“Được rồi, không nói đến tên nam nhân xấu kia nữa, hơn nữa giờ mới để ý, hình như ngực của muội so với lúc trước lớn hơn rất nhiều a" Thanh Trúc ánh mắt nhìn vào bộ ngực nhô lên cao của muội muội, gương mặt kiều mị trêu chọc nói.
“Thật sao ?” Ngọc Liên hai mắt tỏa sáng, bàn tay nhỏ nhắn theo thói quen đặt lên ngực mình vuốt ve xoa nắn, thời gian qua nhờ nàng thường xuyên xoa bóp mà chúng phát triển đáng kể.
“Tên xấu xa kia rõ ràng thích ngực bự a, muội đây là đang muốn lấy lòng hắn” Thanh Trúc mỉm cười nói.
“Xí, ai thèm vì tên xấu xa kia chứ” Ngọc Liên hai má đỏ bừng, keues một tiếng xấu hổ nói.
“Để tỷ sờ thử cái nào” Thanh Trúc đưa tay đặt lên một bầu vú của muội muội sau đó liền nhẹ nhàng xoa nắn lấy.
“Ư” Ngọc Liên liền lập tức rên nhẹ, tay nhỏ của nàng cũng đặt lên bầu vú co giãn vừa to vừa tròn của tỷ tỷ, cảm nhận rõ ràng quy mô kinh người lại căng tròn đầy đặn, nàng càng ra sức bóp chặt.
Hai bàn tay còn lại lần lượt mò xuống tiểu huyệt đối phương, nhẹ nhàng vuốt ve cách một lớp vải, nhất thời khiến bên trên tiểu huyệt của cả hai nhất thời ẩm ướt.
Trong đầu hai nữ đồng thời hiện lên gương mặt tuấn tú cương trực, mãnh mẽ, tràn đầy khí tức nam tử của tên nam nhân kia.
“Ư! Ưm!.
Phu quân! ! xoa mạnh một chút nữa đi” Thanh Loan ánh mắt lê li rên rỉ lấy, tưởng tượng nam nhân của mình đang thoải mái ra trừu sáp tiểu huyệt khiến nàng hạnh phúc trong lòng.
“Hừ!.
.
h!.
.
muội sướng! !.
.
Nguyên Long phu quân! !.
.
thiếp nhớ chàng” Ngọc Liên kiều hừ rên rỉ, đôi môi nhỏ nhắn thổ khí như lan liên tục.
Mà hai đôi môi đỏ mọng dần dần tiến đến gần nhau, trong đầu tưởng tượng lại khung cảnh bên trong mật thất kia, hai cái huyệŧ mê người bên dưới co thắt cùng ẩm ướt.
"Hai con gia đầu các người cũng giỏi lắm, dám ở trước mặt của ta nhắc tới hắn"Chợt một cái nghiêm nghị âm thanh vang, lập tức đánh thức hai nữ từ trong cơn mê say, cả hai ngay lập tức hồi thần chỉnh sữa y phục trên người.
Hai nàng đứng lên nhìn lại sau lưng, một thân hình kiều diễm nóng bỏng như muốn thiêu cháy cả bát hoang, băng mắt thường có thể nhìn thấy từng tia từng tia Huyết sắc hỏa diễm đang phừng phực xoay quanh như ra sức nịnh nọt chủ nhân của nó, nhiệt độ tỏa ra khiến thời gian cùng thời gian đều vặn vẹo lấy.
Xích Luyện Diệt Thế Phần Thiên Viêm – Xếp hạng thứ 5 trên Dị Hỏa Bảng.
Mà bên trong đôi mắt phượng vô cùng sắc bén cùng cao quý kia, loáng thoáng có vài tia lôi hỏa chớp động.
Hai nữ nhìn thấy nàng liền ngay lập tức chạy tới nhào vào người nàng, cả hai đều đồng thanh hô lên nũng nịu.
"Mẫu thân!""Còn biết gọi ta mẫu thân sao ?" Diễm Linh Cơ hai mắt đẹp trừng lấy hai nàng, đưa ra hai cánh tay tay tinh xảo nắm lấy vành tai của hai người.
"A, nhẹ tay mẫu thân, đương nhiên là con gái xem người là mẫu thân a" Thanh Trúc liền kêu oai oái nói.
"Ân, mẫu thân đại nhân" Ngọc Liên cũng ở một bên gắt gát gật đầu.
"Thế mà tại sao các người đều bị một tên tiểu tử mới quen biết chưa được một ngày thời gian mà đều bị hắn ăn sạch tử đầu đến chân a, nhất là ngươi đấy Thanh Trúc, ngươi thế mà lại cùng muội muội mình bị hắn ăn không nhả xương, còn ở đây động tình nhớ đến hắn.
" Diễm Linh Cơ càng thêm tức giận hướng hai nàng mắng.
"Mẫu thân, bọn con đều là yêu thương chàng thật lòng a, hơn nữa mẫu thân cũng biết hắn ưu tú đến cỡ nào đi, như thế chàng cũng xem như lột vào mắt xanh của người a.
" Thanh Trúc ánh mắt xoa nịnh hướng Diễm Linh Cơ nói.
"Đúng đấy mẫu thân, hơn nữa chàng cũng giúp bọn con rất nhiều a, mẫu thân liền chấp nhận chàng đi" Ngọc Liên ở một bên nói tiếp.
"Hừ, có ưu tú hay không còn phải xem ta có vừa mắt hắn hay không đi" Nhìn thấy hai đứa con gái vì một nam nhân cầu tình nàng liền tức giận hừ một cái, buông ra cánh tay đang nắm tai của hai nàng.
Hai nữ ngay lập tức xoa lấy tai mình, cái này mẫu thân nắm cũng dùng nhiều sức quá đi.
"Mẫu thân, người hôm nay tìm bọn ta có việc gì sao ?" Thanh Trúc sau đó liền hướng mẫu thân hỏi thăm, hai nàng còn đang bị cấm túc a, mẫu thân hôm nay đến đây chắc chắn có việc gì đó.
"Sắp tới Lôi Long Hoàng Triều sẽ tổ chức một cái yến hội kêu gọi mọi người đến tham dự, bao gồm Huyết Mộc Hoàng Triều cùng Bách Hợp Tông cũng được mời, hôm đó các người sẽ cùng ta đến đó" Diễm Linh Cơ giọng nói mang vẻ bình thản cứ như yến tiệc của Lôi Long Hàng Triều chả là gì ngoài một bữa ăn bình thường.
"Không phải chúng ta có xích mích với Lôi Long Hoàng Triều sao, tại sao hắn lại mời chúng ta ?" Ngọc Liên ở một bên thắc mắc.
"Cái này bọn hắn mời chúng ta đến chỉ để phô trương thanh thế của bản thân thôi, tới lúc đó nếu các ngươi, lúc đó chắc chắn bọn hắn sẽ đưa ra mấy tên tiểu bối để thể hiện bản thân, lần này ta liền cho các người cơ hội, nếu thể hiện tốt có lẽ ta sẽ mắt nhấm mắt mở bỏ qua tiểu tử kia" Diễm Linh Cơ chậm rãi dễ thích lấy, giọng nói mang theo uy nghiêm không thể bị xâm phạm.
"Ân, bọn con đã biết" Hai nghe xong liền vui vẻ trong lòng, đến lúc đó có thể giúp phu quân một chút, các nàng cũng muốn biết thực lực của bản thân đã mạnh đến mức nào rồi a.
Tới lúc đó còn được gặp lại hai vị tỷ muội.
![](https://scontent.
fsgn2-2.
fna.
fbcdn.
net/v/t1.
15752-9/241744843_541271810264830_8310941436491262089_n.
jpg?_nc_cat=103&ccb=1-5&_nc_sid=ae9488&_nc_ohc=qpJPTgMJbB8AX-64iC4&_nc_oc=AQmagZSmMPoHdUS5S9SvL6nD7zWBZSZLm-_I5i00NkBJl5EJuT4KgtZ1ibmhe8qKZa4&_nc_ht=scontent.
fsgn2-2.
fna&oh=3a2c13b893d239853990b5f2f869fe2e&oe=6162A6A9)(Nhạc mẫu nhìn hết biết đường cua ????)---------------------Ở một nói khác nằm ở phía bắc của Diễm gia.
Một khu vực rộng lớn không kém hơn Diễm gia bao nhiêu, khắp nơi tràn ngập bầu không khí thơm ngát, mát lạnh, tươi mới cùng trong lành, đủ các loại hoa cỏ mộc lên khắp nơi cùng nhau đung đưa khoe sắc dưới ánh nắng, tạo nên một khung cảnh vô cùng xinh đẹp cứ như tiên cảnh, không khí nơi đây mới giống thật sự là của Thủy Hoang Đại Lục.
Nơi đây xung quanh chỉ có hoa cỏ, thảo nguyên rộng lớn xanh tươi và đồi núi liên miên nói dài không dứt, không hề có một bóng người nào cả, chỉ có các loại động vật nhỏ sinh sống ở đây thôi.
Nhưng cũng chính vì thế mà nơi đây vô cùng bình yên, tất cả mọi người đến nơi đây cũng không ai dám làm gì bậy bạ như tùy ý phá hư nơi này cả, liền là một nơi rất thích hợp để tĩnh tâm hoặc tu luyện.
Đương nhiên, tất cả những thứ này đều đến từ một cái thế lực trông coi nơi đây, tất cả chỗ này liền thuộc phạm vi cai quản ở chỗ đó, một cái thế lực vô cùng đặc thù, thế lực này chỉ nhận nữ nhân chứ không nhận nam nhân, nhưng không vì thế mà thế lực này có thể bị mọi người tùy ý khi dễ, ngược lại thế lực của bọn họ vô cùng mạnh mẽ, mỗi nữ nhân ở đây ai cũng là nữ cường cả, hơn nữ nhan sắc mỗi người đều rất sinh đẹp, mỗi nữ nhân ở đây mặc dù không có cấm kết hôn nhưng nếu kết hôn thì sẽ phải rời khỏi tông môn.
Tất cả những nữ nhân ở đây chính là người vợ trong mơ của biết bao nam nhân trong thiên hạ, chỉ cần lấy được một người liền đã là phước phận mấy đời, mà nói đến người đẹp nhất ở đây liền không thể không nói đến ba người, lần lượt là:Nhị Thánh Nữ - Hàn Băng Thánh Nữ - Băng Cơ.
Đại Thánh Nữ - Kiều Mị Thánh Nữ - Băng Tố TốVà cuối cùng là người đẹp nhất.
Tông chủ Bách Hợp Cung - Cao cấp thế lực người đứng đầu - Băng Mộng Linh.
Mặc dù cả ba người có cùng họ nên mọi người đều nghĩ rằng bọn họ là quan hệ mẹ con, nhưng thật ra hai vị thánh nữ là con gái nuôi của tông chủ, lúc nhỏ được tông chủ cứu lấy sau đó liền làm sư phụ của hai người, đồng thời xem hai người như con gái, tình cảm của bọn họ không thể so với ruột thịt kém đi nơi nào.
Lúc này trong một cái khuôn viên bí mật nằm sâu ở trong Bách Hợp Tông, nơi đó có một cái suối nước nóng lộ thiên rộng lớn nằm ở trung tâm, khắp nơi hơi nước bốc lên mù mịt cùng ấm nóng tạo cảm giác mê li mờ ảo.
Nhưng thứ đáng chú ý nhất chính là thân ảnh thiếu nữ như hoa như mộng đang trần truồng ngâm mình trong làn nước, thân ảnh bên dưới làn nước có thể loáng thoáng nhìn thấy được da thịt trắng nõn không tì vết như ngọc thạch ẩn như hiện cùng các đường cong cơ thể cực kì mê người, có thể khiến bất kỳ tên nam nhân nào trở nên điên cuồng.
Gương mặt của vị mỹ nhân ấy lúc này không biết vì ai lại trở nên vô cùng nhớ nhung, giống như một người vợ hiện ngày đêm nhớ về người chồng nơi phương.
"Phu quân, thiếp thật nhớ chàng" Mỹ nhân ấy trong miệng nói thầm lấy, giọng nói mang theo vô số tưởng niệm, từ từ chìm cả người vào trong mặt nước chỉ để lộ nửa đầu ngôi lên mặt nước.
Thật đúng là xa nhau mới biết bản thân thương nhớ đối phương tới cỡ nào, cũng không biết tên nam nhân xấu kia có nhớ nàng hay không nữa, chắc là lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa rồi.
"Cơ muội, lại nhớ tên nam nhân kia nữa sao ?" Bỗng nhiên một âm thanh trong trẻo vang lên, mang theo thành thục âm điệu từ từ tới gần Băng Cơ.
Băng Cơ từ dưới mặt nước ngôi đầu lên, xoay người ra sau nhìn xem chủ nhân của âm thanh đó.
Một thân thể yểu diệu thục nữ trần truồng không mảnh vãi che thân ẩn dưới làn hơi nước chậm rãi đi tới, bầu ngực căn tròn to lớn cùng với hai núm vú đỏ như hạt lựu đung đưa lên xuống theo từng bước chân của nàng, vòng eo nhỏ nhắn như thân rắn uốn éo lấy, vùng bùng phẳng lì trắng mịm cùng chiếc rốn nhỏ xinh, phía dưới liền là gò mu huyền bí của nữ nhân cùng bờ cỏ lam đen nhánh thấp thoàng trong làn sương, khe thịt chặt chẽ cùng với mép thịt đỏ hồng đầy đặn, tô điểm liền là hạt châu đỏ thắm lấp lóe phía trên u cốc, đôi chân dài trắng muốt với bắp đùi đầy đặn ép chặt khe thịt mê người tới cực điểm.
Một mỹ nhân với gương mặt trái xoang, mái tóc đen óng ả dài tới ngang hông, mắt thanh mày liễu, đôi mi dài cong vút, sóng mũi cao, gò má ủng hồng cùng bờ môi đỏ thắm căn mộng mê hồn.
Băng Cơ nhìn thấy vị mỹ nhân đó liền hướng nàng kính ý kêu một tiếng.
"Tố tỷ"Đúng vậy, vị mỹ nhân này không phải ai khác ngoài hai vị thánh nữ một trong, Đại Thánh Nữ - Băng Tố Tố.
"Không ngờ tên nam nhân kia lại có mị lực đến vậy a, lại để cho Hàn Băng Thánh Nữ của chúng ta ngày đêm nhớ nhung, thật khiến tỷ càng thêm tò mò hắn như thế nào a" Tố Tố vừa nói vừa bước xuống hồ ngồi ở bên cạnh Băng Cơ.
"Cái gì mà ngày đêm nhớ nhung a, ai thèm nhớ tên nam nhân khốn kiếp kia chứ" Băng Cơ kiều hừ một tiếng xoay đầu qua chỗ khác, che giấu ánh mắt bối rối của nàng.
"Ồ, như vậy sao ?" Tố Tố cười tà một cái, nhẹ nhàng di chuyển cánh tay xuống phía dưới tiểu huyệt của Băng Cơ, sau đó liền nhẹ nhàng luồn vào vào xoa nhẹ bên trong.
"A!!.
Tố tỷ! ! ! Ngươi đang làm cái quái gì a ?" Băng Cơ đột nhiên bị dị vật xâm nhập vào bên trong liền căn cứng cả người, toàn thân đột nhiên run rẫy, giống như bị một luồn điện chạy đi khắp người vô cùng tê tái.
"Còn nói không nhớ đâu, rõ ràng ở dưới này nước nôi lênh lánh hết cả rồi, thật không biết tên nam nhân kia đã làm gì mà khiến nàng trở nên dâm dãng tới vậy a, liền nhớ nhung hắn thôi mà đã động tình rồi.
" Tố Tố ở bên cạnh trêu chọc Băng Cơ nói.
"Muội không có! !.
Tố tỷ đừng có nói bậy" Băng Cơ thở gấp khó năng nói ra từng chữ, một bàn tay khác của Tố Tố đã tìm đến bầu ngực to tròn của nàng xoa lấy.
"Như vậy sao, nếu thế muội thử tưởng tượng tỷ là tên nam nhân đó đi, nếu như muội chịu đựng được không cao triều tỷ liền tin muội" Tố Tố ở một bên nói ra lời nói mê hoặc, nếu Nguyên Long ở đây liền có thể cảm nhận được Băng Tố Tố đang sử dụng hồn lực, xem ra nàng cũng là một cái hồn tu a.
"A! ! Ưm! ! ! Là chàng sao Nguyên Long! ! !.
Hừ! ! ! Mạnh lên nữa đi phu quân! ! ! Mau dùng sức nữa đi! ! ! A" Băng Cơ lúc này liền hơi mê mang, nhìn thấy gương mặt của Nguyên Long ở sau lưng, miệng nhỏ không tự chủ được rên rĩ lấy.
Nhiệt độ trong suối nước nóng vốn đã rất cao bây giờ càng cao hơn do hành vì dâm dục của hai tỷ muội này, Tố Tố càng thêm ra sức trừu sát lấy tiểu huyệt của Băng Cơ, khiến nàng không nhịn được rên rỉ càng lúc càng lớn, cũng may ở đây có kết giới cách âm chứ nếu không âm thanh dâm dục của nàng đã lan ra khắp Bách Hợp Cung rồi.
"A! ! Phu quân!.
.
Thiếp sắp không chịu nổi rồi! ! ! Ưm! !.
.
Quá sung sướng! ! !.
Cảm giác toàn thân đều thư thái! ! ! Nha! ! ! Thiếp sắp không chịu được rồi! ! A! ! ! Ra! !.
.
Ra rồi! ! ! Aaa" ♥Băng Cơ bị Tố Tố làm cho cao triều, mau chóng hét lớn rên rỉ, âm thanh tiêu hồn đến cực điểm, dâm thủy từ tiểu huyệt chảy ra hòa tan cùng dòng nước ấm, gương mặt mê li nhớ về hình bóng người nào đó.
"Thế mà còn nói không nhớ sao" Tố Tố ở một bên nói thầm lấy, trong lòng càng thêm tò mò nam nhân này làm gì mà để Cơ muội của nàng nhớ thương đến mức này.
.