"Em chợt nhớ ra còn một số việc cần làm nên không thể bồi anh tiếp được" sau lời nói đó Đường Lâm liền quay người rời đi, biểu cảm trên gương mặt có chút đắc ý thoáng qua
Cậu nhìn biểu cảm vừa thoáng qua trong lòng không khỏi cười lạnh, sau đó giả vờ trong người khó chịu tay chống xuống bàn thở hồn hền
Đột ngột có một người phục vụ từ đầu đi đến đỡ lấy cậu, như có sự căn dặn từ trước, không nói lời nào đã dìu cậu đưa cậu rời đi
Cậu giả vờ như bản thân đã trúng phải loại thuốc cấm kia, cố gắng diễn thật chân thật nhất có thể để không bị nghi ngờ, cậu muốn biết người phục vụ này sẽ đưa cậu đi đâu
Người phục vụ nhìn cậu thở hồn hền, trong lòng không khỏi an tâm mà đưa cậu đến một căn phòng, người phục vụ đề cậu nằm xuống giường sau đó liền quay người rời đi
Cậu vừa được phục vụ dìu đi chưa bao lâu thì Phó Thời Ân đã đến, hắn vừa bước vào sảnh Đường Gia đã thu hút rất nhiều ánh nhìn xung quanh
Những người có mặt tại buổi tiệc đều bất ngờ trước sự xuất hiện của hắn, còn có một vài người bị mê hoặc bởi vẻ ngoài của hẳn
Hắn nhìn xung quanh không thấy cậu đâu, nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho cậu, nhưng chỉ toàn là tiếng đồ chuông không có sự kết nối nhận cuộc gọi, hắn lúc này trong lòng đột ngột lo lắng chạy đi tìm cậu, dù hắn biết cậu không phải người sẽ dễ dàng bị tính kế hay bị người khác ức hiếp, nhưng hắn vẫn cảm thấy không an lòng khi vẫn chưa nhìn thấy cậu
Cậu lúc này giả vờ nằm yên bất tỉnh trên giường, cậu nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng tắm truyền đến, một lúc sau tiếng mở cửa từ phòng tắm phát ra
Từng tiếng bước chân đang ngày càng tiến gần đến bên giường, cậu cảm nhận được có một cỗ khí lực đang mở từng nút áo trên người cậu ra
Bỗng một giọng nói cợt nhả trào phúng vang lên "đúng là cực phẩm" bàn tay người đàn ông vừa chạm vào người cậu vừa cảm thán
Cậu lúc này rất khó chịu, nhưng vẫn cố nhấm mắt giả vờ bất tỉnh, nhưng hành động tiếp theo của người đàn ông làm cậu tức giận
Người đàn ông tay di chuyển xuống quần cậu, sau đó mở thất lưng trên người cậu ra, cậu lúc này không nhịn được mà mở mắt ra
Ngay khi mở mắt ra đập ngay vào mắt cậu là người đàn ông trung niên thân hình mập mạp, đang nhìn vào cậu với ánh mắt thèm thuồng muốn nhỏ dãi, cậu theo bản năng đạp mạnh người đàn ông xuống giường
Người đàn ông bất ngờ bị cậu đạp không phản ứng kịp mà ngã xuống sàn
"Mẹ nó! nếu muốn tìm người cưỡng bức lão tử cũng phải tìm một người có ngoại hình dễ nhìn một chút chứ, đằng này lại tìm một con lợn đến cưỡng bức lão tử thật là bực mình" cậu nhìn người đàn ông dưới sàn ánh mắt tràng đầy sự tức giận
Người đàn ông từ dưới sàn lồm cồm ngồi dậy vẻ mặt tức giận vừa nhìn cậu vừa lao đến phía cậu "mày dám đạp tao? xem tao có đánh chết mày không"
Cậu lại một lần nữa đạp mạnh vào bụng người đàn ông, người đàn ông bị cậu đạp càng tức giận hơn, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cậu mà lao đến
Cậu vừa nhìn hành động của người đàn ông, vừa rút dây thất lưng trên người xuống, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh quất mạnh xuống người đàn ông đang lao về phía mình
Dù kiếp trước cậu chỉ là một diễn viên hạng ba, nhưng để đạt được những cảnh quay về đánh nhau chân thật nhất, mà cậu đã bỏ ra rất nhiều thời gian để tìm hiểu học võ hỏi từng loại võ thuật, nhưng không ngờ hôm nay những loại võ thuật đó đã giúp cho cậu vào lúc này
Người đàn ông bị cậu đánh đến không chịu đựng được mà xin tha "làm ơn! dừng lại! đừng đánh nữa! "
Cậu nhìn người đàn ông bị cậu đánh gần như ngất đi, miệng không ngừng cầu xin cậu, cậu thở phào một hơi như được trút giận, cậu ngồi xuống ghế gần đó tay cầm điếu thuốc lá trên bàn lên, sau đó châm lửa và hút một hơi rồi phả khói ra
Đột ngột cánh cửa được mở ra, cậu theo phản xạ mà nhìn về hướng cánh cửa vừa được mở ra, đột ngột có một thân ảnh lao đến ôm chặt lấy cậu, cậu bất ngờ kinh ngạc trước hành động của đối phương
Một cái ôm bất ngờ này của Phó Thời Ân khiến cậu cảm thấy rất ấm áp, trong lòng cũng không cảm thấy bài xích hay khó chịu từ cái ôm của đối phương
Phó Thời Ân không biết tại sao khi nhìn thấy cậu bình an vô sự, trong lòng lại cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, cứ như vừa rút được gánh nặng vậy
Phó Thời Ân ôm cậu một lúc mới buồng cậu ra, chính bản thân hắn cũng không biết ngay khi nhìn thấy cậu hắn không biết tại sao bản thân lại hành động như vậy, có lẽ đây là sự bất an lo lắng cho người khác? hay là vì hẳn cũng đã động tâm với cậu?
"Không sao chứ? em có bị thương ở chỗ nào không?" hắn nhìn cậu với ánh mắt ôn nhu đầy lo lắng hỏi
Cậu lắc đầu nhìn vào đôi mắt đen huyền sâu thẩm kia, ánh mắt ôn nhu của hắn làm nội tâm cậu dao động
Hắn liếc nhìn xung quanh căn phòng sau đó nhìn người đàn ông đang nằm dưới sàn ở gần đó, lại nhìn cậu quần áo xộc xệch trên người, hắn không cần hỏi cũng đủ hiểu chuyện gì vừa xảy ra trong căn phòng này
Phó Thời Ân cởi áo khoác trên người xuống, phủ choàng lên người cậu "chúng ta về thôi"
Giọng nói trầm thấp cùng với lời nói nhẹ nhàng tựa như lông vũ kia làm trái tim bằng lạnh của cậu như được sưởi ấm, cậu nhìn hắn ánh mắt như hiện lên ý cười nhẹ nhàng gật đầu