Ngụy Trang Thâm Tình Cẩn Thận Vào Ngày Mưa Khi Gặp Phải Yêu Hồ

Quân Vãn Ca trên đầu chậm rãi toát ra một dấu chấm hỏi to tướng, nó giống như biết Diệp Cẩn Niên đang xuyên tạc câu nói của mình. Không biết vì là vì sao, một loại cảm giác tức giận không thể hiểu nổi nảy nở sinh sôi, bức tiểu hệ thống từ mộng bức liền trở mặt, bực bội cào lên linh hồn thể của Diệp Cẩn Niên một dấu.

“ Ặc? ” Diệp Cẩn Niên nhói lên một chút, quen thuộc với sự phân tán linh hồn, đột nhiên đến quá bất ngờ, cậu ngây cả người.

Khi cúi xem nơi bị Quân Vãn Ca cào một đường.

Tuy không mấy ảnh hưởng lớn lao đến linh hồn thể, chỉ có phần nhợt nhạt hơn thôi. Nhưng bất ngờ không chỉ có như vậy, Diệp Cẩn Niên cảm thấy dòng nước phía dưới hơi động một chút, ôm bọc lấy tay cậu chữa lành.

“ Thứ này là gì? ” Diệp Cẩn Niên lật xem bàn tay của mình, bên trên không hề thấy vết sẹo đâu cả, hẳn là sẽ không có, bởi vì cậu biết rõ bản chất hiện tại của cậu là một hóa hình từ linh hồn thể.

Cảm giác được chữa lành thật thoải mái, cậu sờ soạng trên mặt “ nước ” cứng rắn, tỏ vẻ có hứng thú với hồ linh trì này.

Quân Vãn Ca cũng bất ngờ, nó chưa bao giờ thấy linh trì còn có thể tự chủ trương như thế. Hoặc có thể là do chưa từng ai bị thương khi tiến vào đây, cũng đúng thôi. Ngoại trừ nó ra thì ai đến được nới này, hiện tại tính luôn cả Diệp Cẩn Niên thì nằm trong số 5 người đến nơi này.

[ Hừm ] Nghĩ sâu xa hơn, Quân Vãn Ca vui sướng khi người gặp họa, nó bật cười khanh khách, âm thanh của đứa trẻ, non nớt, lại trong veo thuần khiết đến đáng ngờ đang phát ra từ một con mèo.

Diệp Cẩn thoáng nhìn bộ dạng cười sặc sụa của nó, có bỡn cợt, có cười nhạo, cậu không vui, khẽ cau mày.

Chờ đợi cho Quân Vãn Ca cười đủ, nó liền phất lên cái chi mèo đáng yêu.

[ Số nợ của anh lại cộng thêm 1 khoảng rồi đấy ]

Diệp Cẩn Niên mê mang, cậu theo đó chăm chú nhìn bảng lam trong suốt trước mặt.

【 Tên: Diệp Cẩn Niên

Tuổi:?


Linh hồn chi thủy: - 186.926.630.729

Danh hiệu: Con nợ mạt hèn 】

Bất ngờ thay, lần nữa con số của 【 Linh hồn chi thủy 】 lại biến chuyển, tự động cộng thêm.....!?

【 Tên: Diệp Cẩn Niên

Tuổi:?

Linh hồn chi thủy: - 186.926.630.800

Danh hiệu: Con nợ mạt hèn 】

“ (òωó?)!!!? ”

Đây là cái quỷ gì??

Còn danh hiệu, biệt danh này là sao đây?? Cậu nợ thứ gì bao giờ???

Lại còn có thể cộng thêm!!!

Quân Vãn Ca đánh một cái ngáp dài, mèo béo cơ thể mềm nhũn ra, một loại an tâm với đồng loại làm nó híp mắt, dúi mũi ngửi hương vị trên linh thể của Diệp Cẩn Niên, nó chuyển động người, dẫm lên đùi cậu, sau đó dụi dụi một hồi mới thõa mãn khi tìm được vị trí có thể làm ổ, còn gầm gừ vài tiếng.

Diệp Cẩn Niên gõ gõ trên trán 22412 hai cái, ngơ ngác chỉ bảng hệ thống “ Thứ gì đây? ”

Quân Vãn Ca phe phẩy đuôi [ Anh không thấy à, thứ anh hấp thụ và trầm trồ vừa rồi là linh thủy trân quý, tên gọi khác là 【 linh hồn chi thủy 】. 10 thế giới nhiệm còn chưa tích đến 1 giọt linh thủy, ấy vậy mà em lại mượn dùng để chữa cho linh hồn của anh, hệ thống đã rất - khổ - bức nga ~ ]

Diệp Cẩn Niên nhấp môi, biết nhưng cố tình hỏi cho chắc chắn “ Vậy, cho nên? ”

Quân Vãn Ca mí mắt bắt đầu đánh nhau, lười biếng nhìn cậu, nó chậm rãi giải thích [ Cho nên anh bây giờ chính là con nợ, làm c* li cho tổng bộ để trả lại thứ thủy linh đó ]

[ Trả cả đời ]

[ Trả cho đến khi linh hồn tẫn vong yếu ớt cũng phải trả!! ]

“...... ”

Diệp Cẩn Niên phản ứng lại, quanh đầu hàng vạn dấu chấm hỏi cùng với đàn thảo nê mã* chạy qua, vẫn còn chưa tiêu hóa quá những câu này của 22412, nhưng, cậu hiểu rõ một điều, ước mơ làm sủng vật được bao nuôi của cậu hình như đã tạm thành mây khói rồi nha!!

Làm con nợ, phải nai lưng ra trả nợ, không thể lười biếng, không thể câu dẫn chủ nhân, mất tự do, bị ràng buộc........

Diệp Cẩn Niên:......không phục (◉ᾥ◉)!

Cậu nước mắt lưng tròng, hung hăng trừng mắt nhìn mèo béo trắng muốt đang mỹ mãn như vậy, được, nhóc được lắm.

Diệp Cẩn Niên nắm gáy tiểu hệ thống, dùng lực nhấc nó lên.

Quân Vãn Ca trợn tròn mắt, nó bị đôi đồng tử lóe lên, híp lại của Diệp Cẩn Niên dọa sợ, bất quá, tiểu hệ thống vẫn tỏ vẻ cứng cáp [ Kí....kí chủ....Anh đây là.... phạm thượng!! Bỏ Vãn Ca xuống!! ]


“ Hừ! Bắt ép, lừa lọc hồ ly là hành động không có nhân tính!! ” Diệp Cẩn Niên vừa nói, vừa đè con mèo trên mặt nước của linh hồn chi thủy.

Dường như có một quy tắc đặt biệt Diệp Cẩn Niên vừa ngộ ra trong phút chốc, chính là ngoại trừ bị thương, nặng là chìm vào trong chi thủy chữa trị. Còn một loại chính là bị thương nhẹ, linh trì sẽ bao bọc và chữa trị.

Thế nên cả hai loại thú vật là Diệp Cẩn Niên và Quân Vãn Ca không hề có vết thương, sẽ bị nâng tách, dẫm được trên mặt nước.

22412 nuốt xuống một ngụm nước miếng, cảm nhận ra Diệp Cẩn Niên nghiêm túc, nháy mắt sợ hãi hô hoán lên, chi nhỏ cào cào lên không trung [ Phạm thượng!! Kí chủ phạm thượng!!! Không được đối xử với hệ thống như vậy!!! Ngao!!! ]

Cậu chẳng để tâm, bắt hai chi trước của nó cầm lại, sau đó.....loát bụng......

[ Ngô!! Grừm!!! Nha nha!!! Thả ra!!! ]

Quân Vãn Ca vừa thoải mái, nhưng cũng vừa phản kháng lại hành động của cậu, chi sau không bị khóa, nó đá loạn lung tung để từ chối hành vi bất nhân bắt nạt miêu của cậu.

Chợt.....

Diệp Cẩn Niên ngừng tay, dường như nhìn thấy một thứ thú vị, khóe môi đã cong lên, nụ cười cực sâu.

Cậu nhấc bẵm nó lên, bụng trắng phau phì phì, có dư chút mỡ thừa, ừm..... không phải là một chút nữa, Quân Vãn Ca là một con mèo béo, rất béo!!

Mà tiểu hệ thống hình như cũng biết được câu tiếp theo Diệp Cẩn Niên nói là gì, nó gào lên [ Không!! Im đi!! Kí chủ không được nói!! Em sai rồi! Ô ~ Vãn Ca sai rồi, kí chủ! Kí chủ!! ]

Nhưng Diệp Cẩn Niên đâu có dễ dãi nha, cậu thù rất dai, nhớ rất kỹ!!

Đôi ngươi xanh lam của cậu lóe lên, cố ý để âm thanh kéo lên chói tai để trêu chọc nó.

Đại loại như:

“ Ai nha, đồng loại, ngươi vậy mà là con đ*c a ~ ”

“ Mèo đ*c thường sẽ bị thiến, đồng loại, ngươi có khi nào ở một ngày không xa nào đó bị thiến không? ”

“ Hazzzz, kỳ động d*c bình thường của người trải qua như thế nào vậy đồng loại? ”


Còn có body samsung đả kích nó như:

“ Hừm.....bụng thật béo, hóa hình làm sao đẹp trai nha!! ”

“ Ấy, hình như ngươi 9 kí hơn đó đồng loại!! Giảm béo đi!! ”

“ Chậc chậc, đồng loại à, ngươi xem, ta hóa hình đẹp trai như này này, không có chút mỡ ~ ”

“ Giảm cân đi, đồng loại ~ ”

Quân Vãn Ca nghe hết mấy lời này, khóe môi co giật liên hồi, Diệp Cẩn Niên dựa vào nguyên hình nhân loại cao dài, bàn tay đề phòng mà giơ nó đặt biệt xa với mặt của mình.

Nếu không, nếu không......

Quân Vãn Ca thật sự đã nhịn không được cào cái mặt đó bầy hầy thịt vụn!! Để linh hồn chi thủy chữa trị!! Trả đến mọt gông luôn!!!

━━━━━━━━━━━━━━━

Tiểu trường kịch:

Diệp Cẩn Niên: Không cần đâu tiểu béo miêu, số nợ đó đủ để anh trả đến mọt gông rồi đấy ( ︎ ᐛ)

━━━━━━━━━━━━━━━





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận