Nguyên Tố Đại Lục


Bảy ngày sau.
Giới thành vẫn như mọi khi náo nhiệt đông vui.

Người đi kẻ ở lại nhiều không kể siết nhưng không khí có chút quái dị, một luồng u ám như có như không bao trùm lấy Giới thành.

Ai nấy trên khuôn mặt cũng xuất hiện vẻ lo âu, người thì xoay cổ tay hưng phấn bừng bừng, kẻ thì nhíu mày trầm tư nghĩ ngợi gì đó.
Dạ Lân Linh.
Qua một thời gian ngắn, quá trình hoàn tất căn cứ của đội đã sắp hoàn thành.

Một căn nhà, không...!phải là một toà lâu đài mới đúng, đứng sừng sững uy nghiêm mà tráng lệ ở ngay chính vị trí trung tâm, so với Diệt Ma Hội có vẻ kiếm cạnh nhưng nhìn khắp Giới thành cũng không có nhà nào có thủ bút lớn như vậy.

Tất nhiên tất cả là nhờ vào túi tiền không đáy của ai đó khiến nguồn nhân lực dồi dào có thể xếp từ đầu thành đến cuối thành cũng không hết.

Thời gian hoàn thành cũng theo đó rút ngắn, đám người tham gia xây lên không thấy vất vả ngược lại ai nấy cũng cười hớn hở đi về.

Tất nhiên người nào đó tháng ngày trôi qua cũng không dễ dàng, không phải cắm đầu cảm ngộ cũng là bị ai đó tức giận không cho chút sắc mặt tốt nào cả.
Lí do chỉ có một, tử kim tiêu hao quá nhiều làm mỹ nhân nào đó đau lòng không thôi.

Tất nhiên phải đi tìm người gây ra chuyện này tính sổ rồi.
Trên đời này, mọi việc luôn tồn tại hai mặt trái chiều, có tốt thì tất phải có xấu để cân bằng tự nhiên.

Thiên sinh không có thiên địch...!đó cũng không phải là một chuyện tốt, còn làm mất đi nhiều điều thú vị ở thế gian.
Kiếm huynh đã hồi phục hoàn toàn rồi chứ!
Tầng ba Dạ Lân Linh, Dạ Trần ngồi chủ vị nhìn Ngũ Kiếm ngồi ở dưới khẽ lên tiếng hỏi.
Từ lúc chia tay sau khi đánh xong với Tuyên Úc một trận, thì bây giờ bọn họ mới có cơ hội gặp lại nhau trò chuyện.
Từ thời gian này đổ đi, họ sẽ có nhiều điều để nói đây.

Dù sao căn cứ của đội cũng đã hoàn thành phần chủ chốt, theo đó các thành viên cũng phải tập hợp lại.

Tiểu Mỹ tỷ cũng đã giúp bọn họ giải quyết vấn đề nơi ở của Diệt Ma Hội, đám người cũng chỉ cần mang đồ đạc đến đây mà thôi.


Có trữ vật không gian cũng không mệt nhọc lắm.
Không sao rồi.

Ta cũng sớm hồi phục chỉ là không nghĩ đến cần thời gian lâu như thế! Ngũ Kiếm lên tiếng cảm thán.
Đánh với Linh Lung, sau lại phải khổ chiến với kẻ không có chuyện gì làm kia.

Khiến hắn ma lực tiêu hao quá độ, ngất đi lúc nào không hay.

Nhưng cũng nhờ đó thực lực cũng có chút tinh tiến, hi vọng bước vào hàng ngũ Cao cấp Ma giả cũng không xa.
Mọi chuyện vẫn phải giảng cơ duyên.

Người bị chặn trước cửa Cao cấp thế nhưng rất nhiều.

Từ khởi đầu đến Trung cấp chỉ là quá trình phát triển mà thôi, tích luỹ đủ có thể một bước tiến thăng không chút trở ngại.

Cũng có thể rút ngắn thời gian bằng việc sử dụng đan dược phụ trợ nhưng căn cơ theo đó sẽ không vững chắc, đột phá sau này sẽ càng thêm khó khăn.

Mà muốn đột phá Cao cấp chính là mở ra thần hồn, sinh ra tinh thần lực cũng không phải là chuyện gì dễ dàng.

Chỉ cần một chút sơ xuất cũng đủ để lĩnh một ghế ngồi chắc vào hàng ngũ những kẻ điên.
Ta cũng không kém Kiếm huynh là bao à!
Dạ Trần nghe vậy gật nhẹ đầu khẽ lên tiếng cảm thán.
Hắn cũng khổ không kém, cũng mất kha khá thời gian để hồi phục.

Tự nhiên hiểu rõ chuyện này.
Mà hai người kia đâu rồi? Ngũ Kiếm nhìn xung quanh có chút nghi hoặc hỏi Dạ Trần.
Lân Diễm và Linh Lung không có mặt ở đâu làm hắn cảm thấy hiếu kì.

Hai người này thế nhưng luôn là những người đến trước à.
Dạ Trần nghe vậy bĩu môi nói: Kệ họ đi.

Như vậy càng dễ chịu.

Tứ Du ở một bên thấy hắn như vậy không khỏi bật cười.

— QUẢNG CÁO —
Các ngươi chắc cũng nghe tin đồn thổi mấy ngày nay rồi chứ?
Hắn nhìn hai người lên tiếng hỏi.
Là Ma Đồ Sơn Động? Ngũ Kiếm lên tiếng.
Không sai.

Nghe nói...
Khoan đã!
Tứ Du định nói gì đó, Dạ Trần đã ra hiệu dừng lại.
Hai người không khỏi nghi hoặc nhìn hắn.
Họ còn chưa kịp lên tiếng, một thanh âm từ xa đã truyền tới, nói đúng hơn là vang vọng khắp Giới thành Thiên Phương.
Diệt Ma Hội thông báo.
Một tháng sau mở ra Ma Đồ Sơn Động.

Các Diệt Ma Giả từ Siêu cấp trở xuống đều có quyền tham gia.
Vào bên trong không có quy định gì hết.

Tự thân bản sự mà dùng, cơ duyên tự mình đoạt lấy.
Một tháng sau, Diệt Ma Giả nào muốn tham gia hãy tập trung bên ngoài Giới thành.

Còn lại mọi chuyện Diệt Ma Hội sẽ lo liệu.
Thanh âm truyền đi khắp Giới thành, toàn trường rơi vào trầm lặng.

Ai đó cũng khẽ liếc nhìn đồng bạn bên cạnh, ánh mắt thể hiện sự quyết tâm và một chút tham vọng dần bành trướng.
Cuối cũng đến, đây là cơ hội của ta! Một thân ảnh mặc áo choàng che kín, đôi mắt ưu sầu khẽ liếc nhìn lên trời xanh thầm nói.
Đại sảnh Tuyên gia.
Cuối cùng cũng thông báo rồi sao? Gia chủ Tuyên gia đôi mày nhíu lại với nhau khẽ nói.
Biểu cảm của hắn khó ai có thể nhận ra, rốt cuộc là vui hay là buồn hay là đang nghĩ chuyện gì đó.
Gia chủ chuyện này có cần...

Có một vị trưởng lão ngồi bên dưới khẽ lên tiếng hỏi.

— QUẢNG CÁO —
Ma Đồ Sơn Động là cơ duyên, cũng là tử địa.

Nếu như không cẩn thận, căn cơ gia tộc cũng có thể vì nó mà bị lung lay.
Trước thông báo cho đám đội ngũ tham gia đi.

Thời gian này tập trung vào bọn chúng.

Đây là cơ hội không thể bỏ lỡ được.

Đám gia tộc khác cũng sẽ nhân cơ hội này vùng lên.

Chúng ta không thể thua, ít nhất phải là như vậy!
Gia chủ Tuyên gia lạnh lùng nói.
Rõ...
Những Đại gia tộc khá cũng không khác Tuyên gia là bao.

