Ngưu Nam

Edit: Hạ Chi

Beta: Mèo

Rút cuộc La Mông và Tiếu Thụ Lâm lại nghênh đón một ngày bán dưa hấu khác. Đêm hôm trước La Mông nói ở trong diễn đàn rằng lại đi bán dưa hấu một lần nữa ở Đồng thành, kết quả tự nhiên là nhận đến hoan nghênh nhiệt liệt.

Còn địa điểm giao dịch thì chọn ở cửa trường Học viện sư phạm Đồng thành, chỗ này giao thông tiện lợi, độ phủ xanh khá tốt, đến lúc đó mấy ông bà cụ lớn tuổi đến xếp hàng mua dưa cũng không đến nỗi bị mặt trời chiếu tới cảm nắng. Điều quan trọng nhất là ít người, vừa được nghỉ hè, trong trường liền trống rỗng đến cả bóng người cũng khó gặp, ngay cả cửa tiệm gần đấy cũng đóng cửa không tiếp tục kinh doanh.

Sáng hôm nay La Mông như thường lệ vẫn là ba giờ rời giường, giống mọi hôm nghênh đón con chồn và con rắn Thái Hoa đó, giống mọi ngày sau khi rót nước linh tuyền cho chúng nó, La Mông lại cho mỗi con thêm mấy hớp, sáng mai chắc anh không về được, hi vọng hai con này đừng làm ầm ĩ lên mới tốt.

Sau đó anh bèn đi ra ngoài tụ hội với Tiếu Thụ Lâm, ngày hôm qua Tiếu Thụ Lâm đã nói với Bặc Nhất Quái,  trời nóng bọn họ phải đi ra ngoài sớm một chút, hôm nay liền không tập võ.

Ngưu Vương trang rạng sáng hơn ba giờ trời tối như mực, những người vắt sữa đều chưa thức dậy. Hôm nay La Mông và Tiếu Thụ Lâm đi ra ngoài, lát nữa Lưu Xuân Lan liền sẽ tới đây giúp vắt sữa. Mùa hè bánh bao bánh mỳ phải làm rất ít, trường học đều dừng, chỉ còn chỉ còn lại có hai nơi Trần Sung Toàn và Bao Đại Hoa kia còn phải tiếp tục cung ứng, vậy nên mấy người bên Lưu Xuân Lan liền nhàn hơn so với lúc trước.

La Mông và Tiếu Thụ Lâm cùng nhau lên xe tải, hai người nhìn nhìn lẫn nhau, lại nhịn không được cười cười, trong lòng đều cảm thấy được có chút ngọt ngào, khởi đầu của ngày hôm nay là tốt đẹp động lòng người cỡ nào.

Lần này bọn họ đi ra ngoài sớm, trên đường xe cũng ít, đợi đến cửa trường Học viện sư phạm Đồng thành, thời giam mới hơn tám giờ một chút, bóng cây bên đường cửa trường đã có thật nhiều người xếp hàng chờ, Tiếu Thụ Lâm trực tiếp lái xe chạy tới đầu đội ngũ, bắt đầu bán dưa.

“Ôi, bác cũng tới à”. Lần trước bác ấy tới đây tìm bạn đời cho con mình, sau đó truy hỏi La Mông hỏi nửa ngày, cuối cùng mua năm trái dưa hấu bự về lão Thiết lúc này cũng ở trong đội ngũ, xếp hàng ngay đoạn đầu, La Mông vưa ngẩng đầu liền nhìn thấy.

“Hắc, trời vừa sáng tôi đi ra ngoài, tới giờ đã chờ các cậu cả gần nửa ngày.” Trước và sau ông bác này còn có không ít ông bác bà bác, giống như đều là từ bên Quảng trường văn hóa tới.

“Làm thế nào bác biết được chỗ này?”. Anh nhưng chỉ nói một tiếng trên mạng.

“Tôi tìm mấy người  lần trước hỏi, những người đó nhỏ mọn lắm, chạy theo hỏi mấy người tôi mới hỏi ra được, chẳng phải là cái diễn đàn Đồng thành của thành phố chúng ta thôi, tôi vừa lên, liền thấy ngay cái bài post cậu đăng”.

“Bác còn lên mạng ạ?”. La Mông cười ha ha cùng Tiếu Thụ Lâm cùng nhau chuyển dưa hấu trên xe xuống đất, chỗ bóng cây gần đây rộng rãi, trực tiếp đặt dưa hấu trên đất bán, để mọi người dễ chọn dễ mua.

“Học với cháu trai của ta, tốn lắm sức.” Nói đến đây, ông bác còn rất đắc ý, tuổi lớn giống ông như vậy còn có thể học lên mạng, đó là không nhiều.

“Này, cậu coi trái dưa hấu nào ngon a?”. Người nói chuyện chính là người đứng đầu tiên, người đàn ông trung niên bốn năm mươi tuổi, rất gầy, lại đen, chân còn lê một đôi giày quân đội rách rách nát nát, La Mông quay đầu vừa nhìn, bên cạnh còn đậu chiếc xe ba bánh cũ nát nữa, mịa, trộm dưa lúc này đều đến đây mua dưa.

“Anh sao cũng đến đây?”. Thời buổi này thật đúng là dễ thay đổi.

“Tôi nói cho cậu ta”. Một ông bác phía sau gã ta liền nói, lần này ông và bà vợ mình cũng không tách ra xếp hàng, người ta đều biết bọn họ rồi, lại  muốn giả bộ liền không có ý nghĩa rồi.

“Ông bác đây thật đúng là người tốt a, mấy ngày hôm trước lúc tôi nhặt ve chai ở trên đường thì gặp phải bác ấy, bác ấy liền hỏi tôi tại sao không đi làm, còn giới thiệu tôi đi công ty của con bác làm bảo vệ, mấy hôm nay trong lòng tôi thật khó chịu.”

“Lúc đầu, tôi chính là cảm thấy trộm trái dưa chả sao cả, thời buổi này, rất nhiều kẻ trộm cắp đồ đạc, có vài người lén lút trộm, có mấy kẻ trắng trợn trộm, tôi liền lấy hai trái dưa, lại không làm chuyện thương thiên hại lý, có sao đâu”.

*thương thiên hại lý: làm chuyện tàn nhẫn ác độc mất hết nhân tínhNgười này khụt khịt mũi tiếp tục nói: “Nhưng mà lần trước tôi đem trái dưa hấu kia về nhà, ăn thật là không có mùi vị, ôi, không phải tôi nói dưa hấu của cậu không ngon, hai đứa con tôi đều rất thích, chỉ là trong lòng tôi không có mùi vị, về sau tôi vẫn là không học người ta làm chuyện xấu, tôi không phải loại người đó”.

“Này, lần trước thằng nhóc này làm tôi tức gần chết, đuổi theo cậu ta mấy con đường, sau khi về nhà chân tay suốt hai ngày, bất quá nhà cậu ta cũng không dễ dàng”. Ông bác đằng sau cũng đáp lời.

Thì ra gã nhặt ve chai này cũng là mới đến Đồng thành được hai năm, lúc trước gã sống ở nông thôn, là trai già ế, mấy năm trước người ta giới thiệu một cô cho gã, cô kia cái gì đều rất tốt, chỉ là không nói được, là người câm, gã liền nghĩ, không nói được cũng có sao đâu, đến lúc đó nói chuyện đều để gã nói, cô ấy nghe không phải là được rồi sao.

Sau đó hai người này liền kết hôn, còn đốt được pháo đôi, được một đôi thai Long Phượng khiến gã vui muốn chết. Nhưng mà tiếp đó, vấn đề liền tới rồi, vợ gã không có nhiều sữa, không đủ nuôi hai đứa con, sữa bột giờ quá đắt à, chỉ chút tiền gã trồng trọt ở nông thôn chả thấm vào đâu, hết cách, đành phải dắt vợ mang con đến thành phố kiếm ăn, đảo mắt thời gian đã qua hơn ba năm.

Người đàn ông này muốn văn hóa không văn hóa, hơn nữa tuổi cũng lớn, tìm việc không dễ, vợ gã lại là người câm, vậy thì càng không cần phải nói, huống chi hai đứa bé cần người chăm sóc, vậy nên ngày trôi qua cũng thật sự khó khăn.

Một buổi sáng kia, gã đến Quảng trưởng văn hóa đi dạo xung quanh, mỗi sáng đến chỗ đó tập thể dục, các ông bác bà bác đến tìm bạn đời cho con rất nhiều, cộng thêm tối hôm trước bọn thanh niên ở gần đó tụ tập, sáng đi tới sớm có thể nhặt không ít chai lọ.

Sau đó gã gặp bọn La Mông bán dưa hấu, người này mũi thính nha, lúc La Mông mới bổ một miếng nhỏ cho ông bác kêu lão Thiết kia nếm thử, gã đã ngửi được mùi, lại chờ cái cô kia làm rơi bể dưa hấu, gã liền nhịn không được, bữa nay trời nóng, hai đứa bé nhà gã cũng chưa được ăn gì, nếu có dưa này, đúng là khiến bọn nhỏ ăn ngon cực.

Gã vốn đang muốn đi nhặt trái dưa hấu bị bể kia, không nghĩ tới cái cô đó nhặt từng miếng dưa hấu lại, bỏ vào trong túi nilon, đi rồi. Gã có chút  tiếc nuối đi loanh quanh hai vòng, sau đó liền nhìn đến trong một lùm cây gần đó, có mấy trái dưa hấu bự đang nằm ở đó, người này lập tức không thể ngăn chặn ác ma nhỏ trong lòng, vì vậy liền duỗi tay hướng chúng nó.

“Anh tên là gì?”. La Mông liền hỏi gã ta.

“Biên Đại Quân.” Gã đàn ông kia trả lời.

“Năm nay bao nhiêu tuổi?”. La Mông lại hỏi

“Bốn mươi bảy.” Biên Đại Quân cũng không phải ngốc, lúc này liền ngửi được giống như có vận may muốn tới rồi.

“Vậy bảo vệ làm rồi chứ?”. Nếu gã đi làm, lúc này  còn có thể đến mua dưa hấu?

“Không, người ta chê hình tượng của tôi kém một chút, nhưng mà bọn họ đáp ứng tôi nếu sau này muốn thuê người dọn hàng chẳng hạn, liền gọi điện thoại cho tôi trước”. Có khi dù là công ty của con trai mình, ông già ra mặt cũng không thành nha.

“Vậy về sau anh còn trộm không?”. La Mông cuối cùng lại hỏi.

“Chuyện này  làm sao có thể? Làm việc này một lần, tôi liền biết cảm giác ra sao rồi, còn có thể tiếp tục làm sao?”. Biên Đại Quân trả lời rất nghiêm túc, còn kém thề thốt thôi.

“Vậy được, tôi liền tin anh lần này”. La Mông gật gật đầu, cảm giác người này hẳn là không tệ, liền nói với gã ta: “Tôi ở nông thôn có bao một ngọn núi, người đến chỗ tôi làm việc ngắn hạn là không ít, chỉ là còn thiếu hai công nhân trường kỳ, anh và vợ anh nếu  bằng lòng, vậy thì vừa khéo”.

“Đãi ngộ chỗ cậu thế nào?”. Làm thuê mà, nào có không hỏi tiền lương chứ.

“Đồ ngốc, chỗ cậu ta chỉnh lý rất tốt, con trai con dâu tôi còn đi chỗ đó làm việc rồi, bánh thịt rớt từ trên trời xuống, còn không nhanh chống chụp lấy”. Ông bác đằng sau liền nói.

“Vậy vẫn cần người câm?”. Biên Đại Quân có chút không thể tin được.

“Hiện tại chỗ tôi cũng có người câm, một cậu bé của làng tôi, làm việc rất không tệ, giờ tôi một tháng trả cậu ấy hai ngàn, vợ anh mới đến không được chừng đó, nếu cô ấy làm tốt, dần dần tôi trả thêm cho cô ấy”. La Mông cũng biết, việc này đối với anh mà nói chỉ là tuyển thêm công nhân mới, nhưng đối với người ta mà nói thì là một lần chuyển nhà, đây là sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống sau này

“Vậy...”. Biên Đại Quân vẫn là có chút do dự chưa ra quyết định được, nếu đồng ý chuyện này, nhà bọn họ ở phải trả lại, hợp đồng còn chưa hết hạn nữa, tiền thế chấp đều không rút lại được, nếu sau này quay lại, lại phải thuê nhà một lần nữa, khó khăn lại tốn tiền.

“Cậu cũng đừng do dự nữa, nghe chúng tôi, đến nhà lão Chu làm việc chắc chắn không sai”. Đội ngũ đằng sau có người  bắt đầu sốt ruột thay gã ta.

“Ông chủ cậu họ Chu hả?”. Biên Đại Quân liền hỏi.

“Tôi họ La”.  La Mông cười trả lời.

“Vậy sao người kia gọi cậu là lão Chu vậy?” Biên Đại Quân nghĩ không ra.

“Ôi, ai biết”. La Mông thốt ra câu này, đội ngũ đằng sau có mấy người biết nguyên nhân, ngay tại chổ cười hì hì, cười tới Biên Đại Quân gút mắc trong lòng mãi.

Nhưng mà gã vẫn là quyết định muốn cược một phen, bây giờ người nhà gã qua ngày liền rất gay go, tối đa quay lại nhặt ve chai thôi, còn có thể cam go hơn sao? “Vậy lúc nào tôi đi?”.

Chuyển nhà mà, phải làm nhiều việc, gã cân nhắc, nếu chỗ đó không quá xa, gã liền lái chiếc xe ba bánh cũ nát, chở tài sản qua qua, vợ con đương nhiên phải ngồi xe khách, làm sao để  mẹ con nó chịu tội cùng gã?

“Chúng tôi bán dưa hấu xong ở thành phố còn có ít việc, đại khái rạng sáng ngày mai quay về, nhà anh ở đâu, cho tôi địa chỉ, đến lúc về chở gia đình anh đi cùng”.

“Chúng ta lúc về vẫn chạy chiếc xe này?”. Biên Đại Quân nhìn La Mông bọn họ chạy chiếc xe tải này liền hỏi.

“Đúng vậy”.

“Đúng lúc đồ đạc nhà tôi hơi nhiều”. Tục ngữ nói nhà rách giá trị bạc triệu, đồ đạc nhà họ, đều là gã từng tí từng tí tích cóp lên, lúc này bảo gã  quăng bỏ vậy cũng thật không nỡ.

“Nếu còn ve chai gì chưa bán, một lát nữa liền bán sạch đi”. La Mông dặn gã.

“Cậu yên tâm đi, chuyển nhà mà, bọn tôi có thể mang cả ve chai sao?”.

“Vậy hôm nay tôi thấy cậu vẫn là đừng mua dưa hấu”. Một bác gái xếp ở phía cuối đội ngũ liền hắng giọng tiếp lời, hôm nay bà tới có chút muộn, lo lắng dưa này bán một hồi phía sau không mua được.

“Hì, cháu chỉ mua một trái”. Biên Đại Quân ngượng ngùng gãi gãi đầu.

“Mua một trái làm cái gì? Trái ldưa bự như vậy, một ngày ăn hết được sao?”. Ăn được hết cũng không nỡ ăn nha, mua xong lần này, lần tới không biết phải chờ tới khi nào đây.

“Cháu trả lạ bác này”. Nói đên đây, Biên Đại Quân liền càng ngượng ngùng.

“Trái dưa kia không phải tôi cho cậu sao, cho liền cho, còn trả lại làm gì?”. Bác trai người ta cũng không muốn.

“Cái này thật phải trả, dưa này không trả, về sau chuyện này vẫn vướng mắc trong lòng cháu”. Nghĩ tới Biên Đại Quân gã một đời trong trong sạch sạch, sau này còn tính làm người trong sạch nữa, không thể để việc này trở thành tiếc nuối của cả đời gã.

“Vậy được, nếu cậu đã nói như vậy, tôi liền lấy”.

Buổi sáng này, La Mông và Tiếu Thụ Lâm lại bán đi một xe dưa hấu, thu về một túi tiền mặt, cộng thêm hai công nhân. Chờ tới lúc hai người chạy đến một khách sạn gần đó, thời gian cũng đã là giữa trưa.

“Đói bụng không?”. La Mông hỏi Tiếu Thụ Lâm.

“Có.” Tiếu Thụ Lâm bụng đều kêu ùng ục, đây có thể không đói sao?

“Vậy chúng ta kêu ít đồ ăn trước”. Chờ ăn cơm tắm rửa xong, cả người nhẹ nhàng khoan khoái sung túc thể lực, lại tiến vào nộ dung chính, đó cũng là thật không sai, chờ đợi một lát như vậy, vẫn là đáng giá.

“Lại gọi ít rượu”. Trước khi vào phòng tắm, Tiếu Thụ Lâm lại bổ sung một câu.

“Đỏ hay trắng?”. Từ khi La Mông về nhà, cả một thời gian đều không uống rượu, trước đây uống rượu đó là xã giao, uống rượu cùng Tiếu Thụ Lâm nhà anh đó là tình thú, hoàn toàn không thể so sánh với nhau.

“Trắng”. Ở trong mắtTiếu Thụ Lâm rượu nho thật không đàn ông, xem trong TV kia mấy người đàn ông lắc lư ly rượu cố làm dáng như đàn bà như thế gã đều phải chau mày.

Mười mấy phút sau, hai người La Mông và Tiếu Thụ Lâm đều tắm rửa xong, xe đẩy đồ ăn của khách sạn cũng đến, còn có trái dưa dặn bọn họ giúp làm lạnh cũng đã lạnh rồi, La Mông kêu người phục vụ đều bưng thức ăn tới trên bàn trà, anh và Tiếu Thụ Lâm liền ngồi  trên sô pha ăn.

Ăn một miếng dưa hấu mát lạnh, lại lùa một ngụm cơm, gắp mấy đũa đồ ăn, Tiếu Thụ Lâm liền mở bình rượu, rót đầy hai ly rượu đế, nói: “Uống đi”.

“Ừ”. La Mông lau lau miệng, cùng Tiếu Thụ Lâm đồng thời cầm ly rượu lên, ngưỡng cổ uống cạn ly rượu, ngay sau đó Tiếu Thụ Lâm lại rót đầy một ly cho anh.

“Rượu này cũng được, lại đến một ly”. Tiếu Thụ Lâm lấy muỗng múc một muỗng dưa hấu ăn, lần nữa lại cầm ly rượu lên.

“Ừ”. La Mông gật gật đầu, lại cùng uống một ly.

“Tửu lượng cậu như thế nào, sẽ như vầy liền say à?”. Tiếu Thụ Lâm nhếch miệng nhìn nhìn La Mông, biều cảm trên mặt rất cái xấu xa, chọc La Mông hận không thể nhào qua một miếng nuốt gã luôn.

“Cũng tạm”. La Mông nuốt nuốt nước miếng.

“Vậy lại tới một ly?”. Tiếu Thụ Lâm nhe răng, vui vẻ lại lại rót đầy một ly cho La Mông.

Cứ như thế, hai người này một ly lại một ly, uống hết một chai, lại gọi điện thoại kêu thêm một chia, uống uống, hai má Tiếu Thụ liền đỏ, ánh mắt cũng mơ màng……..

La Mông vẫn tỉnh táo, trước đây lúc nhà máy bọn họ mới khởi bước, La Mông cùng bên đối tác của anh, đều đã luyện qua trên bàn rượu, nhất là gặp phải mấy người làm ăn bên Tây Bắc, vì chứng minh hai bên đều là người sảng khoái, đó càng là liều mạng mà uống.

Tiếu Thụ Lâm trời sinh tửu lượng cũng không tệ, nhưng gã dù sao không luyện qua như vậy, bình thường ngoại trừ cùng cha gã, tối đa chỉ là cùng đồng nghiệp trong công ty đi ra ngoài uống vài lần, bọn họ có thể liều mạng chuốc rượu như thế cho gã sao? Người này muốn cùng La Mông so tửu lượng, vậy vẫn còn kém xa, lúc này tính sai hoàn toàn.

Kỳ thật đối với lần này đến Đồng thành bán dưa hấu, trước đó La Mông đều nghĩ tốt rồi, vì sinh hoạt tính phúc lâu dài của anh, lần này trước để Tiếu Thụ Lâm đắc ý một lần. Tiếu Thụ Lâm cũng học bù chương trình một thời gian dài, học không ít này kia, đều tính toán ngày này thực hành ở trên người La Mông, kết quả...

Nhìn Tiếu Thụ Lâm hai mắt ướt át, ánh mắt mơ màng, La Mông chỗ nào còn phanh được, người này lại cầm thú,  gặm sạch sẽ người ta từ trong ra ngoài.

“Ô.. Ưm..” Tiếu Thụ Lâm ngưỡng cổ khó nhịn thở dốc, hai tay vòng qua nách La Mông, bám chặt bờ vai La Mông, khó nhịn vặn vẹo eo, thúc giục La Mông lại nhiệt tình hơn một chút nữa…….

Tiếu Thụ Lâm say rượu một chút đều không biệt nữu, thành thật đối mặt cảm nhận của thân thể, biểu cảm trên mặt dụ người như vậy, gã còn càng không ngừng đòi hỏi, làm La Mông cơ hồ có cảm giác bản thân đều phải bị vắt khô, bị vắt khô cũng không sao, chết ở trên thân người này anh cũng cũng nguyện ý, đều cho cậu ta,  toàn bộ đều cho cậu ta.

“A! A! Lại nhanh chút nữa!”. Hai tay Tiếu Thụ Lâm giơ cao cao chống ở đầu giường, hai chân rắn chắc hữu lực bị La Mông đè lên trước ngực, từng chút từng chút mãnh liệt đam chọc điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể.

” A... Lại đến!”.

“Lại mạnh thêm chút nữa...”.

“A... A... A... A... A...”.

Thời gian hạnh phúc của La Mông kéo dài từ buổi chiều đến đêm khuya, đây là một loại hạnh phúc cực hạn cỡ nào, La Mông cảm thấy cả người chính mình cơ hồ đều phải tan ở trong sự nhiệt tình cháy bỏng của Tiếu Thụ Lâm. Ngao! Thì ra cuộc sống thế nhưng còn có thể vui vẻ hạnh phúc đến như vậy ư?

Sau đó đợi đến lúc rạng sáng khoảnh khoắc anh mở to mắt kia, ác mộng bắt đầu. Tiếu Thụ Lâm không biết khi nào thì tỉnh, còn mặc quần áo, đang đen mặt ngồi trên sô pha.

“Cái này, lúc đầu tớ đã nghĩ, cái này, vốn lần này là muốn để cậu...”.

“Câm miệng”.

“Nếu không  lần tới, bên dưới hai lần? Ba lần?”.

“Còn muốn có lần sau?”.

“Thật mà, lần sau để cho cậu……Ừm, cái kia, làm tớ thế nào cũng được...”.

“Ông không hiếm lạ”.

“Đừng như vậy, lần sau thật sự đều nghe theo cậu.”

“Biến”.

“Ô... Lần sau thật để cậu ở bên trên”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui