Nguyên Tố Đại Lục


Nghỉ ngơi một chút đi! Cảm thấy đã đi được khá xa mang lại cảm giác an toàn hơn lúc trước rất nhiều, Dạ Trần bèn nói với Thiên Y ở bên cạnh.
Từ lúc bước vào Ma Đồ đến nay, không phải là chiến đấu với ma thú cũng là từng bước từng bước khó khăn đi trên con đường phủ đầy tuyết trắng, bọn họ đã không được nghỉ ngơi một cách chu đáo, ma lực tiêu hao cũng rất nhiều, thân xác sớm đã mệt mỏi chỉ là tinh thần vẫn không ngừng cổ vũ họ gắng gượng đi tiếp mà thôi.

Cuộc vui nào cũng có lúc phải tàn, đến lúc ngồi xuống đánh một giấc rồi!
Vậy chúng ta sang bên kia đi! Lắng nghe lời đối phương vừa nói, Thiên Y liền gật nhẹ đầu, đôi mắt nàng liếc nhìn xung quanh tìm kiếm một nơi trống trải để tiện ngừng chân.
Chính bản thân nàng cũng cảm thấy mệt mỏi.

Qua trận chiến với Huyết Thiên làm tiêu hao đi sáu phần ma lực có hơn lại thêm việc giải quyết hai xà nhân Giai Kì và Giai Lộ trước đó, quả thật không còn bao nhiêu sức lực trong người.

Nếu như không chịu ngừng lại mà cố chấp đi tiếp dính phải vận xui được gặp cao cấp ma thú đi lạc trong tình trạng này vậy thì to chuyện!
Soạt! Đi thêm một đoạn, Dạ Trần liền lấy ra một căn nhà bằng gỗ khá nhỏ.

Được rồi đó! Đánh giá một hồi, Dạ Trần liền gật đầu thỏa mãn.
...!Thiên Y tận mắt nhìn thấy mà không dám tin, cái này không khỏi cũng quá kì diệu đi.
Mặc dù nhẫn trữ vật chỉ không để được những đồ phát ra thuộc tính không gian làm cho không gian cách biệt trong nhẫn xung đột trở lên mất ổn định sinh ra tự diệt lẫn nhau, hủy luôn cả những món đồ để ở trong đó.

Nhưng nàng vẫn rất muốn hỏi Thiên Chủ một điều đó là, rốt cuộc trong nhẫn trữ vật của y để những thứ gì mà có cả căn nhà nhỏ trong đó? Nàng thế nhưng là lần đầu tiên được nhìn thấy có một người để cả một căn nhà trong nhẫn trữ vật à, quá khác biệt rồi!
Không hổ là Thiên Chủ của nàng!
Thiên Y ánh mắt tỏa sáng vô cùng sùng bái nhìn chăm chăm vào Dạ Trần.
Sao vậy? Quay sang liền thấy Thiên Y chớp chớp mắt nhìn vào bản thân, cái này cũng quá kì lạ rồi, Dạ Trần gãi đầu có chút nghi hoặc hỏi đối phương.
Không lẽ hành động vừa rồi của hắn làm cho Thiên Y thất kinh? Nhưng cũng chỉ là ngôi nhà nhỏ thôi à cũng đâu có gì lớn đâu.

Với lại biết rõ là thường xuyên phải đi đâu đó, có khi phải ngủ ở ngoài trời, hắn tự nhiên phải chuẩn bị đầy đủ chứ!
Nếu như Lân Diễm có mặt ở đây nhất định sẽ nhận ra căn nhà gỗ ở trước mắt, vì đó chính là căn nhà của nàng ta trước kia từng ở một mình trên Tuyết Ma Sơn à.

Không nghĩ đến Dạ Trần dám cuốc trộm cả nhà của người ta mà không hỏi ý kiến gì hết nếu để Lân Diễm biết được, không biết số phận của y ra sao đây?
Không có gì! Thiên Y lắc đầu như trống vội đáp lại.
Vào trong thôi! Đã không có gì cản trở Dạ Trần liền dẫn đầu đi vào.
Bước vào bên trong, Thiên Y liền thấy, nơi này cũng không tệ lắm à!
Lúc ở Thánh thành Thiên Phương, Dạ Trần dùng rất nhiều ma kim sửa đi sửa lại ngôi nhà gỗ này, tự nhiên không tệ đi đâu rồi!
Đúng rồi Thiên Y, ngươi biết thứ này từ đâu mà ra không? Nhớ đến chuyện gì đó, ngồi xuống chiếc ghế bên bàn tròn, Dạ Trần liền lấy ra Bạo Đạn hỏi đối phương nguồn gốc tạo nên thứ này.
Bạo Đạn? Nhìn vào vật tròn tròn trên lòng bàn tay Dạ Trần, Thiên Y liền nhíu mày trầm tư.
Đối phương hỏi nàng mới nhận ra, chính bản thân cũng không biết gì về Bạo Đạn cả, mặc dù pháp bảo trên đời nàng biết rõ rất nhiều còn hơn cả một số Ma Khí Sư cường đại!

