Nguyền Rủa Đảo Ác Mộng

Trong lúc còn đang mông lung ngủ bị tiếng huyên náo ngoài cửa sổ đánh thức, tôi mơ mơ màng màng mở mắt ra, người được cho là đã rời đi lại vẫn ngồi ở đầu giường, thưởng thức dao găm tôi giấu ở dưới gối.

Blaise thấy tôi tỉnh rồi, dịu dàng hạ ở trên trán tôi một nụ hôn, sau đó liền đứng dậy hướng về nhà bếp, nghiễm nhiên đem nơi này trở thành một cái khác nhà khác của hắn. Nhưng không biết có phải là quá mức tin tưởng vào thân thủ của mình hay không, Blaise lại đem dao găm đặt lên bàn, cũng không lo lắng tôi sẽ ra làm việc ngốc gì.

Nhưng tôi còn có thể làm cái gì.

Ở lúc tỉnh táo tôi đánh không lại hắn, Blaise vẫn là bá tước, ở trong đế quốc địa vị không thấp, nếu như tôi đi cáo hắn, nói không chừng chính phủ còn có thể vì che giấu mà mạnh mẽ để tôi kết lễ cùng hắn.

Lẽ nào tôi cứ để như vậy sao.

Không cam lòng.

Nhìn thấy bóng Blaise cầm bữa sáng ra, tôi tự giận mình nằm lại trên giường, vén chăn lên, lộ ra thân thể trần trụi, làn da trắng nõn rải rác vết tích không ngoài ý muốn làm cho hô hấp của đối phương cứng lại, mà tôi càng chọc cho lửa lớn hơn, lắc lắc khí vật bởi vì sáng sớm mà có chút cương, để nó từ từ trướng lớn, mặt vẫn như cũ không cảm xúc.

“Lại đây liếm cho tôi, anh không phải rất thích sao.”

Nghe vậy Blaise không nhịn được khẽ cười thành tiếng, sau đó ánh mắt đen tối liếc nhìn cái bàn rỗng tuếch, liền đem bữa sáng để lên, nghiêng người áp đến. Nhưng hắn cũng không có vội vàng cởi quần áo, mà là đặt ở phía trên tôi, bàn tay không thành thật ở trên người tôi du tẩu, như đang kiểm tra, nhưng dẫn theo tia tình sắc.

“Sờ xong chưa, tối hôm qua chưa sờ đủ sao.”

“…… cậu cất cây chủy thủ ở đâu?” Blaise nhẹ cắn tai tôi, hai bàn tay to lớn từ từ đi xuống, lúc sờ đến mông còn không có hảo ý tầng tầng vò nắn mấy lần.

Không cần nhìn cũng biết mông của tôi khẳng định đỏ, thế nhưng tôi chỉ là nghiêng đầu đi, từ chối trả lời vấn đề này.

Thấy hỏi nửa ngày không ra, Blaise cũng không tiếp tục quấn lấy, đơn giản hỏi những đề tài khác hắn cảm thấy hứng thú, “Cậu bắt đầu hoài nghi tôi từ khi nào? Lại giấu dao găm ở dưới gối, Gail kia cũng bị cậu giết như vậy.”

Gò má tôi tách ra đôi môi đang thân tới, lạnh giọng nói rằng, “…… Tôi từ trước đến giờ vẫn không tin vào anh, thư tính thiên tính tham lam, không có mưu đồ làm sao có thể ân cần với tôi như thế.”

“Nhưng tôi chỉ là muốn làm cậu vui.” Nói xong, Blaise ôm tôi xoay người, để tôi dạng chân ngồi ở trên đùi hắn, ngay lúc hắn muốn vươn tay cầm lấy bữa sáng đặt ở một bên, lạnh lẽo dao găm đã phá vỡ lồng ngực của hắn.

Ở một sát na vươn mình kia, lưỡi dao ẩn giấu ở mạn giường đã đổi đến trên tay tôi.

Tôi trầm mặc cúi đầu, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm máu tươi chảy ra, giống như muốn đem dao găm đẩy vào sâu hơn nữa, đem viên này lòng dạ ác độc tàn nhẫn quấy. Nát, như vậy thì sẽ không lại có thêm người vẫn quấn quít lấy tôi.

“Không dự định đâm sâu hơn nữa sao, chiều sâu này không thể giết chết được tôi.” Blaise đau lòng vuốt mặt của tôi, khoé miệng câu lên một nụ cười, vào giờ phút này vẫn như cũ lộ ra một chút sủng nịch cùng bất đắc dĩ.

Tôi vô cảm ngẩng đầu nhìn hắn, hỏi vấn đề mà ngay cả tôi cũng không biết vì sao phải hỏi, “…… Anh muốn chết sao.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui