túc xá nữ sinh.Khi Cố Vân Thâm gọi điện cho Trần An An, Trần An An như ở trong mộng, cô ấy nhìn lại lần nữa.
Đúng vậy, là số điện thoại của Vưu Tiểu Mễ mà!"A lô? Em vẫn có đó chứ?"Trần An An phục hồi tinh thần: "Có, có có có...""Vậy có thể giúp mang vali của Vưu Tiểu Mễ xuống được không? Làm phiền rồi.""Anh, anh nói lại lần nữa?" - Trần An An không dám tin vào tai mình.
Việc này là sao? Đứa nhỏ ngốc kia tỏ tình thành công thật rồi ư? Gặp phải vận may kiểu gì vậy! Cố Vân Thâm dùng điện thoại của cậu ấy để gọi, còn tự mình đến lấy vali?Trần An An xách vali của Vưu Tiểu Mễ chạy nhanh xuống dưới lầu, gặp phải hai nữ sinh đang lên lầu."Mình không nhìn lầm đó chứ? Người đó là Cố Vân Thâm thật sao? Anh ấy đứng dưới ký túc xá nữ sinh thật á? Xong rồi xong rồi xong rồi...!Nam thần của mình có bạn gái mất rồi! Mình còn chưa kịp tỏ tình nữa kia mà!""Cậu bình tĩnh một chút được không? Làm như cậu mà tỏ tình là sẽ rước được Cố Vân Thâm về nhà vậy.
Hai tư sáu khác khoa ba năm bảy ở chung khoa, nữ sinh muốn tỏ tình với anh ấy xếp thành hàng dài.
Người đẹp Đoạn Nhất Nghê của ngành chúng ta đã bị từ chối rồi, cậu có tỏ tình cũng vô ích thôi.""Không thể nói như thế! Tỏ tình với đàn anh Cố cũng giống như cúp cua vậy, nếu chưa từng làm thì coi như cuộc sống đại học không được hoàn chỉnh! Này, chúng ta đừng vội đi lên, nhìn xem đàn anh đang chờ ai..."Trong lòng Trần An An giật mình, suýt trẹo chân.
Cô ấy đi xuống lầu ký túc xá, vừa nhìn đã thấy chiếc túi nhỏ xinh căng phồng nằm...!trên vai Cố Vân Thâm.
Chung quanh có vài nữ sinh nói chuyện phiếm như thể chẳng có gì xảy ra, ở phía xa xa có hai nữ sinh làm bộ ngồi xuống buộc dây giày, còn có hai nữ sinh khác giả vờ gọi điện thoại....!Mấy người này thật nhàm chán!Trần An An nhắm mắt đi tới, Cố Vân Thâm xoay người lại, Trần An An nhìn gương mặt của anh, lập tức lắp bắp nói: "Chào, chào đàn anh ạ!"Có rất nhiều loại đẹp trai, nhưng Cố Vân Thâm là loại rõ ràng nhất.
Nếu như đẹp trai có cấp bậc, vậy thì Cố Vân Thâm thuộc về cấp bậc khiến người ta khó mà hít thở..