Mau chóng tập trung bồi dưỡng cho đám người chuẩn bị tiến vào Ma Đồ.
Ma Đồ ẩn chứa rất nhiều huyền cơ.

Ở đó cũng lưu lại rất nhiều thuật pháp cao cấp do các vị Siêu cấp Ma giả thời xưa chiến đấu với Ma thú tử trận để lại, chưa kể đến những loại tài nguyên hiếm có mà ở bên ngoài không thể có được.

Còn có tin tức truyền lại, một vị Cửu nguyên Ma giả tạ thế ở đó.

Để lại kinh thế cơ duyên, ai mà có được một bước lên mây, xoay chuyển thế cục ở Giới thành.
Cho dù các Đại gia tộc không tin tưởng chuyện này, nhưng họ cũng không dám thờ ơ.

Nếu như là thật, để rơi vào tay kẻ khác thì hỏng chuyện, Quanh năm bày mưu tính kế người khác phòng bệnh hơn chữa bệnh đạo lí này bọn họ hiểu rõ.

Cho nên mỗi lần Ma Đồ mở rộng, họ đều phái một lượng lớn nhân thủ tiến vào, còn có thêm nhiều Diệt Ma Giả tự do tiến vào nhằm chiếm đoạt cơ duyên thay đổi vận mệnh của mình.
Dạ Ma...!Ta sẽ chờ ngươi ở bên trong.

Hi vọng ngươi không rơi vào tay ta!
Ở một nơi nào đó tối tăm, ánh sáng không thế chiếu tới, một thanh âm lạnh lẽo làm người nghe mà biến sắc truyền ra.
Ở một nơi khác.

A a a...!Tiếng kêu thảm thiết không ngừng phát ra.
Dạ Ma, Dạ Ma...!Tên đáng chết nhà ngươi.
Nhờ ngươi mà ta ra nông nỗi này.

Ngươi chờ đó cho ta...
Tiếng thét bi phẫn, tràn ngập hận thù hướng tới người được nhắc đến trong lời nói.
Đôi mắt đối phương đỏ au như dã quỷ hiện lên trong bóng tối, nhìn chằm chằm ma ảnh dần hiện lên phía trước...
Một tháng sao?
Lần này chúng ta sẽ lấy lại những gì thuộc về chúng ta.
Một loạt thân ảnh thần bí xuất hiện ở bên ngoài Giới thành, ma lực ai nấy phát ra đều mạnh mẽ làm rung động cả không gian xung quanh.
Các ngươi chuẩn bị đi.

Nhiệm vụ lần này chỉ có một...!giết hết.

Thân ảnh đầu lĩnh liếc nhìn đám người khẽ nói như một điều hiển nhiên...!— QUẢNG CÁO —
Xem ra chúng ta phải quay về rồi!
Linh Lung nhìn về nơi phát ta thanh âm một chút, nàng khẽ quay sang nói với thân ảnh bên cạnh.
Lân Diễm không nói gì chỉ gật nhẹ đầu đáp lại đối phương.
Nguyên liệu cần thiết cũng đã đủ.

Hi vọng chúng có chút tác dụng đi.
Linh Lung buồn chán khẽ nói.
Hiếm khi có cơ hội đi dạo.

Vậy mà chưa được thoả mãn niềm vui đã phải quay trở về.
Xem ra chúng ta chưa thể về được!
Lân Diễm ánh mắt sắc bén nhìn về một hướng khẽ nói.
Thiên Hoả Phạt Thiên Kiếm được bao bọc trong vải trắng cũng đã xuất hiện trong tay nàng.
Linh Lung nghe vậy, ánh mắt chớp loé hào quang.

Nàng bình tĩnh liếc nhìn xung quanh miệng khẽ nhếch nói:
Có trận pháp nha.

Cẩn thận chút!
Bàn tay nàng cũng đã được bao phủ bởi Quang chi lực..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận