Nguyện Ước Của Tử Thần

Tên thủ lĩnh đứng giữa cất tiếng :
“Xin chào Phong ! Tao là Kiệt rất vui được gặp mày “
“Thì ra là tên cướp bạn gái người khác “ cười
“Cậu là thủ lĩnh trường Pyton phải ko ? Đợt trước hình như hai bên có hiểu lầm ! Chúng ta nên nói chuyện “--> Na
“Ko cần nói nữa ! Đưa cô ta ra một bên ! Đây là chuyện của con trai với nhau “
Ba đứa tiến về phía Na kéo cô ra,nhỏ vùng vẫy hét :
“Buông ra
buông tôi ra ”
“Cậu cứ đứng đó chờ mình giải quyết lũ ô hợp này đi ! Ko thể nói chuyện đàng hoàng với tụi nó nữa rồi “ bẻ tay răng rắc
“Đúng đó Phong ! Bên này tao sẽ tiếp về sự ngạo mạn của mày còn về con nhỏ to gan kia đã có quân tao tiếp rồi mày cứ yên tâm” nhếch mép cười

“Nhỏ to gan…????? Ko lẽ “ lấp bấp --> Phong
“Đó là Nhi “ hét àNa
“Tụi mày dám …..” thét --> Phong
“Tụi bay xông lên ..”--> Kiệt
Đám quân của hắn xông về phía Phong đang trong cơn bực tức hai bên đánh nhau quyết liệt ko một chút nhân nhượng
(Phải giải quyết tụi này nhanh thôi ! Nhi nhất định cậu phải bình an đấy…Hãy chờ tớ)
Chỗ Nhi tên cầm đầu tiến lại cười:
“ Nhóc con ! Bây giờ để xem ai có thể cứu được mày”
Hắn đến gần Nhi nhỏ lùi dần đến bức tường ko thể lùi nữa hắn trên tay cầm gậy giơ lên định phang nhỏ nhắm mắt lại thì bốp một chiếc cặp từ đâu bay đến phang thẳng một cú vào đầu hắn.Hắn quay lại,nhỏ mở mắt ra nhìn phía trước lấp bấp :
“T…ử…K…ỳ…”
Kỳ bước đến gần tụi nó rẽ sang hai bên không nói một lời hắn cầm tay Nhi kéo đi ra khỏi vòng vây.Tụi nó ngơ người ra,tên cầm đầu hét lên :
“Tụi bay làm gì vậy …Xông lên cho tao”
Bật tỉnh tụi nó cầm gậy,dao…tiến đến Kỳ định quay lại đánh thì bỗng hững người nhỏ cầm hắn kéo chạy .
“Chúng chạy rồi kia ! mau đuổi theo cho tao”
Thế là hai đứa cong chân chạy tụi Pyton dí theo..Vừa đi Kỳ vừa nói :
“Sao lại phải chạy?”

“Nếu ko chạy tui với cậu sẽ chết chắc đó!”
“Hả ??? “
“Cứ biết vậy đi ! nói nhiều quá”
Hai đứa cắm đầu chạy tới đâu không biết...tụi nó vẫn quyết dí theo tít ở xa.Đang chạy bỗng “khập” 1 tiếng kêu từ chân hai đứa khựng lại,nhỏ ôm chân mặt tái xanh rên rỉ:
“Chết rồi ! Chân với chả cẳng …tui bị chật khớp rồi…ko chạy được nữa đâu”
Nghe tiếng hét phía xa :
“Lũ kia ! mau đứng lại

“Chúng sắp đuổi đến nơi rồi ! Làm sao đây ! Tui thật sự đi ko nổi nữa”
Không nói một lời Kỳ quan sát xung quanh thấy có một bãi phế thải… rồi đỡ nhỏ đứng dậy kéo ra chỗ một cánh cửa mục bị dựng đứng trên vách tường gần bài phế thải.Hai đứa nấp sau cánh cửa.Tụi nó vừa chạy tới nhìn xung quanh ko thấy ai :
“Khốn nạn thật ! Ko biết tụi nó đi đường nào rồi….7 đứa tụi bay chạy đằng trước kiếm đi… xung quanh đây cho tao”
Thế là bắt đầu chia nhau lũ ở lại bắt đầu lục tung mọi thứ,tìm kiếm từng ngóc ngách…Thấy một tên đang tiến lại đây cánh cửa nhỏ ko đủ che,nhỏ thì đang ngó nghiêng nhìn,bỗng hắn dùng ta kéo lưng nhỏ sát áp sát vào người mình..mở to mắt ngạc nhiên cáu ngát :

“Tên này ! làm cái quái gì vậy….mau bỏ ra”
“Cánh cửa không đủ che đâu ! Nếu buông ra tụi nó sẽ thấy đấy “ khẽ nói
“Nhưng…”
Chưa nói hết câu Kỳ dùng tay còn lại bịt mồm nhỏ…rồi lẳng lặng chăm chú quan sát .Bỗng cơ thể nhỏ như bị tê cứng ko cụa quậy được… trái tim bỗng đập “Thình thình thịch”từng tiếng rõ to :
(Tim mình sao đập mạnh vậy nè ! Chẳng lẽ…)
Phong với lũ quân của Kiệt vẫn đánh nhau kịch liệt do chúng nó đông và có vũ khí nên đánh đằng trước đằng sau tấn công liên tiếp,Phong bị quật ngã,đập,chém vào người bao nhiêu lần vẫn đứng dậy đánh tiếp trên người cậu toàn một màu đỏ…Na Na đứng một bên ngào hét,khóc nức nở nhưng vô ích…Sau khi 2 bên đã mệt và rã rời,Phong cũng kiệt sức quỵ xuống sau khi giải quyết xong 15 tên trời đã tối thì 7 tên ko tìm được hai người kia chạy đến...Chúng thì thầm vào tai Kiệt…Hắn cười tiến lại chỗ Phong ! vỗ tay cười :
“Bọn tao đã bắt được con nhỏ đó rồi ! Nên giải quyết nó sao đây ??? Mày có muốn tao làm gì nó ?”
“TÊN KHỐN NÀY !”
Phong vùng dậy đấm một cú thẳng mắt Kiệt.Hắn chao đảo rồi ngã xuống…7 đứa kia bay lên đánh….Cậu đã hết sức lực nhưng vẫn cố chống cự...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận