“Yên tâm đi, chim cánh cụt mẹ đẻ trứng, chim cánh cụt cha ấp trứng mà.” Ngưu Lang nói nghiêm trang.
Chi Lữ liên tục lui về sau. Ngưu Lang cười vỗ về lão bà nhà mình đi nghỉ ngơi, Chi Lữ hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra mà phải đi nghỉ ngơi.
Đêm đó ở chuồng bò “Tiểu thư trực ban, thỉnh nối máy tới túc xá của nữ công dệt vải trên thiên đình.” Con bò già bị bò sữa đực nhà người ta cưới mang đi, vậy nên nơi này thành căn cứ bí mật của Ngưu Lang.
“Công đắc thiên hạ.” Đại tỷ.
“…Vạn thụ vô cương?”
(Câu đầu nghe quen quen nhưng k nhớ là xuyên tạc từ câu nào, còn câu sau chắc là xuyên tạc từ ‘vạn thọ vô cương’ : )) ‘Công’ được thiên hạ, ‘thụ’ nhiều vô cùng?)
“Tiểu tử có tiến bộ! Có chyện gì? Các ngươi thế nào rồi?” Nhị tỷ đoạt lấy điện thoại.
“Có một con bò sữa đực nói Chi Lữ được chín tháng rồi.” Ngưu Lang rất bình tĩnh.
“A! Hay quá! Rốt cuộc thành công rồi!” Sáu tỷ muội hét chói tai.
“Đây là có chuyện gì?” Xác định là nghi vấn.
“Bí mật của nữ nhân chúng ta, rất lãng mạn nga~” Tam tỷ nói.
“Vấn đề là sinh thế nào đây?” Có chút cao giọng.
“Đừng lo lắng, chuyện nữ nhân có nữ nhân lo. A, Chi Lữ lại không phải là nữ, chỉ là nói trên chức năng sinh hài tử thôi.” Tứ tỷ.
“…”
“Yên tâm đi, chúng ta liên hệ được rồi, sẽ có người chuyên nghiệp tới. Là chuyên gia phương Tây đó nha. Ngươi chỉ cần để nó ngoan ngoãn ngủ là được rồi.” Tam tỷ bổ sung.
“Tu tu tu tu…”
Đúng vậy, ngày đó rốt cuộc cũng tới, Chi Lữ cảm thấy một trận đau bụng không chịu nổi rồi hôn mê bất tỉnh. Kết quả tỉnh lại thấy hai quả trứng đà điểu ở bên đầu. Chi Lữ mơ mơ màng màng hỏi “Tiểu hài tử đâu?”
“…Là sinh đôi.” Ánh mắt Ngưu Lang phiêu về chỗ hai quả trứng.
Nếu như ngươi cho rằng Chi Lữ sẽ một khóc hai nháo ba thắt cổ thì sai hoàn toàn rồi, rất bình tĩnh mà tiếp nhận “Ngươi ấp trứng, ngươi đã nói rồi.” Ngươi chắc chắn là không phải đang trả thù Ngưu Lang đó chứ?
“Được.” Ngưu Lang sảng khoái đáp ứng. “Ngươi cho bú.” Này gọi là núi cao còn có núi cao hơn.
“Ta sao có thể có sữa được?!” Chi Lữ vỗ ván giường.
Ngưu Lang nhìn chằm chằm Chi Lữ đến mức rợn tóc gáy “Không thử sao biết.” Ngưu Lang nhào tới, vén y phục của Chi Lữ lên, giống như mọi khi mút lấy thủ nhũ của Chi Lữ, khiến Chi Lữ một trận run rẩy. “Ta sẽ mút tới khi nào ngươi ra sữa mới thôi.”
“Ngươi nói thật đấy hả? Ngươi không phải là đang nói dối à?!” Chi Lữ sợ hãi.
Ngưu Lang đứng thẳng dậy, vén y phục lên, lộ ra nửa người trên khêu gợi “Như vậy ngươi muốn mút của ta?”
“…Ta muốn về nhà…” Chi Lữ khóc không ra nước mắt.
Đó cũng là một vấn đề rất bất đắc dĩ, rõ ràng là động vật có vú, vì sao lại đẻ trứng? Càng ngày càng thoái hóa rồi… Lẽ nào nam nhân sinh con là trái với ý trời? Không, thuần túy là tác giả độc ác mà thôi, hô hô hô.
Chi Lữ không chịu nổi vấn đề này, vì chuyện sữa mà về thiên đình, Ngưu Lang gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng. Bản thân không biết bay a, chỉ có thể ở trong chuồng bò khóc xướng “Cánh chim tình yêu của ta, bay đi rồi…” Rốt cuộc gọi hồn của con bò già về, kỳ thực là do chịu không nổi tình cảm mãnh liệt của một con bò khác. (ý, không phải cả 2 em đều thành nhân-yêu rồi sao? :”>)
“Ở đây làm gì, còn không mau đuổi theo?”
“Ngươi nghĩ ta không muốn sao?! Lão tử là Ngưu Lang, không phải Điểu Lang!” Có liên quan sao? “Trong kịch bản nói, phải lột da của ngươi mới có thể đi.”
“Kịch bản nói thế nào thì là thế nấy chắc, trong kịch bản còn nói Chức Nữ nhẽ ra là nữ đấy!”
“Không phải chỉ là một tầng biểu bì thôi sao?”
“Ngươi nghĩ lão tử là da rắn chắc, lột đi rồi lại mọc lại?” Con bò già lắc đầu. “Hừ, lão tử biến ra cho ngươi. Thảm bay con bò già.”
“…Không phải là bện từ lông của ngươi đấy chứ?” Ngưu Lang chỉ vào một tấm thảm vàng vàng dưới đất.
“Cái này có thể sánh với thảm bay của Aladin đó nha!” Con bò già đùa cợt.
Ngưu Lang một cước giẫm bẹp con bò già, ôm hai quả trứng đà điểu phi thân rời đi.
“Vợ à, mau trở về!” Ngưu Lang gào thét, sau đó mọi người đều đã biết truyện cổ tích Ngưu Lang – Chức Nữ rồi đấy.
“Ta không muốn về cho hài tử bú! Sao ngươi lại đuổi theo nhanh như vậy hả?!” Chi Lữ thẹn quá hóa giận.
“Vợ à, sẽ không bắt ngươi cho hài tử bú đâu. Đây là thảm bay cờ đỏ sản phẩm trong nước. Nguyên liệu chính là lông bò tươi sáng. Bọn nó đã trải qua cân thể trọng, đo thị lực, kiểm tra trí lực, chọn ra từ ngàn vạn con bò. Không tầm thường không tầm thường.” Ngưu Lang ôm trứng đà điểu đuổi theo.
Chi Lữ nhìn thế nào cũng không tin, thấy trứng cùng Ngưu Lang càng lúc càng bay tới gần, tông vào một hành tinh, ngôi sao đó sau chính là sao Ngưu Lang. Chi Lữ sợ trở về đối mặt người nhà nên bay tới một hành tinh khác, sau này thành sao Chức Nữ.
Được, truyện đã hết.
Tác giả bị đánh văng…
Hảo… Tiếp tục kể chuyện xưa.
Sáu tỷ muội dùng vệ tinh thấy được toàn bộ quá trình sự việc, lo lắng không ngớt, vội vã gọi điện truy vấn Ngưu Lang “Chi Lữ không thích trứng thì coi như xong, quả nhiên dưa hái xanh không ngọt a.”
“Ai nói hả, uy, các ngươi quên là sẽ không để ta đoạn tử tuyệt tôn sao?”
“Được, chúng ta trở lại hỏi một chút.”
“Không cần hỏi nữa, ta nghe đây.” Chi Lữ giật máy.
“A, vợ à, vợ nghe chồng nói đã, trứng này có thể cho vợ dùng bồi bổ thân thể. Quả nhiên quá miễn cưỡng cho vợ rồi.”
“…Thật hả?” Chi Lữ bắt đầu dao động.
“Bây giờ chồng đi nấu cho vợ ăn, vợ mau tới, lạnh thì khó ăn lắm đấy.” Ngưu Lang không ngừng cố gắng.
“Ta phải xem toàn bộ quá trình ngươi nấu.” Chi Lữ lần này rất cẩn thận.
“Được, mỹ thực mỗi ngày, version mỹ nam nội trợ.” Ngưu Lang rất thẳng thắn “Vợ mau tới đây xem, có rất nhiều người kỳ quái nhìn ta chảy nước miếng.”
Chi Lữ bật người vác đao ra trận “Dám động vào người của lão tử?!”
Sáu tỷ muội lập tức xây cầu Ô Thước trợ oai.
“Vì sao không phải là cầu lớn Nam Kinh Trường Giang?”
“Đệ tỉnh táo lại đi, đây không phải là công trình bằng đậu hũ, chúng ta có mua bảo hiểm rồi. Hiện tại thế giới khủng hoảng kinh tế, thần phương Tây đều khỏa thân bỏ chạy, chúng ta cũng thiệt thòi mà.” Bọn hò cũng không phải vẫn cùng chạy khỏa thân sao?
“Vậy ăn hải vương kim tôn, uống tiền phục.” Chi Lữ chưa từ bỏ ý định.
(2 cái này hình như đều là thuốc men gì đó = =)
“…” Sáu tỷ muội cưỡi hạc phương tây bay đi. Chi Lữ chỉ có thể chấp nhận lên cầu Ô Thước đi cứu Ngưu Lang.
Đến lúc đó vừa nhìn, hoang vu vắng vẻ, chỉ có Ngưu Lang và hai quả trứng. Rút đao chém người!
Ngưu Lang nhào tới: “Xuống đao lưu tình, ngươi hận ta như thế, hận cả hai quả trứng vô tội?”
Chi Lữ nhớ tới Ngưu Lang thường ngày săn sóc: Không để mình phải làm việc nông, mỗi lần tình cảm mãnh liệt qua đi thì sẽ lau người giúp mình, xoa bóp, đút thức ăn, mình muốn làm gì cũng thỏa mãn mình. Lại còn đùa cho mình vui, khiến mình lâm vào tình cảnh như thiếu nữ đang yêu. Chi Lữ giơ đao, dường như nói với chính mình “Thế nhưng, ta sẽ khiến ngươi đoạn tử tuyệt tôn…” Trên mặt rất thống khổ.
Ngưu Lang ôm chặt Chi Lữ “Ngốc ạ, đó là ta gạt tỷ tỷ ngươi thôi, xem ngươi bình thường bị các nàng khi dễ quá thảm, ít nhiều gì cũng phải báo thù một chút không phải sao?”
Chi Lữ không nhịn được chảy nước mắt: “Thực sự?”
“Thiên chân vạn xác, rốt cuộc muốn ta chứng minh thế nào đây?” Ngưu Lang vội vã “Lẽ nào muốn thấy ta đổ máu.” Dứt lời liền như thể muốn đâm đao vào người, lại bị Chi Lữ ngăn cản.
“Để ta phản công!”
“Được.” Trán Ngưu Lang áp vào trán Chi Lữ “Ngày này hàng năm?”
Chi Lữ hài lòng hôn Ngưu Lang coi như báo đáp, hừ hừ, nếu như ngươi nghĩ như vậy thì sai hoàn toàn, Ngưu Lang là ai chứ?
Đây là nguồn gốc của đêm Thất Tịch, thỉnh đừng đánh ta…
Răng rắc một tiếng trứng đà điểu nứt ra… Dẫn tới một tiếng thét chói tai. Các ngươi đoán xem là cái gì? Đoán đúng có thưởng nga~
(Có ai thấy đoạn trên khó hiểu không ạ? = )) Thế này nhé, mỗi bạn tông vào một hành tinh, bạn Ngưu muốn dụ em Lữ sang bên mình, nên nói là sẽ chiên trứng cho em ăn, rồi lại nói dối là có nhiều đứa đang dòm ngó mình, làm em phải tức tốc vác đao sang giữ-chồng, còn sáu chị gái thì xây cầu Ô Thước cho ẻm sang, xong ẻm kêu sao hẻo quá, đã xây phải xây cầu to chớ… Còn đoạn sau hơi hâm hâm nhưng thôi kệ k quan trọng :”>)
***