Thứ này thuộc hạ không rõ, chỉ biết nó mới xuất hiện trong ngàn năm qua! Thiên Y lắc đầu có chút thất vọng lên tiếng.
Không sao, chỉ là ta có chút hiếu kì mà thôi! Thấy thần sắc của đối phương biến đổi không được tốt cho lắm sau ngay câu hỏi của mình, Dạ Trần vội nói.
Mà hắn cũng đích thực rất hiếu kì về Bạo Đạn, mặc dù đã từng tách hết tất cả bộ phận của nó ra mà vẫn không tìm hiểu được gì, cả trong những sách về luyện khí hắn đã từng đọc cũng không ghi lại bao nhiêu thông tin quan trọng về Bạo Đạn cả!
Thiên Chủ đừng nói người muốn trở thành Ma Khí Sư nha! Quan sát thấy rõ Dạ Trần vô cùng hiếu kì về Bạo Đạn còn muốn hiểu rõ về nó, như vậy chỉ có một trường hợp xảy ra, chính là Thiên Chủ của nàng muốn làm một Ma Khí Sư rồi.
Trên đời, ba công việc nhanh phát tài nhất, có địa vị nhất, có tiếng nói nhất trên Nguyên Tố Đại Lục chính là Luyện Đan Sư, Ma Trận Sư và cuối cùng Ma Khí Sư.
Đan dược, trận pháp hay ma trận cùng với pháp bảo là ba thứ không thể thiếu đối với mỗi ma giả trên đời.

Ai mà không có một viên đan dược trên người để phòng thân cơ chứ, nhà nào thế lực nào mà không bố trí trận pháp hay ma trận để bảo vệ cũng như dùng làm sát chiêu tiêu diệt kẻ địch.

Đặc biệt như những bảo tàng, bí cảnh...!của các cường giả để lại đâu đâu mà không được bố trí vô số trận pháp ma trận để ngăn chặn ma giả tiến vào cướp đoạt vì thế mà đan dược cũng được tiêu thụ một lượng lớn, không chỉ có vậy mỗi ma giả trên người ai lại không muốn có một món pháp bảo để phòng thân cũng như tăng lên chiến lực khi đối đầu với kẻ địch một mất một còn cơ chứ? Có thể thấy ba đồ vật đều là những vật phẩm quan trọng liên quan đến tính mạng, mà thứ các ma giả trên đời này quý trọng nhất không phải là cái mạng nhỏ của bản thân họ sao? Thực lực có thể ngày ngày tu luyện để tăng lên, tiền có thể làm việc chăm chỉ kiếm về nhưng một khi mất mạng thì không còn gì nữa rồi!
Cho nên đan dược, trận pháp hay ma trận cùng pháp bảo vô cùng được các ma giả xem trọng, dù có phải tiêu tốn một số tiền lớn họ cũng sẽ bỏ ra mà không tiếc chi.

Theo đó chủ nhân của những món đồ này cũng giống như nước lên thì thuyền lên được vô số ma giả xen trọng và tôn kính, cho dù gặp phải kẻ mạnh hơn nhưng mang thân phận một trong ba nghề này trên người cũng sẽ được y nhún nhường hai ba phần, nhiều khi mạng nhỏ của bản thân còn được người ta xem trọng hơn mạng nhỏ của chính hắn mà được người ta ra sức bảo vệ!
Có thể nói là ba nghề vô cùng hoàn hảo chỉ tiếc khuyết thiếu một điểm chính là về mặt chiến lực phát ra sẽ thua kém so với các ma giả cùng cảnh giới, vì tâm của họ đã không còn chú trọng Thuật Pháp và võ đạo nữa rồi!
Đây cũng là vấn đề Thiên Y vô cùng lo lắng!

Thiên Y ta biết ngươi đang nghĩ gì đó! Sinh ra được trời ban tặng thiên phú Siêu cấp cho nên Dạ Trần bản tâm trưởng thành rất nhanh so với những người cùng thế hệ, mặc dù còn nhỏ nhưng hắn vẫn rất dễ dàng đoán ra tâm tư của đối phương lúc này.
Yên tâm ta sẽ không vì luyện khí mà bỏ bê võ đạo.

Dù sao kẻ thù của ta rất nhiều, yếu đi nhất định sẽ bị đối phương nuốt trọn, ăn không còn xương.

Với lại thứ ta hướng đến...!Thiên Y ngươi hiểu rõ điều này cơ mà! Dạ Trần giải khai khúc mắc trong lòng đối phương cũng không quên nhắc nhở lại điều hắn đã từng nói với nàng ta trước đó rất lâu rồi!
Là thuộc hạ cả nghĩ rồi! Quan tâm những việc đáng ra bản thân không cần lo lắng, Thiên Y có chút xấu hổ nhỏ giọng đáp lại.
Ngươi rất giống Tứ Du nha.

Mà nghĩ lại không biết, hắn ta ra sao rồi!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận