Nguyện Ước Của Tử Thần

Kỳ chống tay lên bàn ..quay mặt nhìn nhỏ chằm chằm..cất tiếng :
"Ê ! sao cậu cứ che mặt thế ???"
Nhi cuống lên...lúng túng ....nói :
"Ờ....ơ.....do....mình bị viêm...."
Nghe chưa hết câu..hắn rựt phắt quyển vở ra....thấy nhỏ.....Kỳ mở tròn mắt...hét toáng lên :
"CÔ !!!!!!!!!!!!!!!!!........."
Thì bốp ....chưa nói hết câu hắn bị nhỏ dùng tay phăng thẳng một cú vào lưng...Cả lớp quay lại..nhìn....Hắn hét toáng lên :
"Con nhỏ này.........."
Nhi nhìn xung quanh....bao ánh mắt rực lửa đang hướng tới.....đứng hình....nhỏ ...quay lại nhìn thẳng hắn với một ánh mắt nài nỷ như muốn nói ( xin cậu đó ! đừng nói chuyện mình quen nhau....) Hắn dường như hiểu được....Đúng lúc đó cô giáo tiến đến....:
"Có chuyện gì vậy ?"
Nhi vs Kỳ đồng loạt huơ huơ tay..đồng thanh nói :
"Thưa cô ! không có gì đâu ạ"
Rồi cô quay đi....Nhi thở phào nhẹ nhõm....viết lên giấy....
(Lúc nãy...thank sờ kiu nhé ) chuyển cho hắn...
Kỳ viết lại ( Sao phải nói dối ??? )
( Nếu nói thật..tuôi sẽ chết chắc đó )
(?????????)
(Ko cần nói nhiều ! cứ biết vậy đi )

Nhỏ ngáp một hơi thiệc dài........dụi dụi con mắt....viết
( Gio tui buồn ngủ quá ! trông bà cô hộ đi...tí bả tới thì nhớ gọi tuôi dậy...)
Rồi nó sải người cắm mặt xuống bàn ngủ như chết.....Kỳ mở cuốn vở đặt trước mặt che cho nhỏ.....
Rồi tiết một qua....tiết 2.....tiết 3....Thầy bắt đầu xuống dưới...Kỳ lắc vai gọi nhỏ :
" Nè ! dậy đi...dậy đi " nhỏ vẫn ngủ như chết..
Thấy thầy xuống dãy 3 rồi....hắn cuống lên gọi..:
"Nè dậy ....dậy đi.."
Bỗng nhỏ bật mình đứng dậy...làm hắn giật bắn mình....RẦM..nhỏ đật bàn một cái quát lớn " ĐỒ BIẾN THÁI !!!" rồi thả người rơi tự do ..ngủ tiếp...Cả lớp ngơ ngác nhìn về phía nhỏ cười ầm lên...mặt thầy tái xanh...( cơn tức dồn tới não.) tiến thẳng về phía nhỏ...đập vai" quát
"EM KIA !!!!"
Nhỏ giật bắn mình...mơ màng nhìn lên...
"ỦA ! ai giống ông Bình già vậy nè...."
"TÔI ĐÂY"
Nhỏ dụi dụi con mắt...nhìn lên hốt hoảng...:
"Thầy....t..h..ầ..y..." nó nói lấp bấp từng tiếng..
Thầy nhéo tai nó sách lên....
"Dám nói tôi biến thái còn già nữa...em muốn chết rồi phải ko"
Nó mếu máo ...chắp hai tay nài nỷ...

"Thầy !!!!!!! tha cho em.....vs
"
Thầy kéo tai lôi nó ra cửa......Nó bị kéo đi mà đầy nỗi oán hận nhìn Kỳ chằm chằm...như muốn ăn sống nuốt tươi ( cậu chết vs tôi )...Nó vừa đi xong...Kỳ bật cười "ha ha...." Cả lớp nhìn Kỳ....hắn đỏ mặt...cúi đầu che miệng cười...thì thầm:
"Đồ ngốc"
Thế là nó bị quỳ trước cửa hết 2 tiết còn lại...với đầy nỗi oán hận...nắm chặt tay..
"Tan học cậu sẽ chết vs tôi "
Và rồi giây phút chờ đợi đã đến...Tùng tùng tùng...3 tiếng trống vang lên ...Kỳ bước ra cửa lớp với cả đám nữ sinh bám theo sau...quay lại nhìn nhỏ đang quỳ trước lớp....nhỏ nhìn lên...hắn quay mặt đi....( Ko được quen )....Làm Nhi tức muốn hộc máu.... :
"Đồ đáng ghét ! đồ điên ! đồ máu lạnh cầu cho cậu ra đường gặp ổ gà,gã lầu gãy chân..." nó ngồi rủa với những lời nói cay độc nhất...
Mấy giây sau Na Na bước ra....đỡ nó lên....lo lắng:
"Cậu có sao ko ??"
"Ko sao!!! chân chỉ hơi ê "
Đúng lúc đó Phong đang nhảy tưng tưng đến lớp nhỏ......thấy 2 người liền chạy đến...:
"Hé lu !!!! " nhìn xuống thấy chân Nhi đỏ au..hốt hoảng :
"Ê ! bà bị sao vậy ??? " cúi xuống xoa xoa chân...
"Ko sao đâu"
"Bà bị phạt hả ??ông Bình chứ ko ai khác ! ỔNG ác bà cố luôn...đợt trước tui cũng bị nè...ổng thích quỳ lắm hay sao ý..."
"Tui tức tức muốn ói máu luôn !" mặt nó xụ xuống một đống
Phong bá vai Nhi " Thôi! đừng buồn nữa..." hắn giả vờ vuốt râu,hất tóc nói :
"Đã có bụt ở đây ! cần gì phải khóc...được rồi cho con 1 điều mơ đó "
Nhỏ bật cười ..Bốp nhỏ đánh vào đầu Phong "Bụt cái đầu mo"
"he he ! Cười rồi thì đường buồn nữa nhé !"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận